Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha

Chương 47: Chương 47




Không rõ ta đã bao lâu, tỉnh dậy ta đã thấy mình nằm trong lòng ngực ấp ấp, đưa mắt nhìn thì thấy Sesshomaru đang nhắm mắt dưỡng thần, ta muốn đưa tay chạm vào gương mặt hắn, mấy tháng rồi không gặp, hắn đã gầy rất nhiều

Có điều… cái gì xảy ra với ta thế này… tại sao… tại tay ta lại ngắn thế này

“A… tay ta, cơ thể ta sao lại thế này ?”

Nó nhỏ xíu như đứa trẻ lên 3, sao tự nhiên ta lại bị teo nhỏ thế này , ta ngồi bật dậy, sờ soạt thân thể mình, quả nhiên cơ thể ta có vấn đề, sao lại thế này

Ta trong trạng thái ngẩn ngơ cho đến khi cảm giác một kiện áo choàng lên người mới phát hiện ta giờ không mặc gì cả, đây không phải là ta trần như nhộng lắc lư trước Sesshomaru nãy giờ sao, ta muốn kiếm cái hố nào để trốn quá

“ta .. ta ngủ bao lâu rồi” mặt ta bây giờ như lửa đốt, nóng vô cùng đến nỗi tự ta có thể cảm nhận được gương mặt ta rất đỏ nữa là đằng khác

“3 ngày rồi” nói rồi hắn kéo ta vào lòng, lúc trước cơ thể ta so với với hắn đã nhỏ bé rồi nay lại còn nhỏ hơn, tự nhiên vị trí giống như đảo ngược quá

Khi hắn còn nhỏ, ta cũng thường bế hắn bây giờ tới lượt hắn bế ta vả lại còn một tay thôi chứ

“sao ta lại thế này ?” ta lúng túng hỏi, đừng nói ta được tái sinh rồi phải bị thu nhỏ và chậm rãi lớn dần nha

“sau khi Mai xem cho người thì phát hiện cơ thể ngươi có vài chỗ tổn thương nặng, vì thế này đã cho ngươi uống mật của cây Thụ Tiêu”

Ta à một tiếng, mật thụ tiêu rất quý hiếm, nếu so với nước mắt của Phát tiên ông còn quý rất nhiều lần, mật đó không chỉ giúp hồi phục tổn thương nhanh chóng mà còn giúp người trở nên khoẻ mạnh trẻ trung hơn và còn có thể gia tăng sức mạnh nữa nhưng khi dùng nó ngươi chắc chắn sẽ bị nhỏ lại, quay trở về vạch xuất phát tức là là trẻ sơ sinh đi

Mỗi một ngày ta sẽ lớn lên một tuổi cho đến độ tuổi hiện tại, nghe có vẻ thích thú nhỉ nhưng nó cũng có nguy hiểm của nó, trong thời gian này người dùng phải hết sức cẩn thận đồ ăn đồ uống, hay vận động, không được đi quá 7 bước trong một ngày, phải chăm sóc cho cơ thể thật tốt, không được sử dụng linh lực, hay bất cứ sức mạnh gì, nói ngắn gọn là ngươi như người bị liệt đấy, miệng nói mũi thở mắt nhìn, thế thôi

Nếu không ngươi xác định đi, cơ thể sẽ bị tan tành xẻ nghé, nhẹ sẽ vĩnh viễn bị liệt trên giường, mất hết sức mạnh, nặng thì cả cơ thể trở nên hôi thối, đau đớn và sẽ bị teo nhỏ đến thì phôi thai rồi chết mới thôi

Chết chưa, ta bước mấy bước rồi nhỉ cơ thể còn bình thường chắc không sao

Ngước nhìn Sesshomaru, trong hắn rất thích thú trước cơ thể nhỏ tuổi của ta, ta cúi đầu buồn bã hắn đang trêu cười ta đây mà , hồi trước ta cũng rất hay trêu hắn, đừng nói là hắn thù tới bây giờ đấy nha

Còn cái áo khoác thùng phình này nữa, bộ không có đồ cho ta mặc hay sao

“mấy ngày sau ngươi cũng trở lại bình thường, không cần quần áo” hắn tiếu phi tiếu nhìn ta, ánh mắt sáng hoắc cho thấy tâm tính hiện giờ của hắn rất vui vẻ

Éc… vậy chả phải ta ở trong bộ dạng có mặc nhứ không mặc tận nửa tháng sao, như vậy không vấn đề gì chứ, ta vô thức kéo sát mép áo lại, dùng khoé mắt quan sát nét mặt hiện giờ của hắn, có điều mặt hắn ngàn năm chỉ một, không nhìn được gì liền thở dài buông lỏng tâm trạng, hắn sẽ không biến thái đến mức với một đứa nhóc chưa có kinh nguyệt làm chuyện gì quá đáng đâu (Thỏ: Hok chắc nha cưng)

Có lẽ do nhỏ đi, sức khoẻ cũng giảm cho bằng tuổi, chưa được bao lâu ta chìm trong mệt mỏi, ngáp dài ngáp ngắn mấy hồi, ngủ quên lúc nào không hay

Khi ta tỉnh dậy liền phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, căn phòng trang trí rực rỡ bởi những dải lụa màu sắc, ta giơ tay lên nhìn bàn tay đã to hơn trước tầm chừng 10 tuổi rồi, ta nhớ ta chỉ ngủ một tí thôi mà, sau có thể lớn nhanh vậy chứ

Ta nằm trên giường, tâm trạng đang ở trạng thái hoang mang tột độ, rõ ràng là ở nhà của Mai sau giờ lại ở đây rồi, không phải ta bị bắt cóc đó chứ, nghĩ đến đó ta liền gạt bỏ cái ý nghĩ ngu ngốc này, có Sesshomaru bên cạnh cạnh mà ta có thể bị bắt cóc sao, thực nực cười ha ha ha

Nhưng mà… nghĩ kỹ cũng không hẳn là không đúng, nếu không phải bắt cóc sau phía trước cửa lại có canh gác chứ, ta không rõ hai kẻ gác cửa là đang bảo vệ ta hay là canh giữ ta nhưng trước hết phải thật bình tĩnh, ta hiện tại không thể động được, chỉ có thể ngồi yên một chỗ chờ động tĩnh thôi

Tiếng cửa khẽ mở, ta đang nằm nghĩ cách xem mình đang ở đâu thì nghe thấy âm thanh cửa mở, quay đầu nhìn thì thấy Sesshomaru và Jaken đang lẽo đẽo ở đằng sau, liền thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn trên người hắn, hôm nay xem ra hắn có vẻ sốt ruột, có gì đó muốn nói với ta, nghĩ thế ta đưa mắt chằm chằm với Jaken hình như ông ta cũng hiểu ý của ta nên lặng lẽ rời đi

“đây là đâu thế ?”

Hắn đến bên giường ngồi xuống, tay gạt nhẹ tóc mái ta qua một bên rồi nói “ nơi diễn ra nghi thức thành hôn của tộc trưởng”

À… ơ… nơi diễn ra nghi thức thành hôn của tộc trưởng…??!!??

Ta có nghe nhầm không, chưa một lời cầu hồn mà hắn đem ta đi kết hôn rồi luôn ư, đã thế trong điều kiện cơ thể ta nhỏ bé thế này nữa, đừng có biến thái đến vậy chứ

Hắn dường như đọc được ánh mắt ta đang nghĩ gì, liền hừ lạnh “ đợi người hồi phục hôn lễ mới diễn ra”

Nghe thế ra thở phào nhẹ nhõm nhưng tự nhiên lại thấy có chút tiếc nuối, ấy … sao lại tiếc nuối

cưới hắn trong hình hài trẻ con vậy không thú vị đâu, nếu hắn muốn trở nên nổi tiếng với biệt danh luyến đồng thì cứ việc đi, Ể… khoan đã… ta chưa đồng ý cưới hắn mà

“ta không đồng ý… ngươi chưa cầu hôn ta… ta không đồng ý thành hôn” ta phản đối, ta muốn theo trình tự cầu hôn mới kết hôn sinh con chứ không muốn một phát là đi đến nghi thức cầu hôn rồi

“những bước dư thừa đó bỏ qua đi”

Oát the phắc, đừng đùa, nó không dư thừa, nó hoàn toàn cần thiết

À đừng hỏi sao hắn biết đến cầu hôn bởi vì trước kia ta cũng từng kể cho hắn biết rồi, trước khi kết hôn ai đó thì trải qua bước tìm hiểu, hẹn hò, cầu hôn và bước cuối cùng chính là kết hôn nên việc này hắn biết bước cũng là điều tất nhiên

Ta trừng mắt phản đối

Hắn cùng cùng lườm nguýt ta nói “dù gì ngươi cũng đồng ý, cần thiết giai đoạn đó làm gì”

ta :....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.