“Âu thiếu, nếu anh không nói thì tôi sẽ gọi điện cho Cảnh Nam, nói là anh đã kể hết rồi, để xem anh ấy sẽ nói thế nào?”
Âu Tĩnh Siêu trợn tròn mắt, xem xem, xem cậu nhóc Tư Thần ngây thơ hiền lành ngày nào đã bị Kiều Cảnh Nam dạy hư rồi này, bây giờ còn biết uy hiếp người khác nữa.
Đúng là gần mực thì đen, gần Kiều Cảnh Nam là bị lây tính xấu mà!
“Thôi được rồi, tôi nói, nhưng mà cậu phải hứa là không được nói với Kiều Cảnh Nam là tôi nói cho cậu biết đó, tôi gánh không nổi hậu quả đâu.”
“Thành giao.”
...
Thẩm Tư Thần không biết mình đã đến đây thế nào, chỉ biết khi bình tĩnh lại thì cậu đã đứng trước cửa tập đoàn Kiều thị.
Bây giờ cậu nửa muốn vào trong, nửa lại muốn quay về. Cậu muốn đi chất vấn Kiều Cảnh Nam cho rõ ràng, nhưng đồng thời cũng sợ sự thật là thứ mà cậu không thể chấp nhận nổi.
Chỉ cần Kiều Cảnh Nam nói không phải, cậu nhất định sẽ tin là không phải. Cậu không sợ hắn lừa dối mình, chỉ sợ một ngày đến cả việc nói dối cậu hắn cũng lười làm.
Chỉ sợ hắn sẽ không ngần ngại mà thừa nhận.
Thẩm Tư Thần lưỡng lự đứng trong đại sảnh một hồi, bỗng nhiên cậu nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc cũng đi vào bên trong.
Là Nhậm Nhiên.
Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây, lẽ nào... tin tức kia là sự thật sao?
Nhậm Nhiên đeo kính râm to bảng che gần hết khuôn mặt, cô ta đến quầy lễ tân nói gì đó, sau đó lễ tân dẫn cô ta đi vào thang máy VIP, trái tim Thẩm Tư Thần như thắt lại.
Đó là thang máy chuyên dụng dành cho Kiều Cảnh Nam, có thể đi thẳng lên tầng cao nhất.
Chân cậu không tự chủ đi đến trước thang máy, cậu ngước nhìn lên bảng chỉ dẫn, nhìn số trên đó không ngừng tăng lên, cậu chỉ mong là nó sẽ dừng lại ở một tầng nào đó khác, nhưng kết quả... vẫn là tầng cuối cùng.
Thẩm Tư Thần lặng người, cậu nép vào một góc, ôm lấy trái tim nhỏ bé đang thắt lại của mình, suýt chút nữa thì không kìm được mà rơi nước mắt.
“Chắc chắn chỉ là nhầm lẫn thôi... chắc chắn không phải như vậy!”
Cậu tự nhủ với lòng như thế, sau đó đợi cô lễ tân kia xuống tầng, cậu lén nhân lúc không có ai mà đi vào thang máy VIP.
Cũng may là Kiều Cảnh Nam đã cho cậu một chiếc thẻ đa năng, có thể sử dụng ở công ty lẫn ở nhà, cậu thử quẹt thẻ thì thật sự có thể mở được thang máy này.
Hắn đã từng yêu chiều cậu đến thế cơ mà!
Thẩm Tư Thần ra khỏi thang máy, tầng cao nhất vẫn yên tĩnh như cũ, cậu biết rõ đường đi ở nơi này, cuối hành lang kia là phòng làm việc của Kiều Cảnh Nam, chỉ cần đi đến đó, mọi thắc mắc của cậu đều sẽ có câu trả lời.
Cậu bước từng bước về phía sự thật, trái tim đập loạn xạ đến chẳng thể nào kiểm soát được.
Trong đầu lại nhớ tới lời khi nãy của Âu Tĩnh Siêu.
Tối qua có một tài khoản có tích xanh chuyên tung tin tức giật gân của người nổi tiếng với độ chính xác cao trên mạng đã đăng tải một bài đăng rất dài, phân tích chuyện tình cảm của người đàn ông độc thân hoàng kim giàu có nhất S thành và nữ minh tinh nổi tiếng vừa mới về nước - Nhậm Nhiên.
Tuy rằng không báo danh chính xác tên tuổi của người đàn ông kia, nhưng người giàu nhất S thành thì ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết đó chính là người của Kiều gia, ba chữ KCN cũng rất nhanh chóng được cư dân mạng bình luận dưới bài viết kia.
Bài viết còn kể về chuyện hơn năm năm trước, Nhậm Nhiên từng hợp tác trở thành người phát ngôn đại diện cho tập đoàn của vị tổng tài kia, sau đó cũng nhờ anh ta nâng đỡ mà trở thành đỉnh lưu số một, từ đó bọn họ cũng đã bắt đầu mối quan hệ gắn kết cùng nhau. Về sau Nhậm Nhiên quyết định ra nước ngoài tu nghiệp, vị tổng tài ấy si tình chờ đợi cô ta suốt năm năm, không hề có một tin đồn tình ái, cũng chưa từng tìm ai thay thế vị trí của Nhậm Nhiên.
Hiện tại Nhậm Nhiên đã về nước, lại còn tái ký hợp đồng với công ty của vị tổng tài nọ, tin chắc rằng bọn họ đã trải qua năm năm đầy thử thách, hiện tại đã sắp tới lúc viên mãn rồi.
Người này còn cho biết thêm, trong vòng hào môn cũng đã có tin đồn không lâu trước đây, trong một bữa tiệc kín, gia tộc lớn nhất S thành vừa công bố vị thiếu phu nhân tương lai sẽ được gả vào nhà bọn họ.
Xâu chuỗi lại mọi chuyện thì chắc chắn đó chính là gia tộc họ K và vị thiếu phu nhân kia chính là Nhậm Nhiên.
Thẩm Tư Thần cũng đã tìm xem bài viết đó, nhưng hiển nhiên nó đã bị gỡ bỏ trước khi cậu nhìn thấy, nhưng bởi vì bài viết quá hot nên đã được rất nhiều người chụp màn hình lại và chia sẻ với tốc độ chóng mặt.
Cậu thử xem bình luận phía dưới của một bài viết đăng ảnh chụp màn hình kia, càng đọc lại càng thấy nhói.
“Tổng tài đẹp trai nhiều tiền và nữ minh tinh xinh đẹp tài giỏi, còn có CP nào xứng hơn nữa sao?”
“Bông hoa đẹp cuối cùng cũng tìm được chiếc bình quý giá để khoe sắc, chúc mừng Nhiên Nhiên!”
“Trước kia không tin rằng sẽ người trong vòng giải trí thật sự có tình yêu đẹp, bây giờ tôi xin được phép tự vả mặt mình. Trời ơi đây là tình yêu thần tiên gì thế này, đúng là trời sinh một đôi mà.”
“Hai người họ mà sinh con ra chắc chắn sẽ là cực phẩm trong cực phẩm, bé lớn nhanh nha chị sẽ đợi bé.”
“Nếu họ sinh con gái thì tôi tình nguyện ở rể nhé.”
“Một vị tổng tài giàu có lại còn chung tình, đây là người trong tiểu thuyết bước ra hay sao, bọn họ hẹn hò nhau những năm năm rồi, bây giờ lộ tin tức là chuẩn bị tổ chức hôn lễ thế kỷ đúng không.”
“Công chúa xứng với hoàng tử, còn tôi... tôi thất tình rồi hu hu.”
...
Lúc xem xong những bình luận ấy cậu đã kích động mà chạy tới đây. Cậu thật sự rất khó chịu, rất đau lòng. Mọi người đều nói bọn họ xứng đôi, là trời sinh một cặp, vậy còn cậu thì sao chứ...
Nhưng rồi cậu cũng rất lo sợ, Nhậm Nhiên xinh đẹp tài giỏi, có thể khiến cho Kiều Cảnh Nam nở mày nở mặt... cậu lấy gì để so sánh với cô ta đây.
Nhưng mà... cậu thật sự rất yêu Kiều Cảnh Nam, cậu không thể để trơ mắt nhìn người khác cướp hắn đi được. Trừ phi... trừ phi cậu nghe chính miệng hắn nói là không cần cậu.
Lúc Thẩm Tư Thần đi ngang qua phòng thư ký, cửa phòng đột nhiên bật mở, thư ký Tiểu Hà vừa lúc đi ra ngoài, lúc nhìn thấy cậu thì biểu tình kinh ngạc tột độ, còn vô thức quay đầu nhìn về hướng văn phòng của Kiều Cảnh Nam.
Thẩm Tư Thần nhạy bén nhận ra phản ứng này của Tiểu Hà, trong ánh mắt cô hiện rõ sự lo lắng khi biết rằng cậu sắp đến chỗ của Kiều Cảnh Nam.
“Cái đó... Thẩm tiên sinh đến tìm Kiều tổng sao? Kiều tổng đang bận một chút, hay là... hay là Thẩm tiên sinh đợi một lát để tôi đi thông báo.”
Thẩm Tư Thần siết chặt tay, lấy hết dũng khí ra, đè giọng nói mình xuống thật trầm, “Không cần, Kiều tổng đã nói tôi có thể đến đây bất cứ lúc nào mà không cần phải thông báo trước.”
Cậu không nói dối, Kiều Cảnh Nam quả thật đã từng nói như vậy, nhưng không hiểu sao cậu vẫn có cảm giác như mình đang làm chuyện xấu.
Tiểu Hà không mảy may nghi ngờ lời này của cậu, nhưng mà Kiều Cảnh Nam đang gặp Nhậm Nhiên, lỡ như Thẩm tiên sinh vào mà hiểu lầm thì đúng là không hay lắm.
“Nhưng mà... Kiều tổng đang... đang bàn hợp đồng... nên là...”
“Cô cứ làm việc của mình đi, tôi sẽ vào văn phòng đợi anh ấy. Được chứ?”
Tiểu Hà vui mừng vì vừa giúp Kiều Cảnh Nam thoát một nạn, bởi vì hắn và Nhậm Nhiên đang ở phòng họp, còn Thẩm tiên sinh lại muốn đến văn phòng.
Nhưng không hiểu sao cô cứ cảm thấy chuyện này có chút giống như là chính thất đến công ty bắt gian tại trận tiểu tam vậy nhỉ.
“Vâng, tôi sẽ báo cho Kiều tổng là có ngài đang đợi.”
“Không cần, cứ để anh ấy chuyên tâm làm việc đi.”
“À, được. Vậy Thẩm tiên sinh cứ thong thả, tôi đi trước.”
Sau đó Tiểu Hà đi vào thang máy xuống tầng, còn Thẩm Tư Thần lại lặng lẽ chùi mồ hôi tay vào quần, bởi vì cậu vừa nói dối để lừa người khác nên cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Thẩm Tư Thần đi thẳng về phía phòng họp.
Lúc Lục Văn nhận được tin nhắn của Tiểu Hà báo là Thẩm Tư Thần đến tìm Kiều tổng và đang ở văn phòng đợi thì anh ta lờ mờ cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra rồi. Quà nhiên, anh ta còn chưa kịp báo cho Kiều Cảnh Nam đang ngồi bên cạnh thì cửa phòng họp đã bị người ta trực tiếp đẩy ra.
Người đến không ai khác chính là Thẩm Tư Thần.
Cậu nhìn thấy Kiều Cảnh Nam và Nhậm Nhiên đang ngồi trên bàn họp, còn có Lục Văn đứng bên cạnh, nhưng cậu vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu khi bọn họ gặp nhau như thế này, những lời bình luận trên mạng khi nãy cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu.
Kiều Cảnh Nam kinh ngạc khi nhìn thấy cậu đột nhiên xông vào, sống lưng hắn đột nhiên lạnh toát, chẳng lẽ... cậu đã biết chuyện rồi sao.
Rõ ràng hắn đã cho người xóa toàn bộ những bài đăng có liên quan, nhưng mà có vẻ như phòng truyền thông của Kiều thị làm việc không được hiệu quả lắm thì phải. Có nên cân nhắc cho bọn họ lãnh bảo hiểm thất nghiệp không đây?
“Thần Thần, sao em lại đột nhiên tới đây, sao không gọi cho tôi? Có chuyện gì chúng ta về văn phòng rồi nói.” Kiều Cảnh Nam vừa nói vừa nhanh chóng đứng dậy, sau đó quay sang Lục Văn dặn dò, “Chuyện còn lại giao cho cậu xử lý.”
Thẩm Tư Thần bước nhanh đến bên cạnh Kiều Cảnh Nam, mắt rưng rưng hỏi hắn, “Có phải em làm phiền anh hay không? Em... em không thể đến đây sao? Em không thể gặp Nhậm tiểu thư sao?”
Kiều Cảnh Nam chau mày, bước nhanh tới ôm lấy bờ vai cậu, “Sao lại hỏi như thế, sao tôi có thể thấy em phiền được chứ, em muốn tới tìm tôi lúc nào cũng được mà. Nhưng mà... em gặp cô ta làm gì chứ?”
Thẩm Tư Thần nghẹn ngào, “Rõ ràng anh nói, anh nói em mới chính là Kiều phu nhân cơ mà!”
“Đúng, đúng... Em là Kiều phu nhân...” Kiều Cảnh chợt khựng lại, “Em vừa nói cái gì?”
Cậu nức nở bật khóc, “Em nói em mới là Kiều phu nhân tương lai, là ý trung nhân của anh, rõ ràng là anh đã nói như vậy, hu hu, tại sao trên mạng lại nói anh và cô ta... hức... rõ ràng em mới là... rõ ràng là em mà!”
Người trong phòng ai nấy đều bất ngờ trước lời này của cậu, ngay cả Kiều Cảnh Nam cũng đơ người mất mấy giây, sau đó hắn ôm chặt lấy cậu, miệng không tự chủ cong lên.
“Em nói cái gì, tôi nghe không rõ, nói lại một lần, không, nói thêm mười lần nữa được không?”