Trong lòng không
ngừng mắng hai người vừa rời đi, lúc này An Tiểu Yêu mới suy nghĩ lại
mọi chuyện vừa xảy ra. Một lon nước làm mình gặp một người đàn ông, sau
đó bị anh ta lôi đi rồi thuê mình nữa, không thể hiểu nổi chuyện gì nữa. An Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, thật đau đầu, An Tiểu Yêu liền gọi cho
Lâm Nha. Trong điện thoại Tiểu Yêu kể hết mọi chuyện cho Lâm Nha nghe,
Lâm Nha nghe xong hét lên. "Trời ạ,
Tiểu Yêu. Cậu mang thai chứ đâu phải bị hỏng não. Hợp đồng như vậy mà
cậu cũng dám ký, rốt cuộc cậu đang nghĩ cái gì vậy hả?"
"Nhưng đã lỡ ký rồi, sợ rằng hối hận cũng đã quá muộn. Mình nghĩ có chỗ ăn chỗ nghỉ trong vòng nửa năm lại còn có tiền cầm về nữa, nếu là cậu thì cậu
có xiêu lòng không? Cậu cũng biết hoàn cảnh của mình bây giờ, tạm thời
chỉ có làm như vậy thôi, nhưng mà tên đó đúng là kẻ háo sắc."
An Tiểu Yêu bắt đầu trách móc Long Viêm Dạ, Lâm Nha im lặng nửa ngày mới
nói một câu không ăn nhập gì với chuyện mà An Tiểu Yêu đang nói."Tiểu Yêu, ngàn vạn lần cậu không được thích người đó nha. Nhớ kỹ cậu đã là mẹ rồi, còn phải đi tìm cha Bảo Bảo nữa đấy."
"Biết rồi mà, không cần nhắc đâu. Mình thà thích mấy con thú trong vườn bách thú chứ quyết không để ý đến anh ta đâu." An Tiểu Yêu đầy tự tin đảm bảo. Nói đến Long Viêm Dạ mình ghét anh ta
còn không kịp nữa là bảo thích, An Tiểu Yêu tức giận cúp máy, xoa xoa
bụng, khoé miệng An Tiểu Yêu cong lên. Dù thế nào thì tạm thời mình và
Bảo Bảo cũng đã tìm được một chỗ dừng chân, nhưng mình cũng phải cùng
Lâm Nha nhanh chóng tìm được tên đàn ông kia để Bảo Bảo sớm có cha, đối
với tương lai An Tiểu Yêu tràn đầy hi vọng. Trong biệt thự An gia, An Ba đang nghe Đoan Dạ báo cáo, khẽ cau mày."Cậu nói có một tên lạ mặt dẫn con bé quay lại khách sạn sao?"
"Đúng vậy, ông chủ. Tên đó chưa từng gặp qua."
"Hừ, có thể hắn ta làm Tiểu Yêu mang thai thì sao? Đoan Dạ, cậu nhanh chóng
điều tra về người này, sáng sớm mai mang tới đây cho tôi."
"Dạ, ông chủ. Nhưng cô chủ thì phải làm sao ạ?"
An Ba phất tay."Thôi, trước mắt không cần lo cho nó. Nếu nó cùng tên kia thực sự yêu nhau thì cứ mặc nó, giờ tôi chỉ quan tâm tên đó rốt cuộc là ai."
"Vâng ——"
Thoáng một cái mấy ngày đã trôi qua, thời gian này Long Viêm Dạ luôn đúng giờ
xuất hiện trước mặt An Tiểu Yên nói về anh cùng sở thích của mẹ mình. An Tiểu Yêu lắng nghe nhưng cô vẫn không hiểu, rốt cuộc là anh ta tìm vợ
hay là mẹ anh ta nữa, nhưng dù sao thì An Tiểu Yên vẫn phải cố gắng nhớ
hết mọi việc vào đầu.
An Tiểu Yêu cũng nói về hoàn cảnh của
mình cho Long Viêm Dạ, nói rằng mình là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã không nơi
nương tựa, phải nhờ hàng xóm chăm sóc mới có thể trưởng thành. Tuy An
Tiểu Yêu vừa kể vừa rơm rớm nước mắt nhưng Long Viêm Dạ vẫn hoài nghi,
đúng là lần đầu gặp nhau cô không một đồng xu dính túi nhưng trên người
toàn hàng hiệu, cô bé này không phải nhà có điều kiện thì cũng chính là
kẻ hám tiền.
Rất dễ đoán, Long Viêm Dạ coi An Tiểu Yêu là
loại người thứ hai. Mặc dù biết An Tiểu Yêu nói dối nhưng Long Viêm Dạ
không vạch trần sự thật, chỉ là quan hệ chủ tớ thôi mà, không cần phải
lật tẩy bộ mặt thật của đối phương, Long Viêm Dạ muốn giữ chút thể diện
cho Tiểu Yêu.