Tiếng kêu thảm thiết
của An Tiểu Yêu rất có lực hút, chỉ vài giây trước đó trong phòng bà
Long còn tối thui, còn Long Quân An thì đang chìm trong mộng đẹp mà giờ
họ đã có mặt trong phòng An Tiểu Yêu. Với tình hình lúc này thì Long
Viêm Dạ không thể bào chữa cho mình được, cả người toàn mùi rượu lại còn xuất hiện trong này lúc nửa đêm nữa, quần áo An Tiểu Yêu xộc xệch đang
ngồi dưới sàn nhà, bộ dạng đáng thương, Long Viêm Dạ dù có giải thích
thì cũng không có ai muốn nghe.
"Viêm Dạ, tên tiểu quỷ này. Không phải mẹ đã nhắc con rồi sao? Tình
trạng bây giờ của An Tiểu Yêu không tốt, sao con lại vội vàng như thế,
không thể cố nhịn thêm một thời gian nữa à?"
"Anh ----- sao lại thế chứ? Chẳng lẽ anh không thể kiềm chế được -----"
Mặt Long Viêm Dạ đen lại nhìn Long Quân An, anh tỉnh táo đôi chút. Cả
đêm nay ngồi chờ nhưng không thấy bóng dáng An An đâu, về nhà chỉ muốn
nói chuyện một chút với An Tiểu Yêu mà thôi, không ngờ lại thành ra thế
này, Long Viêm Dạ đẩy mẹ và em trai mình ra ngoài.
"Mọi người về phòng tiếp tục ngủ đi nha, cô ấy là vị hôn thê của con nên con sẽ chăm sóc thật tốt. Con sẽ không làm những chuyện như mọi người nghĩ
đâu."
Sau khi đuổi khéo hai người kia đi rồi, Long Viêm Dạ đóng cửa lại, tức giận nhìn An Tiểu Yêu."Em tên là A hả. Có phải em cố tình đúng không? Anh đã làm gì em chưa mà em làm cái bộ dạng thê thảm thế làm gì?"
"Nửa đêm nửa hôm anh xuất hiện bịt miệng tôi lại, tôi sao lại không sợ
mà hét lên chứ. Anh giống hệt con quỷ, không có một tiếng động nào đột
nhiên xuất hiện, đừng quên tôi là phụ nữ có thai nha, phụ nữ có thai
đấy, rơi vào hoàn cảnh như tôi ai mà không hoảng sợ chứ -----"
Vốn tưởng có thể dựa vào Long Quân An để thoát khỏi Viêm Dạ nhưng giờ
thì phải tự cứu mình thôi, An Tiểu Yêu từ từ đứng dậy. Dù sao mình có
thể nói không thành có, mà đây chỉ có Long Viêm Dạ thôi, trước hết An
Tiểu Yêu phải nói mình là người bị hại.
"Không phải trước đó anh đã gọi em sao -----"
"Nhưng không phải tôi cũng nói cho anh biết là mình đang ngủ sao -----"
An Tiểu Yêu không chịu lép vế, sau khi bị quậy một trận làm cho Long
Viêm Dạ quên mất lý do mình tới đây. Long Viêm Dạ tự nhận mình gặp xui
xẻo, hơi tức giận nhưng không biết vì sao, chuyện gì mà đụng vào An Tiểu Yêu thì y như rằng sẽ rối tinh rối mù lên, đang chuẩn bị bỏ đi thì Long Viêm Dạ chợt nhớ ra mục đích mình đến, đứng ở cửa, Long Viêm Dạ cười
như không cười nhìn An Tiểu Yêu, khóe miệng khẽ cong lên thành một nụ
cười.
"Nhớ ra rồi, ngày mai em hãy ăn mặc đẹp chút để đi cùng anh tới bữa tiệc."
"Không phải anh bảo tôi không được ra khỏi nhà anh sao? Trong hợp đồng
không có điều khoản này, đây là làm việc ngoài nha, phải tính giờ để thu tiền chứ nhỉ?"
"Em -----"
Long Viêm Dạ
cứng họng, mình thực là tự tìm phiến toái vào người mà. Sớm biết trước
đã không thêm hợp đồng phụ, nếu không phải vì bạn tốt bắt mình đến thì
thực sự Long Viêm Dạ không muốn dẫn An Tiểu Yêu ra ngoài. Không kìm được nhìn An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ nhíu mày.
"Em muốn bao nhiêu?"
"Ha ha ha ----- không cần nhiều lắm, cho tôi đủ tiền trả phí khám thai là được rồi."
An Tiểu Yêu không muốn mất cơ hội kiếm tiền, mặc dù mình không muốn đi, cũng không phải bình hoa di động, sao phải đi cùng anh ta tham gia mấy
cái bữa tiệc chán ngắt ấy chứ. Nhưng giờ mình cần đến tiền, An Tiểu Yêu
cũng không ngại vì mình có nhiều tiền, mặt mày hớn hở chờ Long Viêm Dạ
trả công.
Long Viêm Dạ im lặng, móc ví ra lấy một xấp tiền đưa cho An Tiểu Yêu."Thế này đã đủ chưa? Ngày mai ăn mặc đẹp cho tôi."
"À ----- được được, bảo đảm sẽ làm cho anh hài lòng."
An Tiểu Yêu vừa nhìn thấy tiền thì sắc mặt trở nên tươi tỉnh hơn, cười
híp mắt nhìn Long Viêm Dạ về phòng. Thật may mắn, nửa đêm rồi còn có
người cho mình tiền, không phải chỉ là tham gia tiệc thôi sao, chuyện
này thì quá dễ đối với mình, An Tiểu Yêu chợt thấy hối hận vì vừa rồi
không nhân cơ hội mà đòi thêm một bộ lễ phục, thật là ngốc -----