Chủ nhật, ngày mồng 4 tháng 11 năm 20XX. Trời nắng ấm.
Mình tự hỏi một đêm, còn là quyết định thức thời chủ động rời đi, từ bỏ vali da nhỏ bé, để nó lẳng lặng nằm ở dươi gầm giường Thịnh tiên sinh, làm bộ như mình còn tại.
Lúc mình ra ngoài trù nương đã từ nông thôn trở lại, quản gia đang ở trong vườn hoa cắt tỉa cành lá, thời điểm mình đẩy cửa ra ngoài trù nương nhìn hướng mình cười cười, xoay người đi vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, mình đến nơi này mới chưa đầy một tháng, lại giống như đã đến đây thật lâu thật lâu vậy, khổ sở mà luyến tiếc hết thảy nơi này.
Mình ngồi tại quảng trường lộ thiên một buổi chiều, người xung quanh lui tới, có người già, thanh niên, trẻ nhỏ, nam nam nữ nữ, tất cả đều là gương mặt xa lạ. nhớ tới thời kì trưởng thành khi vừa mới phát hiện tính hướng của mình, tuyệt vọng, kinh hoảng, đăng kí một phần mềm nam nam giao hữu, không để trạng thái hoạt động, không kết bạn, chỉ là vì trong nháy mắt mở nó, nhìn tới trên bản đồ lớn cách nơi mình không xa có rất nhiều đồng loại, có thể tạm thời giảm bớt cô độc.
Nhưng là thời khắc này, mình ngồi ở quảng trường người đến người đi, mở di động, nơi cách chính mình không đến mười mét kia đã có rất nhiều người giống như mình, lại vẫn còn thực cô độc.
Bởi vì bọn họ đều chưa từng làm gối ôm bao giờ, bọn họ không biết thời điểm bị người kia ôm vào lòng, có bao nhiêu an tâm cùng thoải mái.