Vốn Kiều Cảnh Nam còn đang vắt óc suy nghĩ xem tối nay nên làm gì để có thể làm cho Thẩm Tư Thần vui vẻ mà quên đi chuyện không vui chiều nay thì Âu Tĩnh Siêu lại gọi đến rủ hắn đi quán bar, vừa hay... hợp ý hắn.
Âu Tĩnh Siêu là bạn thân từ nhỏ đến lớn của Kiều Cảnh Nam, đi cùng nhau từ mẫu giáo đến đại học, hai nhà Âu - Kiều cũng là thế giao, đều là hào môn danh giá, vì thế tình bạn của bọn họ lại càng thêm bên chặt.
Khác với Kiều Cảnh Nam tính tình lãnh đạm lạnh lùng, mặt mày nhăn nhó lại có tính khí khó chiều, Âu Tĩnh Siêu hoạt bát nói nhiều, đi đến đâu cũng được mọi người nhiệt liệt hoang nghênh.
Anh ta là công tử thế gia, ăn chơi trác táng, cặp với không ít minh tinh người mẫu, bình thường ở quán bar còn nhiều hơn ở nhà, là nguời chuyên lên kế hoạch cho những buổi tiệc tùng hoành tráng, những lần đi du lịch xa hoa.
Năm năm trước việc Kiều Cảnh Nam bị trúng thuốc cũng là một tay Âu Tĩnh Siêu biên kịch, anh ta vốn dĩ còn chuẩn bị một cô diễn viên bốc lửa tặng cho bạn mình, nào ngờ... mọi chuyện lại rối tung rối mù lên.
Ai biết trời xui đất khiến thế nào Kiều Cảnh Nam lại lên giường với một thiếu niên không biết ở đâu rơi xuống, sau đó cứ tóm lấy anh ta đòi người, Kiều Cảnh Nam tìm suốt năm năm thì Âu Tĩnh Siêu cũng đâu có yên ổn gì, cũng phải giúp hắn tìm ngần ấy năm.
Gần đây mỗi lần gọi điện cho Kiều Cảnh Nam đều nghe hắn nói bận nói chuyện yêu đương, không có thời gian đi uống rượu, Âu Tĩnh Siêu ngờ ngợ trong lòng, lúc trước Kiều Cảnh Nam nói một lòng với thiếu niên nào đó, không ngờ cuối cùng sau năm năm cũng buông xuống được rồi.
Lần này anh ta gọi điện rủ Kiều Cảnh Nam đi uống rượu, chỉ là ôm tâm lý chờ may, không ngờ Kiều Cảnh Nam lại thật sự nhận lời, còn nói sẽ mang người yêu của mình đến.
Âu Tĩnh Siêu vui vẻ gọi thêm Trương Tống Lâm và Liễu San San đến, cùng nhau “nhìn” xem người yêu của Kiều thiếu gia là người như thế nào.
Ngoại trừ Âu Tĩnh Siêu, Trương Tống Lâm và Liễu San San cũng là bạn học chung từ nhỏ với Kiều Cảnh Nam, hai người kia là thanh mai trúc mã, lại môn đăng hộ đối, từ lâu đã sớm ở bên nhau rồi, nghe nói năm sau sẽ kết hôn.
Trong phòng bao ngoài ba vị thiếu gia tiểu thư này ra còn có thêm hai cô gái và một thiếu niên trẻ tuổi sạch sẽ.
Bởi vì Âu Tĩnh Siêu thích náo nhiệt nên uống rượu lúc nào cũng phải gọi tiếp viên đến bồi, còn chàng trai kia cũng là tiếp viên ở đây, mấy năm nay mỗi lần bọn họ đến cậu ta đều đến bồi, chủ yếu là bồi Kiều Cảnh Nam.
Từ sau khi biết Kiều Cảnh Nam có hứng thú với đàn ông, Âu Tĩnh Siêu đã đổi phương thức tặng người, hắn không tặng mỹ nữ nữa mà tặng mỹ nam cho Kiều Cảnh Nam.
Từ yêu mị quyến rũ, lực lưỡng cao to, thướt tha lả lướt hắn đều đã tặng qua, tiếc là Kiều Cảnh Nam nhìn cũng không nhìn một cái, còn đòi đánh hắn.
Cuối cùng tìm được cậu thiếu niên Bạch Ân này, là sinh viên đến đây làm thêm, sạch sẽ gọn gàng, ngây ngô tinh xảo, trẻ trung tươi mới... cuối cùng Kiều Cảnh Nam cũng chịu để cho cậu ta bồi rượu.
Về sau mỗi lần Kiều Cảnh Nam đến Bạch Ân đều có mặt, lần này Âu Tĩnh Siêu cũng không chủ động gọi, lúc hắn đến Bạch Ân hỏi anh ta Kiều tổng có đến không, anh ta nói có, thế là thành ra cớ sự như bây giờ.
Liễu San San làm một động tác cắt cổ với Âu Tĩnh Siêu, biểu tình vô cùng vui vẻ khi thấy anh ta sắp gặp họa.
Hôm nay Kiều Cảnh Nam dẫn người yêu đến, lại để cho Bạch Ân ở đây, đúng là quá kịch tính mà, Âu Tĩnh Siêu nhún vai, anh ta cũng chẳng sợ, nếu đã lỡ rồi thì cứ chờ xem kịch hay thôi.
Dẫu sao Bạch Ân cũng giống mấy cô gái kia, là tiếp viên của quán bar, cứ xem như mọi lần là được, cậu ta và Kiều Cảnh Nam không có mờ ám gì, có gì mà phải lo.
Bạch Ân nhu thuận ngoan ngoãn ngồi ở một bên chờ đợi, trong mắt ngập tràn vui vẻ, đã lâu rồi cậu không gặp Kiều Cảnh Nam cho nên trong lòng có chút hồi hộp, cậu đã cắt tóc mái ngắn hơn, không biết Kiều tổng có nhận ra sự khác biệt hay không.
Lần đầu cậu gặp Kiều tổng là độ hơn ba năm trước, cậu đến đây xin làm bồi bàn, vì gia cảnh khó khăn, vừa lên đại học nên cậu phải tự mình kiếm sống. Sau khi đến đây gặp không ít người cợt nhả, lưu manh... cậu đều cố gắng nhẫn nhịn.
Sau đó cậu bị Âu Tĩnh Siêu bắt gặp, anh ta kéo cậu đến bồi rượu cho Kiều Cảnh Nam, gặp một lần liền khiến cậu tim đập chân run, ngay lập tức phải lòng vị tổng tài lạnh lùng kia.
Kiều Cảnh Nam đối với cậu rất tốt, tiền boa đủ đề cậu sống mấy tháng, không động tay động chân với cậu, cũng không cần cậu làm gì, chỉ cần rót rượu là được. Thế nhưng cậu thật sự mong rằng hắn sẽ chạm vào mình, càng mong trở thành người bên cạnh hắn.
Biết Kiều Cảnh Nam thích thiếu niên sáng sủa, ngoan ngoãn sạch sẽ, bao năm nay cậu luôn giữ hình tượng của mình như thế, quản lý quán bar biết cậu là người mà Kiều tổng để ý cũng không để cậu làm phục vụ nữa, càng không để cậu phục vụ người khác, bình thường Kiều Cảnh Nam không tới cậu sẽ ở quầy lễ tân hoặc là phụ giúp quầy thu ngân, công việc vô cùng nhàn hạ.
Trong quán bar này ai cũng ngưỡng mộ Bạch Ân vì bám được cành cao như Kiều tổng, ba năm trời chỉ có một mình cậu được bồi rượu Kiều tổng.
Chỉ là Bạch Ân không hiểu, ba năm rồi mà người kia cũng không có hành động gì khác, cũng không chạm vào cậu, hiện tại cậu đã sắp tốt nghiệp rồi, cậu muốn... trở thành người của Kiều tổng.
Tối hôm nay Bạch Ân quyết định sẽ to gan ngỏ ý với hắn, cậu không cầu danh phận, chỉ cần được làm người bên gối của Kiều Cảnh Nam là tốt rồi.
Bạch Ân ôm hy vọng rạo rực trong lòng, sốt ruột mong ngóng, kết quả khi cánh cửa phòng bao mở ra, hai mắt cậu lại tròn xoe kinh ngạc.
Hai chữ “Kiều tổng” còn chưa kịp thốt ra thì nụ cười trên mặt cậu đã cứng đờ.
Quản lý cung kính mở cửa, Kiều Cảnh Nam bước vào cùng với một thiếu niên khác, mà hai người họ lại đang tay trong tay.
Thiếu niên kia giống hết cậu, tóc mái xõa trước trán, trắng trẻo nhỏ nhắn, gọn gàng sạch sẽ, khác biệt là... trên người cậu ta mặc một thân hàng hiệu, còn cậu thì không.
Những người khác lại không có phản ứng gì quá lớn, Âu Tĩnh Siêu đứng dậy tay bắt mặt mừng chào hỏi giới thiệu một lượt mọi người trong phòng cho Thẩm Tư Thần, đương nhiên là trừ Bạch Ân và hai cô tiếp viên kia ra.
Thẩm Tư Thần cũng không ngại người lạ, cậu đã nghe Kiều Cảnh Nam nói qua những người ở đây đều là bạn thân của hắn, sau này chắc chắn sẽ còn gặp nhau nhiều lần nữa.
Cậu vui vẻ chào hỏi mọi người, suốt quá trình ấy, hai người vẫn đan tay vào nhau, ánh mắt của Kiều Cảnh Nam cũng chỉ dừng trên người cậu.
Người trong phòng ai nấy đều nhìn ra, Kiều tổng lãnh đạm trước kia nay lại bày ra vẻ mặt ôn nhu ấm áp vô cùng, khó mà tin được lại là cùng một người.
Kiều Cảnh Nam và Thẩm Tư Thần vào ngồi ở giữa, Kiều Cảnh Nam gọi cho cậu một đĩa trái cây, còn gọi thêm một bình sữa bò ấm.
Bạch Ân nhìn cảnh tượng này mà tay vô thức siết chặt, trước kia cậu ta bồi Kiều tổng cũng chưa từng được hậu ái như vậy.
Cậu ta nén lại tâm tình của mình, bày ra vẻ ngoan ngoãn nhỏ nhẹ như cũ, Kiều tổng không thích người ích kỷ, không thích người có tính khí lớn, càng không thích kẻ không biết an phận, cậu ta đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
Đàn ông có mới nới cũ là chuyện thường tình, nhưng cậu ta sẽ không để yên cho kẻ khác cướp Kiều Cảnh nam khỏi tay mình.
Hiện tại cậu ta sẽ không nổi nóng, ngược lại phải làm cho thiếu niên kia bộc phát tính tình, cậy sủng sinh kiêu khiến cho Kiều tổng ghét bỏ, lúc ấy Kiều tổng sẽ nhận ra rằng... chỉ có Bạch Ân cậu là ngoan ngoãn nhất, là hợp ý của ngài ấy nhất.