Hắn nhìn thấy nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện diệt vong, nội tâm của hắn chấn động rất mạnh, thậm chí còn sinh ra cảm giác may mắn, hắn chợt phát hiện trước kia mình quá biệt khuất lại là mấu chốt giúp mình sống sót.
Thậm chí hắn còn cảm thấy may mắn trước khi Bạch Tiểu Thuần lựa chọn trói buộc là mình... Có thể tưởng tượng, nếu như bị trói buộc là lão tổ Cực Hà Viện, như vậy hiện tại kẻ tử vong là mình.
- Tử đạo hữu không tử bần đạo... Cực Hà lão tổ, không phải lão phu không đi cứu ngươi, mà là địch nhân quá mạnh...
Lão tổ Tinh Hà Viện cảm thấy may mắn và còn giải thích trong lòng, tốc độ hắn bay đi nhanh hơn.
Trên chiến trường, Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung, ánh mắt hắn nhìn lão tổ Tinh Hà Viện đang bỏ chạy, đối phương chạy quá nhanh, khoảng cách lại xa, trọng yếu nhất hắn cường thế nghiền áp hai tên Thiên Nhân, lại gọn gàng đánh chết lão tổ Cực Hà Viện, Bạch Tiểu Thuần nhìn như bình thường nhưng trên thực tế trận chiến này hắn đã hao hết toàn bộ tu vi, bộc phát toàn bộ lực lượng thân thể, cho dù pháp lực hay thân thể đều đã mỏi mệt, với hắn mà nói nghiền áp Thiên Nhân sơ kỳ không khó, muốn diệt sát Thiên Nhân lại quá khó khăn.
Ba lần thi triển Thông Thiên pháp nhãn trói buộc, mỗi một lần bị phá đều làm khí huyết Bạch Tiểu Thuầnquay cuồng, hắn cần phải thừa nhận cắn trả.
Trên thực tế hắn không thể dùng lần thứ tư, một khi lão tổ Tinh Hà Viện chạy tới, Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ có thể đi thi triển đòn sát thủ cuối cùng... Bất Diệt Đế Quyền.
Một khi hoàn toàn triển khai, thân thể hắn sẽ hao tổn triệt để, không có lực tái chiến, nếu lão tổuĐạo Hà Viện bỏ chạy sớm nhất quay lại là có thể chém giết Bạch Tiểu Thuần.
Nhìn như phong quang nhưng trên thực tế trận chiến này gian nan mệt mỏi chỉ có Bạch Tiểu Thuần tự mình biết, lúc nhìn thấy lão tổ Tinh Hà Viện đào tẩu, Bạch Tiểu Thuần chú ý tới sắc mặt tu sĩ ba tông tái nhợt, đột nhiên hắn cảm thấy đây là cơ hội tốt nhất tan rã tâm thần bọn họ, vì vậy trừng mắt nhìn về hướng lão tổ Tinh Hà Viện, hắn vung tay áo sau đó lên tiếng.
- Tinh Hà lão tổ, Bạch mỗ chỉ cấp cho ngươi ba giây, nếu ngươi có thể không chết xem như ngươi mạng lớn, nếu như trốn không thoát, Bạch mỗ phất tay áo cũng có thể làm ngươi... Tan thành mây khói!
Lão tổ Tinh Hà Viện ở xa xa nghe được câu này như chim sợ cành cong, đầu óc của hắn kêu ông ông, lại không tiếc trả giá lớn phun máu tươi và tiêu hao thọ nguyên đổi lấy tăng tốc ngắn ngủi, hắn lập tức biến mất không thấy bóng dáng...
Khi ba đại Thiên Nhân một chết một tàn một trốn, tất cả đều làm người bốn tông môn há hốc mồm, bọn họ vẫn không dám tin, sóng to gió lớn trong đầu chưa khôi phục trở lại, hơn nữa sau đó còn có sóng lớn đánh tới, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ khó bình tĩnh nổi.
Nhất là ba đại tông môn, bọn họ run rẩy tuyệt vọng, trong đó ti sĩ Đạo Hà Viện run rẩy nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo sợ hãi không cách nào hình dung nổi, lão tổ của Tinh Hà Viện không chết cho nên bọn họ sống khá giả một chút, bởi vì một âu của Bạch Tiểu Thuần lại làm lão tổ nhà mình không quan tâm đạo hữu bỏ chạy như chó nhà có tang, sợ tới mức phun máu bỏ chạy trong ba giây, làm cho nội tâm bọn họ phức tạp hóa thành tuyệt vọng.
Tuyệt vọng nhất chính là Cực Hà Viện, lão tổ Thiên Nhân tử vong, đại biểu cho Cực Hà Viện từ nay về sau sẽ luân lạc, thậm chí địa vị trong trung du cũng bị rung chuyển.
Việc này quá lớn, ảnh hưởng tới mỗi tu sĩ Cực Hà Viện, từ đó làm nội tâm bọn họ khiếp sợ, nội tâm bọn họ tức giận nhưng kỳ quái lại không hận Nghịch Hà Tông!
Dù sao Nghịch Hà Tông vốn là phương bị xâm lân, mà Bạch Tiểu Thuần cường hãn làm bọn họ rung động không nhỏ, nội tâm vô cùng kính sợ, căn bản không dám đi hận, nội tâm bọn họ hận nhất chính là... Tinh Hà Viện!
Thảm trạng của lão tổ thê thảm trước khi chết càng làm bọn họ hận Tinh Hà Viện tới cực điểm.
Lúc này không phải Tinh Hà Viện xúi giục, Cực Hà Viện đã không muốn tham dự, bọn họ bị ép tham gia vào, lúc này Cực Hà Viện lui về phía sau, đệ tử Tinh Hà Viện và Đạo Hà Viện không còn ý chí chiến đấu, nội tâm bọn họ hoảng sợ, sợ hãi vô cùng, lão còn bại thì bọn họ có thể làm gì chứ?
Trốn! !
Lúc này tu sĩ tam tông binh bại như núi đổ, bỗng nhiên lui về phía sau, cũng không ai tiếp tục chém giết, mà Nghịch Hà Tông chấn đông làm bọn họ khó thừa nhận nổi.
Tống Quân Uyển mắt thấy Bạch Tiểu Thuần khi đến rất hoa lệ, ra tay chém giết Thiên Nhân, một lần hành động định càn khôn, cảnh tượng này làm nàng hoảng hốt, vui mừng nhưng lại lo lắng Bạch Tiểu Thuần phát triển quá nhanh, từ đó nàng có ảo giác mình vách Bạch Tiểu Thuần càng xa.
Vô Cực tử dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang, trong đầu xuất hiện việc ở Huyết Khê Tông, Huyết Mai suy yếu đứng bên cạnh hắn, nàng không hiểu nhiều về Bạch Tiểu Thuần nhưng hiểu lầm năm đó làm cho nàng đôi khi nhớ lại còn cảm thấy bùi ngùi.
Cả Huyết Khê nhất mạch vô cùng chấn động, rung động hơn so với bọn họ chính là Linh Khê nhất mạch, những trưởng lão và rất nhiều đệ tử, bọn họ không xa lạ gì Bạch Tiểu Thuần, hiện tại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần phát triển tới như vậy làm bọn họ vui mừng khôn xiết.
Nhất là đệ tử nhất mạch Lý Thanh Hậu càng như thế.
Thượng Quan Thiên Hữu cúi đầu xuống, nội tâm cảm thán, Bắc Hàn Liệt trầm mặc không nóinội tâm phức tạp đồng thời cũng có cảm khái vô hạn, trong sơn môn, con thỏ, hầu tử và cường giả Nghịch Hà Tông đều phức tạp nhưng trong lòng càng có phấn chấn.
Nhất là chưởng môn Trịnh Viễn Đông, hắn kích động khó kiềm chế bản thân.
Lúc này mọi người đang suy nghĩ, rất nhanh đã bị vô số đệ tử Nghịch Hà Tông hoan hô thay thế, một trận chiến này đã làm Nghịch Hà Tông bộc phát hoan hô kinh thiên, dưới hoan hô này có vô số đệ tử Nghịch Hà Tông vô cùng kích động, ba tông chạy đi, trưởng lão bốn mạch Nghịch Hà Tông nhanh chóng nắm lấy cơ hội và rống to.
- Sát!
- Sát! ! !
Khi những trưởng lão hô vang, tất cả đệ tử Nghịch Hà Tông vô cùng kích động, toàn bộ phát ra tiếng gào thét và lao ra bên ngoài.
Trận pháp cự nhân của Linh Khê nhất mạch ngưng tụ lần nữa, mấy trăm cự nhân vào lúc này bước nhanh về phía trước, trong tay cầm đại kiếm hoặc các pháp bảo, bọn họ truy kích tu sĩ ba tông, đuổi giết tu sĩ... Tinh Hà Viện!
Thiên Giác Mặc Long bị trọng thương cũng đuổi theo, một đường quét ngang.
Mà Huyết Khê nhất mạch cũng như thế, được Huyết Khê lão tổ điều khiển, Tống Quân Uyển hưng phấn cầm huyết kiếm đi theo đám người Vô Cực tử đuổi giết Đạo Hà Viện!