Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 356: Chương 356: Ai ám toán ta. (Thượng)




- Chỉ là điều này thật sự rất khó đạt được…Phương pháp chính xác, hẳn là thôi phát Bất tử Huyết trong cơ thể mình, tự thân sinh ra Huyết khí, ngưng tụ thành kiếm khí. Lấy đây làm cơ sở, diễn hóa thành Huyết kiếm. Một kiếm hạ xuống, kinh thiên động địa!

- Cho nên, cách thức mưu lợi của ta, thực ra cũng là sai lầm.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm rồi thở dài. Kiếm khí trên ngón tay cũng tiêu tán, trở thành Huyết khí bình thường rồi bị Bạch Tiểu Thuần hút vào trong thể nội, lần này hắn lựa chọn dung nhập vào trong huyết nhục. Khi cảm giác tê dại trong lực lượng huyết nhục xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần cũng không tiếp tục vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công như ngày thường nữa, mà hai mắt sáng ngời, đưa tay phải bấm niệm pháp quyết, dựa theo khẩu quyết của Huyết Sát giới mà mạnh mẽ rút Huyết khí ra ngoài.

Khoảnh khắc này, tất cả huyết nhục trong cơ thể hắn đột nhiên co rút lại. Trong sự co rút đó, từ trong huyết nhục toàn thân hắn chậm rãi nảy sinh ra một tia Huyết khí!

Đây chính là tập hợp của Bất tử Kim bì của Bạch Tiểu Thuần, Bất Tử Kim Cương quyển và tẩm bổ của bàn tay khổng lồ này, mới ngưng tụ ra được một tia…Huyết khí Bất tử Huyết chân chính thuộc về Bạch Tiểu Thuần.

Với tu vi của Bạch Tiểu Thuần lúc này, không cách nào hình thành được Bất Từ Huyết của chính mình, thế nhưng thông qua bí pháp này, hắn có thể cưỡng ép ra được một tia Huyết khí.

Huyết khí này rất ít, nhỏ bé đến không đáng kể, thế nhưng khi nó vừa xuất hiện thì cảm giác triệu hoán từ bàn tay khổng lồ Huyết Khê Tông này càng thêm mãnh liệt chưa từng có. Hơi thở Bạch Tiểu Thuần trở nên dồn dập, miễn cưỡng điều khiển tia Huyết khí này tràn ra, ngưng tụ nơi đầu ngón tay, tạo thành một đạo Kiếm khí!

Đây mới chính là Huyết Sát Giới…chính tông nhất, hoặc nên nói, đây chính là…Bất tử Huyết kiếm!

Tuy chỉ là một tia, xét về lượng thì không thể so được với những tu sĩ Trúc cơ khác, thế nhưng chỉ một tia Bất tử Huyết khí này cũng đã đạt tới cảnh giới mà vô số Huyết khí bình thường ngưng tụ và tôi luyện lại cũng chưa hẳn đạt đến được. Nó có thể nghiền ép được tất cả dễ như trở bàn tay!

Ngay khi kiếm khí này vừa xuất hiện, toàn bộ Huyết khí tại Trung Phong đột nhiên trở nên sôi sục khiến vô số tu sĩ Trúc cơ đều kinh ngạc, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân phát sinh.

Hơi thở Bạch Tiểu Thuần dồn dập, hắn không nghĩ tới lại có thể thành công, trong mắt hắn đầy kích động.

- Đây không chỉ là một trong những đòn sát thủ của ta, mà còn là một… cách thức giúp ta ở tu vi này nhưng vẫn ngưng tụ ra được Bất tử Huyết. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ sớm chạm tới…cảnh giới Bất tử Huyết!!!

Bạch Tiểu Thuần phấn chấn. Lúc này hắn hít sâu, chậm rãi tán đi Bất tử Huyết khí trên đầu ngón tay, dung nhập lại trong thể nội của hắn, từ ngày sau không ngừng luyện tập nhuần nhuyễn.

Thời gian cứ thế trôi đi, Bạch Tiểu Thuần đã trở thành một trong những hộ pháp ở Trung phong. Hắn hiểu nhiều chuyện hơn trước nhiều lắm, tỷ như chiến tranh giữa Huyết Khê Tông và Đan Khê Tông đang từ quy mô nhỏ lẻ ban đầu dần dà trở thành quy mô lớn.

Tỷ như, tại Huyết Khê Tông, lúc này đang tích cực chuẩn bị, trong tông chỗ nào cũng có thể cảm nhận ra sát khí lan tràn khắp nơi.

- Vốn chẳng phải đánh đánh giết giết, mọi người cứ hòa nhã vui vẻ mà hợp tác với nhau chẳng phải tốt sao.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, tiếp tục tu hành, hấp thu huyết khí.

Mỗi lần hấp thu huyết khí thì trên mặt đất có đại lượng huyết khí tràn ra. Chẳng những vậy mà ngay cả bên ngoài động phủ, chỗ nào có huyết khí đều tự ngưng tụ.

Được cái chốn này vắng vẻ, lại không phải là động phủ tốt nhất nên ngoại trừ hắn chẳng có ai cư trú. Bằng không thì với cách hấp thu bá đạo của Bạch Tiểu Thuần, người khác căn bản không thể tu hành yên ổn được.

Lúc này hắn đang luyện Huyết kiếm, đồng thời Tử Khí Thông Thiên Quyết, hắn cũng không bỏ ngang. Thông Thiên hà thủy trong Linh Hải tầng thứ nhất trong mấy ngày qua đang dần hòa tan. Còn cả lực lượng Ngự Nhân Đại Pháp cùng với Nguyên Từ đều được Bạch Tiểu Thuần ngày ngày nghiên cứu, dưới mi tâm Thông Thiên Pháp Nhãn cũng từ từ tùy tâm sử dụng.

Cảm nhận cơ thể mỗi ngày một cường hãn, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỗi lúc thêm thích thú, mỗi lúc lại thêm kích động.

- Bất Tử Kim Cương tầng thứ nhất sắp thành công rồi, phương pháp huyết kiếm rất thích hợp với ta! Thánh Địa đây, ta không nỡ bỏ đi!!

Bạch Tiểu Thuần rất thoải mái bở huyết khí hấp thu vào rất nhiều làm cho Bất Tử Kim Cương tầng thứ nhất nhanh chóng tiến bộ.

Bất Tử Kim Cương càng lúc càng tiến thì cơ thể hắn cưỡng bức sinh sôi Bất Tử Huyết khí càng nhiều, lượng huyết khí cần hấp thu cũng bạo tăng theo.

Chả mấy chốc mà huyết khí khu vực này không thể thỏa mãn tốc độ tu hành Bạch Tiểu Thuần. Thông thường lúc hấp thu huyết khí chính là thời điểm hưng phấn, mật độ huyết khí giảm phải tới ngày mai mới tích lũy lại đủ số để hắn hấp thu.

- Cứ thế thì không ổn.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hấp cả buổi mà huyết khí vẫn chưa đủ...

Bạch Tiểu Thuần nóng ruột, nhìn ra bên ngoài lòng nghĩ tới khu vực huyết khí nồng đậm kia nhưng lại chợt nhớ người Huyết Khê Tông hung tàn làm lòng hắn dậy lên nỗi giận.

- Những chỗ ngon lành đã bị kẻ khác chiếm lâu rồi, không phải ta đánh không lại chúng mà chỉ muốn ít xuất hiện mà thôi!

Bạch Tiểu Thuần day day mi tâm, cân nhắc thì thấy nên chờ màn đêm buông xuống. Hắn lặng lẽ ra ngoài, lựa chọn một khoảnh rừng không xa động phủ mình lắm. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nhìn khắp bốn phía rồi nhắm mắt lại, mạnh mẽ hấp.

Lập tức, bốn phía trở nên vặn vẹo, đại lượng huyết khí từ khắp nơi bay tới, chui vào cơ thể. Toàn thân Bạch Tiểu Thuần sảng khoái, cảm giác thế này lâu lắm mới gặp. Bất Tử Kim Cương nhanh chóng vận chuyển, Bất Tử Huyết khí sinh sôi. Hắn cầm lòng không đậu hít mạnh một hơi khiến cho huyết khí bốn phương vọt tới. Dường như tất cả bộ vị trong cơ thể hắn đều trở nên sống động hẳn.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần hấp thu, mật độ huyết khí trong khu vực này trở nên mỏng manh mà mắt thường có thể quan sát được, giảm đi phải tới bảy thành khiến cho các tu sĩ Trúc cơ khắp bốn phía đột nhiên bừng tỉnh hết thảy, thần sắc kinh nghi, cảm nhận thấy rõ ràng huyết khí thưa thớt hẳn.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Huyết khí sao lại thoáng cái mất đi nhiều như vậy!

- Chẳng lẽ có người quấy phá?

Chẳng mấy chốc, bảy tám tu sĩ Trúc Cơ rời động phủ, đằng đằng sát khí đi truy tầm.

Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được, nhanh chóng thu công pháp lại, lẳng lặng bỏ đi làm cho những tu sĩ Trúc cơ kia chạy đi chạy lại một vòng không tìm ra được gì cả. Sau khi cảm nhận huyết khí bốn phía từ từ khôi phục, cả đám mang hồ nghi rồi tản đi mất.

Xa xa, thần sắc Bạch Tiểu Thuần bất định, hắn cảm thấy đám Huyết Khê Tông thật bá đạo. Mình mới hít có hai lần mà đối phương đã vọt ra khỏi động phủ tìm đến.

- Xem ra không thể ở yên, hít hai hơi rồi phải đi ngay mới được!

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, đột nhiên nhớ ra cái gì bèn dò xét khắp nơi, chỉ thấy mấy con thỏ dựng tai lên nhìn thì trong lòng khẽ bi ai, cảm thán mệnh khổ. Hắn thì thào vài câu, nhất định phải cẩn thận hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.