Trong phòng
Địch Bar, âm nhạc điếc tai nhức óc, bốn phía đều là tiếng nhạc. Lần đầu
tiên An Tiểu Yêu tới chỗ như thế này, ánh đèn đầy màu sắc, An Tiểu Yêu
cảm thấy mới lạ thú vị. Hôm nay là sinh nhật tròn 18tuổi của An Tiểu
Yêu, để ăn mừng sự kiện này người bạn tốt nhất của cô kéo cô đến nơi vui chơi nổi tiếng nhất này. Mái tóc đen dài buông xuống càng làm gương mặt thanh tú của An Tiểu Yêu thêm động lòng người, cô cùng Lâm Nha chọn
ngồi trong một góc khuất. An Tiểu Yêu cùng Lâm Nha không ngừng cười đùa
và uống rượu, An Tiểu Yêu đã có chút mơ màng, tửu lượng của cô vốn không cao vài ly đã hơi say rồi, không phân biệt được phương hướng rồi. Đúng
lúc An Tiểu Yêu đang tự rót rượu cho mình thì Lâm Nha cướp ly rượu trong tay Tiểu Yêu. "Tiểu Yêu, cậu nhìn kìa, bên kia có một anh chàng rất đẹp trai nha——"
An Tiểu Yêu lờ đờ nhìn về phía Lâm Nha chỉ, nhưng cô chỉ thấy một bóng mờ
mờ. An Tiểu Yêu dụi dụi mắt, nhưng vẫn không nhìn rõ, cô cầm ly rượu để
trước mặt líu lưỡi nói: "Uống ——, uống rượu a. Nhìn —— không thấy rõ ——"
"Trời ơi, Tiểu Yêu. Cậu đừng uống nữa, hôm nay là sinh nhật của cậu, có dám qua cưa anh ta không?"
An Tiểu Yêu vừa nghe mấy từ có dám hay không, đứng dậy, đầu óc choáng váng nên hơi lảo đảo, dùng tay chỉ Lâm Nha. “Tớ, tớ nói cho cậu biết, không có —— không có —— chuyện gì mà tớ Tiểu Yêu
này không dám làm nha. Cua —— cua anh ta đã là chuyện gì, tối nay tớ ——
tớ với anh ta, cậu không cần phải lo —— phải quản tớ."
Lâm Nha há hốc mồm, dù biết khi uống rượu vào An Tiểu Yêu có chút thay đổi
nhưng không ngờ lại khác xa so với lúc bình thường đến như thế. Trời ạ,
quả thật giống như một người khác vậy, một Tiểu Yêu trong sáng đáng yêu
lại trước mặt mọi người nói muốn qua đêm với người đàn ông xa lạ kia?
Lâm Nha choáng váng, nếu chuyện này mà bị cha cô ấy biết thì nhất định
sẽ bóp chết cô ấy, trán Lâm Nha đầy mồ hôi. Lâm Nha định đuổi theo nhưng đúng lúc này cô cần phải giải quyết sinh lý trước. Trước khi đi, Lâm
Nha nhờ một người để ý Tiểu Yêu dùm rồi cô chạy nhanh vào phòng vệ sinh, cô không muốn Tiểu Yêu gặp chuyện không may, cha của cô ấy là ông chủ
trong thế giới ngầm, nếu biết cô dẫn con gái cưng của ông ấy đến chỗ này thì không khéo chém cả nhà cô không chừng, chờ giải quyết xong chuyện
này đã rồi đưa Tiểu Yêu về nhà. An Tiểu Yêu mặc kệ mọi thứ, nói xong
liền cầm ly rượu đi về phía Lâm Nha vừa nãy chỉ. Long Viêm Dạ đang nhàm
chán ngồi trên sofa, chợt một cô gái lẳng lơ tiến lại gần rồi đưa ly
rượu trước mặt anh. Chân mày Long Viêm Dạ nhíu lại, tròn mắt nhìn cô gái xa lạ trước mặt, cách ăn mặc của cô thật đẹp, lông mi giả thật dài.
Nhìn cô trong lòng Long Viêm Dạ không cảm thấy chán ghét, thậm chí còn
có một chút thích thú, có thế làm anh bớt nhàm chán, vẻ mặt chuyển sang
bỡn cợt, Long Viêm Dạ lặng lẽ chờ An Tiểu Yêu lên tiếng. An Tiểu Yêu
nâng ly lên nói:"Uống —— uống rượu. Tối nay tôi —— tôi muốn anh!"
Một giọt mồ hôi lạnh chảy sau ót Long Viêm Dạ, có nhất thiết phải nói thẳng ra như vậy không? ! Long Viêm Dạ cũng giơ ly lên."Em tên gì?"
"An —— An —— An ——" An Tiểu Yêu vẫn chưa nói xong, cô cảm thấy choáng váng rồi ngã xuống, Long Viêm Dạ nhanh tay đỡ An Tiểu Yêu.
Khoé miệng Long Viêm Dạ hơi cong lên, trong mắt anh lên khác vọng. An An? !
Rất hợp với người, ôm An Tiểu Yêu vào lòng, Long Viêm Dạ liền xoay người ra cửa.
Nửa đêm An Tiểu Yêu cảm thấy đầu đau như muốn nứt, khẽ ho khan giống như đã lâu không có uống nước vậy, An Tiểu Yêu mở
mắt, theo thói quen đưa tay lên sờ trên đầu giường lấy ly nước, nhưng
chợt giật mình. Mình đang gối lên cái gì vậy? An Tiểu Yêu không dám tin
vào trực giác của mình bèn cẩn thận sờ vật dưới cổ mình, nó mềm mềm, ấm
áp, co dãn được, suýt nữa cô nhảy dựng lên, đây rõ ràng là cánh tay mà.
Xong rồi, xong rồi, đã xảy ra chuyện gì rồi? An Tiểu Yêu vắt hết óc nhưng
vẫn không nhớ ra chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhớ là đi cùng Lâm Nha vào
quán bar uống rượu rồi chuyện gì sau đó cô không thể nhớ ra, cô nhẹ
nhàng vặn đèn sáng hơn một chút, giờ thì cô đã nhìn rõ, rất rõ làm cô
suýt ngất. Thân thể cô không một mảnh vải, nằm bên cạnh còn có một người đàn ông xa lạ, anh ta ngủ rất ngon.
An Tiểu Yêu kìm được
tiếng thét lại, rón rén xuống giường mặc quần áo vào, giờ này còn chưa
về nhà, cha mà biết chắc chắn sẽ nổi giận. Chỉ là ăn mừng tuổi 18 thôi
mà, có cần làm ra chuyện đáng sợ như vậy không? An Tiểu Yêu cầm túi xách đi ra đến cửa thì quay lại, móc từ trong ví ra một xấp tiền đặt trên tủ đầu giường. Mình đã trả tiền, sẽ không còn phiền phức nữa?
An Tiểu Yêu khẽ mở cửa, rón rén ra ngoài như một tên trộm vậy.
Mở đầu 2.
Ánh mặt trời len qua khe hở của rèm cửa liều mạng chui vào, Long Viêm Dạ
nằm trên giường xoay người định ôm người đẹp vào lòng nhưng bị hụt. Anh
mở mắt nhìn thì phát hiện cô gái cùng mình đêm xuân đã chuồn mất, trong
phòng chỉ còn mỗi mình, trong chăn vẫn còn lưu lại mùi hương, khoé miệng Viêm Dạ cong lên, cười khẩy một tiếng. Không ngờ cô gái gọi là An An
rất biết điều nha, một cô gái vừa ngọt lại khéo léo đúng là hiếm gặp.
Đêm qua thật vui vẻ, đã lâu rùi không có cảm giác này, tiếc là mình quên hỏi số cô ấy rồi, Viêm Dạ ngồi dậy, lộ ra bộ ngực rắn chắc. Chợt Long
Viêm Dạ tròn mắt nhìn, không thể tưởng tượng được một xấp tiền trên tủ
đầu giường, giống như bị người ta hung hăng đánh một cái tát, lập tức
tâm trạng vui vẻ biến mất. Cô gái kia nghĩa anh là gì? Con vịt ư, cũng
chỉ là một dạng gà móng đỏ (gái bao) mà thôi, dám dùng cách này để làm
nhục anh, Long Viêm Dạ tức giận nắm chặt xấp tiền, An An! Được, ta Long
Viêm Dạ nhất định phải tìm được cô, trừng phạt cô. Trong nháy mắt Long
Viêm Dạ trở nên lạnh lùng đến đáng sợ.
——— —————— —————— —————— ———————–
Chớp mắt nửa tháng trôi qua, trong biệt thự sang trọng ở ngoại ô phát ra một giọng nói như gào thét, ở xa cũng có thể biết người đàn ông này đang
rất tức giận."Tiểu Yêu, con nói cho cha biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Trong phòng khách rộng lớn, một bộ mặt uy nghiêm của người đàn ông trung niên đang hầm hầm nhìn An Tiểu Yêu, cô tròn mắt không hiểu ý cha mình. Lại
làm sao rồi? Ba ngày hai bữa đều la to, mình cũng đâu có điếc, hạ giọng
xuống mà nói chuyện có phải tốt không, An Tiểu Yêu lấy tay chọc chọc lỗ
tai mình, nhìn cha."Cha, cha lớn tiếng như vậy làm gì? Lại xảy ra chuyện gì ạ."
"Chuyện gì? Con còn dám hỏi cha. Nói, ai làm lớn bụng con?" Gân xanh trên trán ông hiện lên, sáng nay bác sĩ tới báo cáo kết quả
của buổi kiểm tra ba hôm trước, trên giấy viết rõ, đứa con gái vừa tròn
18tuổi của ông đã có thai một tháng rồi. An Tiểu Yêu ngỡ ngàng rồi lập
tức hỏi lại. “Dạ, con có thai?"
"Đừng có đóng kịch nữa, đứa bé đó là của ai? Nói, cha sẽ cho nổ tan tành nhà nó ra." An Ba vừa nghĩ đến con gái yêu của mình bị ăn sạch rồi, tức giận vô cùng.
An Tiểu Yêu cúi đầu, suy nghĩ một chút mới trả lời."Đứa bé là con của con, con cũng không biết người đàn ông đó là ai."
"Cái gì —— sao —— con không biết hắn là ai? !" An Ba thực sự sụp đổ, Tiểu Yêu dù có hồ đồ đi nữa cũng thể hồ đồ đến mức này chứ, An Ba nói:"Được, nếu con không biết thì bỏ đứa bé đi. Từ bây giờ con hãy ngoan ngoãn ở
trong phòng cho cha, không được đi đâu, mai cha sẽ hẹn bác sĩ tới."
"? ? ? ? ? ? ? ?"
An Tiểu Yêu xoay người lên lầu, đóng cửa phòng mình lại, ngồi trên giường, An Tiểu Yêu đặt tay lên bụng mình, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Trong bụng mình có một tiểu Bảo Bảo, thật tốt! Mặc dù mình không có thấy rõ bộ dáng của người đó, nhưng sau này nghe Lâm Nha nói người đó
đẹp trai, anh tuấn, kết hợp với mình vậy thì Bảo Bảo sẽ rất đáng yêu
nha? ! An Tiểu Yêu có chút tự yêu mình.
Không ổn, giờ cha
muốn bắt mình bỏ đứa bé này, mình sẽ không để chuyện đó xảy ra, An Tiểu
Yêu đứng dậy mở tủ quần áo, lôi ra một túi thật to ném lên giường. Hừ,
không cho mình sinh Bảo Bảo ra vậy thì mình bỏ đi, chỉ cần không để cha
tóm được thì có thể làm gì mình. Nhân cơ hội này có thể tìm được cha Bảo Bảo cũng nên. An Tiểu Yêu mặt mày hớn hở bắt đầu thu dọn đồ đạc.