Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 190: Chương 190: Anh em và hiểu lầm




Thời gian dường như không để lại vết tích, Vòng Quay Vận Mệnh phảng phất như dạo qua một vòng rồi lại về tới nguyên điểm, hơn ba trăm bảy mươi bảy năm sau, trên lãnh thổ cố quốc, hai anh em đã rời nhà suốt mấy trăm năm lại lần nữa trùng phùng ngay trên cố hương.

Đáng tiếc, hiện tại ta không định ôn lại chuyện cũ, trường kiếm trong tay đã đại biểu ý nguyện của ta.

Thánh kiếm màu bạc chưa kịp chém xuống, Caven chỉ tùy ý phất tay mà sức ép đã thổi văng ta.

"Chênh lệch quá xa "

Dù đã sớm dự liệu được chênh lệch, nhưng thực tế bị hắn tùy tiện quạt bay vẫn làm ta vô cùng khó chịu.

Mặc dù nhục thể chỉ đạt đến truyền kỳ giai, nhưng này hack vô hạn linh hồn huy ấn tăng phúc quá mức vô sỉ, giúp Caven có thể phát huy thực lực hơn xa hóa thân, mà hóa thân Chủ Thần cấp hoàn mỹ thì ngay cả Chân Thần liều mạng vẫn lạc hạ phàm cũng chưa hẳn có thể ứng phó.

Còn ta mới vừa tiến vào bạch ngân giai, mà còn là vì ứng phó Umdiro nên mới lâm thời đập lượng lớn điểm vận mệnh cưỡng ép trưởng thành, ta phải dùng thêm thời gian củng cố lại lực lượng.

"Roland, ngươi vẫn không lĩnh ngộ được sao, lực lượng mới là hết thảy, ngươi bây giờ giống như quá khứ, vẫn cứ yếu đáng thương. Nếu năm đó ta có lực lượng như bây giờ thì kết cục chắc chắn đã khác."

Caven đắc ý khoe khoang, thái độ giống năm đó y như đúc.

"Một đống tuổi rồi, đừng nên trung nhị như thế nữa."

Nhưng mặc dù đầy bụng bất mãn nhưng ta lại tra Roland thánh kiếm vào vỏ. Nguyên nhân? Biết rõ đánh không lại còn đánh làm gì. Hơn nữa, trong lòng ta còn có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi, mà theo hiểu biết của ta về Caven, chỉ cần hỏi, hắn chắc chắn sẽ nói thẳng.

"Giúp tộc khác lại hủy diệt nước Lam một lần rất thú vị sao?"

Đây không thể nghi ngờ là một câu thăm dò, nhưng Caven lại nhún vai, mặt mũi tỏ vẻ ta đây không quan tâm.

"Liên quan gì đến ta? Vốn không phải do ta làm. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta mới là hắc thủ sau màn? Ngươi nghĩ nhiều rồi."

Nghe vậy, mặc dù ta có chút giật mình, nhưng câu trả lời vẫn nằm trong dự tính. Caven xưa nay không thèm nói láo, hắn nói không phải hắn làm vậy chắc chắn không phải hắn làm.

"Hai mạch vương thất đều là hậu duệ của ta, đối với ác ma, huyết mạch hậu duệ là tài phú hiếm có, biết đâu ta còn sau này ta còn có kế hoạch khác với bọn họ, sao có thể giết họ được. Ngược lại, nếu không phải ta ra tay, Đông Lam đã sớm bị tiêu diệt vô số lần."

"Sao có thể?"

"Hai năm trước, lần đó Đông Lam sắp sửa diệt quốc, kẻ địch đánh lên tận thủ đô mà vẫn có thể tuyệt địa phản công. Ngươi cảm thấy Renee làm được sao?"

Caven trợn trắng mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ khinh thường, có thể nói, hắn cũng rất bất mãn đối với hậu duệ Lam đời này.

Ta lập tức á khẩu không trả lời được, ta biết, Caven đang nói đến lần người thú đột kích hai năm trước.

Lúc đó, quốc vương tiền nhiệm bị xử lý, Renee khẩn cấp lĩnh quân, không ngờ lại đại triển thần uy, đánh đuổi người thú đến tận mấy ngàn dặm, lấy được thanh danh công chúa kỵ sĩ.

Ta từng người những người tận mắt chứng kiến, lúc đó Renee quả thật cao minh, mặc dù không có ghi chép đích thân ra tay, nhưng chỉ bằng năng lực lĩnh quân và tài dự đoán xuất sắc đó đã đủ để quét sạch người thú.

Đáng tiếc, dường như tài năng huy hoàng rồi chợp tắt, từ đó về sau, nàng một mực biểu hiện thường thường.

Ta cũng từng hỏi đương sự.

"Hả, làm sao thắng? Kỳ thật ngay cả ta cũng không rõ, lúc ấy cảm thấy đầu óc đặc biệt thanh tỉnh, từng ý tưởng đột nhiên, sau đó làm theo liền thắng. Roland đại ca, ta có phải rất có tiềm lực, rất thiên tài hay không?"

"Ừm, rất có tiềm lực, rất thiên tài."

Khi đó ta, ngoại trừ thật thà gật đầu thì ta còn biết làm sao?

Nhưng hiện tại chỉ sợ chân tướng là xuyên qua huyết mạch chỉ dẫn, Caven tự tay dẫn dắt Đông Lam hướng tới thắng lợi, Renee nhân cơ hội mà thành danh.

Ác ma vương tử đương nhiên không làm mua bán lỗ vốn, chỉ sợ hắn vốn là vì nhục thân trước mắt.

"Như vậy người thú lần này?"

"Chính bọn chúng xuôi nam, đoạt địa bàn, đoạt lại cố hương, trong mắt bọn chúng, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, tâm nguyện tổ tiên, tự nhiên không có quan hệ gì với ta."

"Tinh linh?"

"Đó càng không quan hệ rồi, ngươi biết ta dị ứng với đám lỗ tai dài nương nương khang kia, chính bọn chúng muốn chết, có thể trách được ai."

"Lolth?"

"Cái này thì đúng là lễ vật ta tặng cho ngươi, ngươi viết thư dụ dỗ nàng phản bội, ta cũng thử viết thư, thử xem có thể làm cho nàng lại phản lần nữa, không nghĩ tới con nhện cái kia thế mà không có tiết tháo chút nào. Aizzz, hại ta thua cuộc không ít đó, quả nhiên là vẫn đánh giá thấp hạn cuối của đám da đen kia, xxx."

"Cửa thổ nguyên tố vị diện?"

"Đó là ta nhận lệnh làm việc, xem như việc vặt chuẩn bị cho lão mẹ vực sâu, mà chuyện này vốn không liên quan đến nước Lam, thành công hay không cũng chẳng sao, dù sao nguyên tố thần khôi phục thì đã đạt đến mức ý chí vực sâu yêu cầu."

Ta không khỏi nghẹn lời, Caven quả nhiên thẳng thắn, hỏi gì đáp nấy, nhưng bởi vì quá mức thẳng thắn nên ta không biết nên nói thêm gì nữa.

"Rồi, hai anh em chúng ta khó khăn lắm mới gặp lại, không ấy tìm chỗ nào uống vài ly?"

"Caven" vừa nói vừa làm động tác nâng ly, chọc ta càng thêm tức điên lên. Chúng ta chiến đấu vất vả muốn chết thế mà trong mắt thằng nhãi này lại chỉ như chơi game, thắng thua cũng chẳng sao, vui vẻ là được.

"Được, chỉ cần ngươi trả lời ta một vấn đề cuối cùng, ngươi để lại hậu duệ trên mặt đất rốt cuộc là có có âm mưu gì!"

"Âm mưu? Không phải thứ ngươi thích nhất sao? Ta muốn gì thì trực tiếp cướp, cần gì âm mưu. Hiện tại nồng độ nguyên tố triều tịch còn thấp lắm, chính sự đợi sau này rồi hãy nói. Hạt giống ta chôn xuống đang chờ ngày nảy mầm, biết đâu ngày đó rảnh rỗi có thể mượn thân thể hậu duệ đến chủ vị diện du lịch ngắm cảnh."

"Hơn nữa, loại chạm trán nhỏ xíu này đương nhiên không hề có liên quan đến ta. Phải nhớ ta là vực sâu đại lão, chiến tranh cấp bậc này xứng cho ta nhúng tay sao? Yên tâm đi. Trong thời gian ngắn, ta không có chút hứng thú nào đối với các quốc gia nhân loại. Việc nên làm hiện tại là tranh thủ thời gian nhấp nháp chút rượu ngon. Có lẽ, chúng ta cuối cùng nhất định phải quyết chiến chiến, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ."

Caven càng nói càng làm ta nổi trận lôi đình, hắn thế mà thật sự tới đây chơi, Thánh chiến chỉ vừa mới bắt đầu, những tồn tại cường đại căn bản không cách nào giáng lâm, tuy lời của hắn cũng có mấy phần đạo lý, nhưng nhìn thái độ thờ ơ kia đi, ta rất muốn tọng quả đấm vào mõm hắn cho bõ tức.

"Về phần hậu duệ thì không phải rất bình thường sao? Cả đống tuổi rồi mà vẫn còn trai tân mới kỳ quái nhỉ? Xin lỗi, nói sai rồi, ta không phải cố ý, hí hí."

Kiểu cười quái dị của Caven không hề có chút xíu thành ý xin lỗi nào, ngược lại, hắn càng kích thích thần kinh ta hơn.

"Trai tân thì sao? Trai tân hiền lành, thuần khiết không được sao? Rõ ràng là kỳ thị, là thành kiến, kỳ thị giới tính vô nhân đạo! Chúng ta mãnh liệt yêu cầu trai tân và xử nữ được hưởng đối đãi giống nhau! Cả hai giống hệt nhau về bản chất, vì sao lại hưởng đãi ngộ lại khác biệt to lớn như thế???"

Nếu không phải còn phải cố gắng bảo trì đứng đắn, chỉ sợ lúc này ta đã nhảy dựng lên tranh luận rồi. Nghĩ tới năm đó chúng ta rõ ràng tướng mạo giống nhau như đúc, địa vị ta còn cao hơn nó một chút, khí chất cũng hơn, kết quả nhân duyên của ta lại thua một chút,… Được rồi, ta thừa nhận là chênh lệch rất nhiều, nhưng tuyệt đối không đại biểu cho Caven nói đúng, trai tân bốn trăm năm ‘dĩ nhiên’ không kỳ quái chút nào, thật đó!

Caven nhún vai, hắn hiểu vô cùng rõ cái tính nổi điên tùy hứng của anh trai mình, lúc này đừng nên để ý đến Roland.

"Không có sự giúp đỡ của ta, nhãi con Charles kia đừng hòng kiến quốc thành công, có thể nói, ta quan tâm đến hậu duệ hơn ngươi nhiều. Con cháu tự có phúc con cháu, ta không có ý định quản nhiều. Vì vậy mà đám hậu duệ cung cấp một cơ thể cho ta giáng lâm, tùy ý dạo chơi chủ vị diện hẳn là xứng đáng chứ."

Có vẻ như Caven quả thật chỉ muốn vui chơi, về phần âm mưu thì đại khái là hắn thu hoạch hạt giống đã chuẩn bị từ sớm mà thôi.

"A? Ngươi đừng hòng nói chuyện hoang đường, để nhục thân Renee lại đây, chuyện khác ta mặc kệ."

Ta rốt cuộc tìm được lý do phát tiết khó chịu, dẫn theo kiếm, chặn hắn lại.

Tuy Caven đã nói rất rõ hắn hoàn toàn không có hứng thú đối phó nhân loại, nhưng ta làm sao có thể bỏ mặc ác ma Đại Quân tùy ý hành động ở thế giới này.

"Chỉ bằng ngươi bây giờ?"

Caven bĩu môi khinh thường, vừa nhìn liền thấy ngay thực lực hiện tại của ta, dù hắn đứng yên để cho ta chặt, chỉ sợ ta cũng chẳng thề nào thương tổn được hắn.

"Tăng thêm ta thì như thế nào?"

Eliza bước tới, cánh tay phải của biển lửa nữ hầu tước được Viêm Long quấn quanh, mà bên trái ngược lại là một mảnh băng sương, đồng thời điểm Roland xuất hiện, Eliza đã giải khai một phần phong ấn, tùy thời chuẩn bị liều mạng.

"Eliza nữ hầu tước? Uy uy, đừng nghiêm túc như vậy, ta thật chỉ đi du lịch ngắm cảnh. Nếu ngươi đánh hết sức có lẽ sẽ thắng được ta, cùng lắm là ta trở về vực sâu thôi, nhưng hậu duệ Lam chỉ sợ phải vẫn lạc."

"Yên tâm, nếu hậu duệ Lam chết đi, ta cố gắng sinh thêm mấy đứa là được, gia đình lý tưởng trong mắt ta là một trai hai gái. Thân yêu, ngươi cảm thấy ba đứa con đủ chưa? Nếu chưa đủ thì có thể cân nhắc sinh thêm nha."

Eliza vừa giễu cợt vừa tiếp tục giải trừ phong ấn, hai tròng mắt của nàng hiện giờ một bên là biển lửa rực cháy, một bên hóa thành biển sâu băng lam, hiện tại phong ấn đã tới giới hạn, Eliza đã chuẩn bị sẵn sàng một đòn hủy diệt hết thảy.

Trong lòng nàng, ác ma vương tử Caven quá mức nguy hiểm, uy hiếp quá lớn với Roland, như vậy dù cho nhục thân bị hủy diệt, nàng cũng muốn liều mạng phát ra một kích toàn lực, mang theo Caven cùng trở về vực sâu!

Ta đột nhiên ngăn Eliza lại, bởi vì, trên tay ta có lựa chọn tốt hơn.

"Ngươi nhìn thanh kiếm này đi, ngươi biết tác dụng của nó sao? Thức thời thì lập tức ngoan ngoãn vứt vũ khí đầu hàng đi!"

"Triệu hoán anh linh, hạn định Lam vương thất? Dù ngươi triệu ra Lam vương đời thứ nhất ta cũng chẳng sợ. Đợt chút, chẳng lẽ ngươi định triệu hoán vị kia ra?"

Nói đến vị vương giả kia, ngay cả Caven không sợ trời không sợ đất cũng phải kinh hãi.

"Đúng vậy, ta muốn triệu hoán vị kia, cổ lão vương giả bốn trăm năm trước! Hắn nhất định là khắc tinh của ngươi! Trước lực lượng vĩ đại của hắn, ngươi chỉ là một đứa nhỏ mềm yếu!"

"Hắn cũng là khắc tinh của ngươi! Mau dừng lại, ngươi đang lưỡng bại câu thương! Kết quả chỉ là không có người thắng mà thôi!"

"Hừ, ta muốn lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận đó, vậy thì sao? Chỉ cần ngươi không dễ chịu là đủ rồi, chết đi, nam nhân được hoan nghênh đều đi chết đi! Vương giả triệu hoán!"

Bàn quay vô hình xoay tròn trong hư không, rõ ràng là ngẫu nhiên triệu hoán, chờ đợi anh linh đáp lại, nhưng ta có thể đánh đổi hai lần cơ hội để chỉ định anh linh triệu hoán!

Đây chính là nguyên do mà Roland thánh kiếm nhất định phải sớm khôi phục.

"Hậu duệ Lam, Bartholomew, có lẽ hắn không được tính là vương giả vũ lực cao cường, trong số lịch đại tiên tổ, võ kỹ và chiến lược của hắn đều ở mức bình thường, nhưng Caven, hắn tuyệt đối là thiên địch của ngươi, bởi vì…"

"Hắn là ba ba của ngươi)."

Đúng vậy, trung niên râu quai nón trước mắt chính là cha của ta và Caven, cũng là nhân loại duy nhất có thể quản giáo được Caven.

"Caven! Ngươi đang làm cái gì? Tại sao lại có bộ ngực và đường cong? Ngươi chuyển giới rồi sao?"

Caven lập tức quýnh quáng hết cả lên, phản ứng này quả thật quen thuộc, ta có nên nói không hổ cha con không? Chẳng hiểu sao điểm chú ý và khả năng quan sát nhạy cảm của chúng ta cứ luôn dùng sai chỗ.

Nhưng ta đang cười trộm lập tức bị tai bay vạ gió.

"Roland, y phục của ngươi đâu rồi? Ngươi thế mà lại thích lõa thể! Ta nói bao nhiêu lần rồi, làm vương tử, lễ nghi và giáo nghĩa quan trọng hơn bất kì thứ gì, nhìn người xem, thậm chí còn xăm mình, chữ như gà bới trên người kia là cái gì???"

Lúc này ta mới nhớ tới, hóa ra ta vẫn một mực cuổng trời, khó trách ta luôn cảm thấy phía dưới hơi lạnh!

"Roland! Ta nói rồi, ngươi đang đồng quy vu tận! Một khi lão cha dạy bảo thì ít nhất phải nói đến tận hai giờ."

"Hừ, ta thích thế."

Được rồi, nhìn lão cha nói không dứt lời, trên thực tế ta cũng rất đau đầu, nhưng ngoại trừ cúi đầu nhịn, ta không làm được gì khác.

Giây tiếp theo, sương mù đột nhiên dâng lên, Caven đã biến mất, không thể nghi ngờ, hắn chạy rồi.

"Thế mà lại chơi gọi lão cha, thật mất hứng. Ta đi thực hiện khế ước trước rồi sẽ tìm ngươi ôn chuyện sau."

Ta lại lần nữa tự đời tảng đá đập chân mình, bây giờ một mình ta phải lắng nghe lão cha dạy bảo, nhưng chí ít, "Mục tiêu chiến lược" đã thành công, trước mặt lão cha, Caven tất nhiên sẽ thu liễm vài phần.

Trên bản đồ ma pháp đặt trong Ánh Sáng Cực Bắc, ký hiệu đại biểu cho Renee đang xông ra ngoài thành.

"Ai u, muốn được Roland khích lệ? Vậy phải làm đến mức nào? Đứa hậu bối này quả thật vô cùng phiền phức."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.