Niệm Tư Huyền lưu lại Hoàng Ni Tự đã hơn một tháng, hôm nay là rằm tháng bảy, nàng từ sớm đã nghe các ni cô nói đến việc Thượng Quan Hoàng hậu cùng chúng phi tần đến đây viếng Phật dâng hương. Niệm Tư Huyền không muốn cùng Thượng Quan Hoàng hậu đụng độ, vì thế nàng âm thầm ở sau viện cũ, không xuất hiện trước chính điện.
Phòng bếp của Niệm Tư Huyền có chút chật chội, giữa mùa hè càng thêm nóng bức khó chịu, vì thế nàng cùng Tố Đan ngoại trừ mấy món chay đơn giản cũng không nấu thêm gì. Tố Đan đem bếp lò ra trước sân, đun một ấm lớn thảo mộc giải nhiệt. Niệm Tư Huyền ngồi bên cạnh gốc lê, nàng cùng Tố Đan may vá thêm ít rèm cửa sổ.
Mặt trời lên cao, Tố Đan mỏi người vươn vai, vừa đứng lên nàng đã ngạc nhiên:
- Tiểu thư! Lăng Vương phi đến!
Niệm Tư Huyền buông kim, Kỷ Vân Hương đang vén váy bước qua bậc đá, nàng ta không đi một mình, theo sau là mấy hạ nhân. Niệm Tư Huyền phân phó Tố Đan pha trà, mỉm cười mời Kỷ Vân Hương ngồi xuống. Lúc này nàng mới nhận ra người đang theo chân Kỷ Vân Hương chính là mẫu thân nàng cùng Châu Ẩn.
Niệm Tư Huyền kinh ngạc, Kỷ Vân Hương nắm lấy tay nàng, nhỏ giọng:
- Là Lăng Vương điện hạ nhờ muội đưa Niệm phu nhân đến đây gặp mặt tỉ! Hai người cứ thong thả trò chuyện, Hoàng hậu nương nương sắp đến, muội còn phải ra ngoài!
Niệm Tư Huyền gật đầu, mẫu thân nàng được Châu Ẩn đỡ vào trong viện. Niệm Tư Huyền không giấu nổi lo lắng:
- Phu nhân sức khỏe còn chưa tốt, người cứ từ từ tĩnh dưỡng, không nên tùy ý ra ngoài thế này!
Châu Ẩn thở dài một tiếng:
- Phu nhân nghe tin tiểu thư bị Hoàng thượng phạt nặng, suốt đêm không ngủ được nên nô tì đành phải nhờ cậy điện hạ!
Niệm Tư Huyền ngồi bên tháp dài, nàng vuốt ve bàn tay mẫu thân:
- Phu nhân gầy quá!
Niệm phu nhân dịu dàng ngắm nhìn nàng:
- Tiểu thư đừng lo cho ta, thân già này đã quen rồi, tiểu thư cần phải chú ý bản thân! Ta có một con gái, nếu bây giờ nó còn sống, thì... ta xem tiểu thư như người thân... chỉ mong tiểu thư bình an tai qua nạn khỏi!
Niệm Tư Huyền ứa nước mắt, đây là mẫu thân nàng, cho dù không được thừa nhận thì nàng vẫn mãi là hài nữ của bà. Niệm Tư Huyền cùng bà trò chuyện, nói qua ít nhiều việc xưa cũ. Một lúc lâu sau, Niệm phu nhân mới ra hiệu để Châu Ẩn đóng kín cửa, thì thầm:
- Tiểu thư, ta muốn cầu xin một việc!
Niệm Tư Huyền thất kinh:
- Phu nhân đừng khách khí, chuyện gì ta làm được đều sẽ tận lực giúp đỡ!
Niệm phu nhân chần chừ, đôi mắt ẩn hiện vẻ khó xử:
- Tiểu thư phải đưa Phạm Tú Hương rời khỏi kinh thành, càng xa càng tốt, đứa trẻ trong bụng nàng ấy, không thể được sinh ra!
Niệm Tư Huyền cắn lấy môi, mày liễu cau thành một nét dài:
- Phu nhân, người nói cái gì vậy, Tú Hương vào cung trở thành Lương đệ Thái tử, đây là đại hỷ sự...
Niệm phu nhân đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng, bà ngập ngừng:
- Ta có lời này muốn nói chỉ là tiểu thư người phải hứa không được tiết lộ ra ngoài!
Niệm Tư Huyền chấp thuận, trong lòng bất an chồng chất. Mẫu thân nàng lúc này mới nói:
- Tiểu thư có điều không biết... Phạm Tú Hương và Đông cung Thái tử là huynh muội cùng mẹ!
Niệm Tư Huyền lồng ngực đập mạnh liên hồi, nàng nghe đầu đau nhức:. Truyện Kiếm Hiệp
- Phạm Tú Hương không thể là hài nữ của Hoàng hậu nương nương được... nếu nói như vậy... Hạ Lan Yến Minh hắn...
Niệm phu nhân đôi mắt nhìn về xa xăm, giọng bà đều đều trần thuật:
- Ba mươi năm về trước...
Thượng Quan Hoàng hậu khi ấy tiến cung đã lâu nhưng trong bụng chưa hề có động tĩnh gì, Thượng Quan gia vì vậy vô cùng lo lắng. Là muội muội ruột của Hoàng hậu, mẫu thân Niệm Tư Huyền ngày ngày ra vào Loan Nghi cung cùng Hoàng hậu trò chuyện. Hậu cung mỹ nhân như hoa, Thiên Thụy Đế hết triệu hạnh một người lại đến một người khác, những hoàng tử cứ thế được sinh ra.
Thượng Quan Hoàng hậu lo lắng địa vị bản thân, mới từ Thượng Quan gia tuyển lấy một tì nữ xinh đẹp đưa vào cung hầu hạ, tranh thủ sự sủng ái của Thiên Thụy Đế, tì nữ ấy là Đào ma ma bây giờ. Đào ma ma sau đó may mắn mang được giống rồng.
Thượng Quan Hoàng hậu giữ kín chuyện này, nhưng lại lập tức tuyên cáo hậu cung bản thân đã hoài thai. Đào ma ma sau khi hạ sinh Hạ Lan Yến Minh thì bị Thượng Quan Hoàng hậu vờ như trách phạt một lỗi nhỏ đưa ra khỏi cung, còn Hạ Lan Yến Minh trở thành chân chính đích tử Thiên Thụy Đế.
Đào ma ma hầu hạ Niệm phu nhân thêm một thời gian thì Hạ Lan Yến Minh ngày càng trưởng thành, Thượng Quan Hoàng hậu sợ Đào ma ma trong lòng nhớ thương hài tử mà để lộ sự việc nên cho người ám sát. Niệm phu nhân buộc phải để Đào ma ma đến Nam Chu Quốc lánh nạn.
Niệm Tư Huyền phiền muộn biểu tình, huyền mâu như bị một lớp màn mờ bao phủ:
- Đào ma ma cũng không phải gả cho một thương gia giàu có như lời đồn!
Niệm phu nhân khăn tay chấm nước mắt:
- Tú Hương tuổi nhỏ chuyện người lớn còn chưa rõ ràng, mà sự việc này đến cùng phải giữ kín... tiểu thư... cầu xin tiểu thư...
Niệm Tư Huyền ôm lấy bà vỗ vỗ lưng áo an ủi, lại gọi Châu Ẩn đem nước sạch đến giúp mẫu thân nàng chỉnh trang dung mạo. Tố Đan bên ngoài cũng đã dọn bàn ăn, Niệm Tư Huyền mỉm cười:
- Phu nhân cùng ta dùng bữa, mọi việc cứ để ta lo liệu!
Tuy là nói thế, nhưng Niệm Tư Huyền hiện tại cũng chưa nghĩ ra được đối sách gì.
Bên ngoài ồn ào, Niệm Tư Huyền trông ra, liền thấy bóng áo Hộ Công công xuất hiện ở cổng lớn. Hôm nay Thượng Quan Hoàng hậu đến Hoàng Ni tự viếng phật, có lẽ còn muốn cùng nàng gây khó dễ.
Niệm Tư Huyền hừ nhẹ một tiếng, bình thản ra ngoài, Hộ Công công cất lên chất giọng the thé:
- Hoàng hậu nương nương cho gọi tiểu thư!
Niệm Tư Huyền không nói gì, im lặng theo hắn tiến về chính điện.
Niệm Tư Huyền đứng bên ngoài hành lang chờ đợi Hộ Công công bẩm báo, nắng chiếu vào gò má nàng ửng đỏ. Hơn một canh giờ sau, Thượng Quan Hoàng hậu mới dẫn đầu đoàn người đi ra, Niệm Tư Huyền buổi trưa chưa dùng cơm, lại chịu cái nóng gay gắt mùa hạ, nàng đã có chút chóng mặt.
Niệm Tư Huyền quy củ hành lễ:
- Dân nữ tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an!
Thượng Quan Hoàng hậu lạnh lùng:
- Đứng lên đi! Bản cung nghe nói ngươi là đang chứa chấp tội phạm? Còn đang chịu phạt lại dám làm ra việc tày trời như vậy, chính là tội chồng thêm tội!
Niệm Tư Huyền cúi mặt, đôi tay dưới vạt áo siết chặt vào nhau:
- Dân nữ không có!
Hộ Công công hềnh hệch cười:
- Nô tài vừa rồi đến mời tiểu thư vô tình nhìn thấy một phụ nhân rất giống với Viên Hầu phu nhân...
Thượng Quan Hoàng hậu nghiến răng:
- Cũng không còn là Viên Hầu phu nhân gì nữa! Niệm gia nay đã là tội nhân!
Từ phía sau Thượng Quan Hoàng hậu một giọng nói thiếu nữ vang lên:
- Kính bẩm nương nương, nếu muốn biết ả có phạm pháp hay không chỉ cần lục soát là rõ!
Niệm Tư Huyền ngẩng đầu, người nói chính là Tô Lan, trái ngược với vẻ khúm núm đơn thuần ngày trước khi muốn cùng nàng tiến cung. Tô Lan hiện tại dựa vào núi lớn Đức Vương phủ đã có thể cùng chúng tần phi giao thiệp.
Thượng Quan Hoàng hậu cho là phải, hạ lệnh:
- Không sai, người đâu, lục soát nơi ở Trịnh Thế Ninh, cùng bản cung đến đó!
Niệm Tư Huyền không thể ngăn cản, mỗi bước chân nặng nề như đang đi trên băng mỏng.