Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 385: Chương 385: Bấm độn tính toán! (Hạ)




Từng trận khí xám từ mảnh xương cốt xám này dâng lên, trong nháy mắt bị Thần Toán Tử hấp thụ, đám người Hứa Mị Nương lúc này đang đầy ngưng trọng đứng bên cạnh quan sát.

Chỉ là dần dần sắc mặt Thần Toán Tử tái nhợt lại, mồ hôi lạnh trên trán tuôn xuống. Rồi gã nhanh chóng trợn to hai mắt, gã phát hiện thủ đoạn mình chuẩn bị lại vô dụng, cho dù đây lại một miếng toán cốt từ thời thượng cổ cũng không cách nào phá vỡ được trận pháp này. Toàn bộ trận pháp của Linh Khê Tông, cực kỳ khủng bố, hình thành quấy nhiễu ngăn cản hết thảy mọi tính toán thôi diễn.

Nếu cứ cố sức tính tiếp, nhất định phản phệ, thậm chí trong nháy mắt sẽ bị hao tổn toàn bộ tâm thần mà trực tiếp khô héo. Gã không dám tiếp tục tính toán nữa, đang định từ bỏ thì hai mắt đột nhiên sáng lên, rồi quét mắt nhìn qua Bạch Tiểu Thuần đang đứng nhìn xem náo nhiệt phía xa.

Sát ý trong lòng ngập trời, Thần Toán Tử bèn lùi ra sau vài bước, chắp tay cúi đầu trước Tống Quân Uyển.

- Trên đường đi Dạ Táng sư đệ đã từng nói, trên thông tinh không, dưới thạo hoàng tuyền, hất tay áo cũng biết được mọi chuyện trong ngàn dặm. Động phủ Bạch Tiểu Thuần trên Hương Vân Sơn này, Thần Toán Tử ta cảm thấy thật kém cỏi, tính không ra, chi bằng để hắn tính toán. Chắc hẳn với Tiên pháp thôi diễn của Dạ Táng sư đệ, nhất định có thể tính ra dễ như trở bàn tay a.

- Có đúng hay không a, Dạ Táng sư đệ?

Thần Toán Tử lạnh nhạt quay qua Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần bối rối, vừa rồi bản thân còn đang xem náo nhiệt, không nghĩ tới Thần Toán Tử vô sỉ thế này, bản thân gã không tính ra được, còn đem mình kéo vào. Rõ ràng lúc nãy Thần Toán Tử mặt mày tái nhợt, còn đổ mồ hôi lạnh thì có thể thấy được lần thôi diễn này đầy gian nan, càng là đầy nguy hiểm.

Tâm thần đám người Hứa Mị Nương khẽ nhích động, cùng nhìn về phái Bạch Tiểu Thuần. Chu Tâm Kỳ cũng lạnh lùng nhìn thoáng qua hắn, ánh mắt đám người Linh Khê Tông nhìn qua, cũng khiến đám người Huyết Khê Tông nhao nhao nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Tống Quân Uyển nhíu mày, đang định mở miệng thì Thần Toán Tử cười lạnh, tiếp tục nói.

- Dạ Táng sư đệ, trên đường đi ngươi có nói biết hết thảy chuyện tình trong ngàn dặm, thế nào? Bây giờ không dám tính toán? Hẳn mấy lời lúc nãy là ngươi khoác lác với ta? Nếu ngươi có thể tính ra, Thần Toán Tử ta cam bái hạ phong, từ nay cúi đầu xưng thần trước ngươi!

Thần Toán Tử nói ra, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Linh Khê Tông vui vẻ nhìn tu sĩ Huyết Khê Tông không hợp với nhau thế này, hơn nữa cả Dạ Táng và Thần Toán Tử đều có danh khí không nhỏ, hai người họ không hợp nhau lại là một chuyện tốt đối với Linh Khê Tông.

Về phần đám đệ tử Huyết Khê Tông đều không khỏi vui lòng nhìn Bạch Tiểu Thuần bị bêu xấu, cho nên Thần Toán Tử nói vậy, bọn họ đương nhiên không nói gì.

Tống Quân Uyển nheo mắt lại, hành vi vừa rồi của Thần Toán Tử làm nàng tức giận, lúc này ánh mắt lóe lên lạnh lẽo.

Bạch Tiểu Thuần nhận thấy tất cả mọi người xung quanh đều tập trung vào hắn, hắn cũng trợn mắt lên. Động phủ của mình sao bản thân lại có thể không biết được, dẫn người khác tới cũng không quan trọng, vì dù sao trong đó cũng đâu có gì, hơn nữa hắn nhớ rõ là đã sụp đổ rồi mà.

Thế là Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ hất cằm, quét mắt nhìn qua Thần Toán Tử đầy khinh miệt, rồi ho lên một tiếng mới bước ra. Sau khi dẫn động hết tất cả ánh mắt của mọi người, hắn mới hờ hững nói tiếp.

- Được rồi, vốn Dạ Táng ta nên khiêm tốn, không muốn lộ ra bản lĩnh thật sự của mình ở đây, vì ta biết nếu lộ bản lĩnh chân chính nhất định sẽ gây ra nhiều phiền toái không cần thiết.

- Nếu Thần Toán Tử ngươi đã hứa hẹn nặng nề như vậy thì, tốt, ta tính toán cho ngươi xem!

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, ánh mắt sáng ngời, cả người chợt bộc phát ra khí thế vang dội. Theo đó, mái tóc hắn tung bay, không có bấm đốt tay, không có lẩm bẩm trong miệng, mà chỉ là khép kín hai mắt, nâng hai tay lên như câu thông cùng với thiên địa, cùng dung hợp lại với toàn bộ thế giới này.

Nhìn thấy vậy, Thần Toán Tử cười lạnh, cảm thấy Bạch Tiểu Thuần kia đang giả thần giả quỷ.

- Ta không phát hiện ra chút ba động nào, xem thử xem ngươi tính toán thế nào?

Một hơi thở nhanh chóng trôi qua, rất nhanh, hai mươi hơi thở trôi qua. Ngay khi Thần Toán Tử càng cười lạnh nhiều hơn, đám người xung quanh dần trở nên nghi hoặc thì đột nhiên Bạch Tiểu Thuần mở hai mắt ra, ánh mắt lóe lên tia sáng kì dị, rồi hắn đưa tay phải lên, chỉ về một phía xa.

- Đi theo ta!

Nói xong, hắn cũng bước đi trước, thẳng đến một chỗ kia. Mọi người nhanh chóng nối gót theo sau, đi đến một nơi đầy đá vụn, Bạch Tiểu Thuần bèn chỉ qua đó.

- Động phủ của Bạch Tiểu Thuần, chính là ở đây!

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ nói, lời nói chém đinh chặt sắt, vô cùng khẳng định.

- Buồn cười, cái chỗ phế tích thế này, mà là động phủ của Bạch Tiểu Thuần sao?

Thần Toán Tử mỉa mai cười rộ lên. Chỉ là đang cười, gã chợt cảm thấy không thích hợp bèn quay qua nhìn về phía đám người Linh Khê Tông, rồi trợn tròn hai mắt lên.

Chu Tâm Kỳ trợn mắt há hốc mồm, Hứa Mị Nương trợn mắt há hốc mồm, cả người Trương Đại Bàn chấn động, từng đệ tử Linh Khê Tông xung quanh đều hít thở dồn dập, đồng loạt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng được, trong ánh mắt này còn có cả kinh ngạc, kinh hãi, cũng có…cảm giác được Dạ Táng này sâu không lường được!

Nhất là Chu Tâm Kỳ và Hứa Mị Nương, các nàng biết rõ nơi này có trận pháp, thế nhưng không nghĩ đối phương lại mạnh mẽ đến mức này, có thể bất chấp trận pháp mà tính toán ra.

Đám người Huyết Khê Tông nhìn thấy vẻ mặt của tu sĩ Linh Khê Tông, lập tức hiểu ra tính toán của Dạ Táng không chút sai lầm. Tâm thần từng người đều chấn động mãnh liệt, mặc dù rất nhiều đệ tử Huyết Khê Tông đã từng học qua Bổ Thiên thuật, thế nhưng cũng chỉ là da lông mà thôi, rất ít người chuyên tâm nghiên cứu như Thần Toán Tử. Nhưng Dạ Táng này hôm nay lại trực tiếp nghiền ép Thần Toán Tử, một màn này khiến tâm thần một người đều nhảy dựng lên.

Tống Quân Uyển có chút ngây ngốc, ánh mắt nhìn về Bạch Tiểu Thuần cũng càng có thêm nhiều thần thái hơn. Nàng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần vậy mà thật sự tính ra được.

Cả người Thần Toán Tử run lên, không cách nào tin được, cả người gã choáng váng.

- Không thể nào, chuyện này sao có thể…

Bắc Hàn Liệt và Lữ Thiên Lỗi đứng cạnh Bạch Tiểu Thuần, phụ trách trông coi hắn đều nheo hai mắt lại, trước lực lượng thôi diễn kinh người của Bạch Tiểu Thuần cũng kinh hãi không thôi.

Xung quanh tĩnh lặng lại, ánh mắt tất cả mọi người đều ngưng tụ trên người Bạch Tiểu Thuần. Hắn đắc ý hất cằm lên, nhìn ánh mắt giật mình của đám người xung quanh đầy hưởng thụ.

Hơn nữa vẻ mặt không cách nào tin tưởng, mất hồn mất vía, cả người như muốn sụp đổ của Thần Toán Tử khiến trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm thoải mái vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.