- Chết không có gì đáng tiếc!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng lên tiếng, nội tâm hắn lúc trước khi luyện chế Tụ Hồn Đan còn mang theo áy náy, hiện tại nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc trước mặt, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn Man Hoang với ánh mắt ác liệt.
Hắn trầm mặc quay người lại, trực tiếp rời khỏi tường thành và bay về phía chủ thành, hắn dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi chiến trường và quay về Công Giáp Các.
Lúc tới gần Công Giáp Các nhìn vào ngàn lò đan phía dưới, ở giữa còn có mười lò đan cao trăm trượng đang đỏ rực, mặc dù không còn tu sĩ Nguyên Anh gia trì nhưng nó vẫn sinh ra nhiệt độ cao khiến hư vô vặn vẹo.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn sang mười lò đan cao trăm trượng, sau khi nhìn thẳng liền kết ấn quyết, hắn hất tay áo một cái, mười lò đan cao trăm trượng trên mặt đất nổ vang, chúng bay lên giữa không trung và quay chung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần kết ấn quyết, ấn quyết dung nhập vào trong Kim Đan rút ra một tia khí tức Thiên Đạo gia nhập lò đan, trong lò đan sinh ra âm thanh như sấm sét.
Mười lò đan trước mặt chưa tới lúc tạc lô nhưng Bạch Tiểu Thuần chính là dược sư, hắn có biện pháp ép mười lo đan tự bạo sớm.
Mặc dù làm thế uy lực tạc lô nhỏ hơn một chút nhưng dù sao mười lò đan cao trăm trượng đã luyện chế nhiều ngày, cho dù yếu bớt cũng không yếu hơn bao nhiêu, sau khi thúc dục xong, Bạch Tiểu Thuần mang theo mười lò đan bay thẳng về phía tường thành!
Sau khi hắn quay về, tu sĩ và thổ dân Man Hoang đứng từ xa đã phát hiện ra, cũng do mười lò đan quá lớn và màu sắc đỏ thẫm, bên trong còn sinh ra chấn động cùng tiếng nổ ầm ầm cho nên rất thu hút ánh mắt mọi người.
- Đó là...
- Đó là đan lô của Bạch đại sư!
Tu sĩ năm đại quân đoàn hưng phấn, ánh mắt mang theo thần thái chờ mong.
Thần hồn những Luyện Hồn Sư đang đấu với quân trưởng cũng nhìn sang, nhất là Bạch Lân, hắn hít sâu một hơi, ánh mắt đầy chờ mong vào lò đan.
Thần hồn Luyện Hồn Sư chung quanh chấn động không nhỏ, thậm chí những thổ dân Man Hoang cũng khiếp sợ khi phát hiện tình hình.
Nhất là các đại tù trưởng bộ lạc không ai không có ấn tượng sâu sắc với lò đan.
- Lớn... Lớn như vậy?
- Trời ạ...
Không đợi bọn họ kịp phản ứng sau khi rung động, Bạch Tiểu Thuần đã bay ra khỏi tường thành, hắn quát lớn và ném mười lò đan cao trăm trượng ra bên ngoài, chúng giống như mười lửa mặt trời đỏ rực bay thẳng vào mấy chục vạn đại quân Man Hoang.
Trong nháy mắt cả chiến trường yên tĩnh, mọi người đều nhìn về phía mười lò đan vô cùng to lớn đang bay đi.
Các đại tù trưởng trăm bộ lạc Man Hoang rung động tâm thần, bọn họ khiếp sợ không nhỏ.
Uy lực của lò đan trong mấy lần chiến tranh trước đã làm bọn họ sợ hãi, hiện tại mười lò đan trước mặt quá lớn, mỗi người bọn họ không ai không giật mình.
- Quá... Quá lớn!
- Một khi mười lò đan nổ tung...
Đám đại tù trưởng thổ dân mở to mắt nhìn, nội tâm bọn họ sinh ra sóng to gió lớn, không chỉ bọn họ khiếp sợ, mấy chục vạn thổ dân đang tấn công liều chết cũng sợ hãi, trí nhớ đau đớn lúc trước xuất hiện trong đầu đám thổ dân.
- Bạch ma! !
- Đáng chết, là Bạch ma!
Vô số thổ dân hoảng sợ muốn lui ra phía sau, cái tên Bạch ma đã truyền khắp cả Man Hoang trong thời gian ngắn, sau khi Bạch Tiểu Thuần hại thổ dân Man Hoang thê thảm, bọn chúng đã gọi hắn như vậy.
Bạch Tiểu Thuần cũng không biết mình có danh xưng này nhưng cái tên Bạch lại có danh tiếng lớn trong Man Hoang.
- Không tiếc mọi giá phong ấn những lò đan kia!
Vào lúc cả chiến trường nhìn sang lò đan, đột nhiên có tiếng quát lớn vang vọng tâm thần thổ dân, sau tiếng quát lớn các hồn tu và đại tù trưởng các bộ lạc toàn bộ ra tay, không tiếc hao phí tu vi tạo thành tấm lưới lớn trong thiên địa.
Tốc độ tấm lưới nhanh nhưng tốc độ lò đan bay tới còn nhanh hơn, trong nháy mắt hai bên va chạm với nhau, mấy lò đan hơi dừng lại nhưng vẫn có hai lò đan đỏ rực như mặt trời rơi xuống đất, mấy thổ dân không kịp tránh né đã bị đè bẹp.
Vào lúc va chạm với mặt đất đã sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, lỗ tai mọi người bị điếc tạm thời do tiếng nổ quá lớn, tiếng nổ lấn át tất cả tiếng chém giết và tiếng động khác.
Lò đan trăm trượng sụp đổ và nổ tung.
Không thể hình dung tình cảnh khi lò đan phát nổ, hình ảnh không khác gì tận thế, đất rung núi chuyển, trong lò đan sinh ra biển mây màu xanh da trời bao phủ bốn phía, trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi vạn trượng.
Những nơi đám mây bao phủ đều có tiếng kêu thảm thiết, thân thể mấy vạn thổ dân bị thiêu đốt thê thảm, mảnh vỡ lò đan vỡ vụn không khác gì sao băng bay khắp bốn phía!
Vẫn chưa chấm dứt, sóng xung kích lan ra tám hướng, lực trùng kích quá mạnh nên cuốn thổ dân bay theo, bọn họ không thể không chế thân thể nên va chạm lung tung.
Tiếng nổ ầm ầm lớn hơn cả sấm sét, thổ dân rung động khi phát hiện có đám mây năm màu bộc phát sau sóng xung kích, lúc đám mây chạm vào thân thể thổ dân, các thổ dân kêu thảm thiết và toàn thân thối rửa.
Có không ít khoa tay múa chân giống như đang gặp chuyện vui vẻ nhất trên đời.
Mọi việc không dừng lại tại đây, sau khi lò đan thứ hai, thứ ba và thứ tư va chạm với mặt đất, tiếng nổ ầm ầm lan ra khắp chiến trường, phạm vi mười vạn trượng bị san bằng thành bình địa.
Đây chỉ là tác dụng của bốn lò đan, sáu lò đan khác bị Man Hoang dùng tất cả thủ đoạn phong ấn không cho phát nổ.
Dù chỉ có bốn lò đan nổ tung cùng đủ tạo thành tổn thương khó hình dung.
Rất nhiều thổ dân biến thành tro bụi trong ngọn lửa, rất nhiều mãnh vở của lò đan biến thành sao băng xuyên thấu thân thể nhiều người, thảm trạng thê thảm khó nói thành lời.
Sương mù năm màu tạo thành lực sát thương lớn nhất.
Những nơi chúng đi qua không còn ngọn cỏ, bên trong sương mù ẩn chứa nhiều quái đan, những quái đan cùng nhiều dược liệu hỗn hợp quái dị nên tác dụng vô cùng khó lường, đừng nói những thổ dân, cho dù là Bạch Tiểu Thuần cũng không ngờ tác dụng của chúng mạnh như vậy.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp chiến trường, không ít hồn tu phun máu tươi rút lui ra phía sau, bên phía Man Hoang thảm đạm, cũng không phải nói bốn lò đan diệt bao nhiêu thổ dân, bởi vì người chết cũng đã chết, chỉ có người sống mới bị ảnh hưởng.
Nếu thổ dân bị diệt sát quá nhiều cũng chỉ tăng chiến ý và quyết tâm cho Man Hoang, hiện tại thổ dân không ngừng rút lui ra phía sau, trong mắt bọn họ hoảng sợ, là hoảng sợ với những thứ mờ mịt và không biết.
- Bạch... Bạch... Ma!
Vô số thổ dân la hét như tâm thần, trong lời nói của bọn họ ẩn chứa hoảng sợ và khủng hoảng khó hình dung, lúc bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần trên tường thành chỉ mang theo bất lực, ngay cả Bạch Tiểu Thuần cũng cảm nhận rõ ràng.
Trên thực tế không chỉ thổ dân như thế, ngay cả tu sĩ năm đại quân đoàn cũng kinh hãi quên cả hô hấp, bọn họ kính sợ và sùng bái Bạch Tiểu Thuần đến tận cùng.