Cuốn tàn thiên này cũng chỉ có pháp môn tu luyện da, mà dường như quá trình tu hành cũng gặp rất nhiều khó khăn, hơn nữa phương pháp tu hành được đề ra trong này cũng hao phí rất lớn. Tuy nhiên trong này cũng có đề cập đến một số loại bí pháp nhưng lời giới thiệu lại quá khoa trương, ví dụ như có một bí pháp được gọi là Toái Hầu Tỏa, không gì không phá được chẳng hạn.
Bạch Tiểu Thuần thoáng do dự một chút nhưng nhìn thấy bốn chữ Trường Sinh Bất Tử, trong mắt hắn dâng đầy quyết tâm. Hắn nhanh chóng đứng dậy, nâng hai tay lên, dựa theo công pháp miêu tả mà bắt đầu vỗ liên tục vào khắp các vị trí trên người.
Hắn có một sự chấp nhất vô cùng đối với trường sinh và bất tử, vượt trên người thường rất nhiều lần. do vậy mà quá trình tu hành của hắn cũng vậy, vẫn cứ cứng rắn dựa theo yêu cầu của công pháp mà vỗ liên tục lên người suốt một đêm dài.
Cho đến sáng ngày hôm sau thì toàn thân hắn ê ẩm khắp nơi như bị kim châm, đứng không được mà ngồi cũng không xong. Thậm chí cánh tay chỉ hơi nhấc lên cũng đau nhức đến mức không thể chịu đựng nổi, nhưng hắn vẫn cắn răng làm theo hướng dẫn của công pháp, cố gắng hoạt động thân thể như bình thường.
- Ngao ngao a a trước thả lỏng sau đó căng chặt a a căng chặt sau đó lại thả lỏng.
trong đầu hắn vẫn còn nhớ như in một câu trong Bất Tử Trường sinh công, rồi hắn nhảy nhảy nhót nhót trong sân, tiếng kêu rên thảm thiết, nước mắt nước mũi đầm đìa. Cuối cùng hắn cũng dứt khoát cắn răng một cái, đem theo linh thạch rời khỏi tiểu viện mà đi xuống núi.
Hắn nghĩ nếu như muốn vận động bình thường thì dứt khoát xuống núi mua thảo dược đổi lấy đan dược kéo dài thọ nguyên, so với việc vận động ngu ngốc trong sân thì tốt hơn nhiều.
Do đó mà hôm nay trên Hương Vân sơn, không ít đệ tử ngoại môn chợt kinh ngạc không thôi khi nhìn thấy một thiếu niên trắng trẽo đang nhảy nhảy nhót nhót trên đường trông vô cùng quái dị, thỉnh thoảng cón phát ra tiếng kêu a a, từ xa vọng lại khiến không ít người phải mất hồn.
- A a a a, a a a a a a a
Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn phải kêu la như vậy, nhưng thân thể hắn thật sự quá đau đớn. Cái loại đau đớn kịch liệt này khiến hắn cảm thấy cho dù đứng yên một chỗ cũng không khác nào tra tấn là mấy. Chỉ là khi nghĩ tới bốn chữ Trường sinh bất tử, hắn lại bất chấp tất cả mà tiếp tục cắn răng đi xuống núi đến phường thị bên ngoài tông môn.
Tại đấy, sau một hồi run rẩy cả người thì hắn cũng đã mua đủ dược thảo, sau đó hắn mua tiếp một vài mảnh gỗ nhất sắc hỏa, hắn mới mua thêm được một mảnh gỗ nhị sắc hỏa thì đã hoàn toàn rỗng túi.
Lúc này hắn mới cắn răng trở về rồi tới chỗ tiếp nhận nhiệm vụ của tông môn, hoàn thành nhiệm vụ mà hắn đã tiếp nhận khi còn là tạp dịch, đổi được viên đan dược kéo dài thọ nguyên.
Viên đan dược này nhỏ bằng đầu ngón tay cái, toàn thân màu vàng, tỏa ra từng đợt hương khí kì dị. Nhận được đan dược xong thì Bạch Tiểu Thuần cũng đã cảm thấy đau nhức khắp cả người tới nỗi không nói nổi lời nào, mồ hôi tuôn rơi từng giọt ướt đẫm cả người.
Bạch Tiểu Thuần đành liều chết cắn răng bò lên từng bậc cầu thang dẫn lên Hương Vân sơn, sau lưng hắn là từng vệt mồ hôi rơi đầy đất. Nhìn thấy hắn, các đệ tử ngoại môn trên đường không kìm được vẻ kinh ngạc, thậm chí cũng không ít người không giấu được vẻ chán ghét trên mặt, dù sao lúc này mùi mồ hôi trên người Bạch Tiểu Thuần quả thực quá mức nồng nặc đi.
Hắn cũng không biết bản thân làm thế nào mà sống sót trở về được tới tiểu viện, ngay khi bước tới khoảnh sân nhỏ, hắn liền ngã gục xuống mà đau đớn ngất đi.
Một đêm này, cho dù đang hôn mê nhưng hắn cũng vì quá đau đớn mà chợt tỉnh dậy mấy lần. Mãi cho tới rạng sáng, khi hắn mở mắt ra, thì cảm giác đau đớn trên người cũng đã hoàn toàn biến mất.
- Đây mới chỉ là một vòng tiểu tuần hoàn không hoàn chỉnh mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần nhớ lại lời hướng dẫn của Bất Tử Trường Sinh công. Phải một ngày một đêm liên tục không được hôn mê thì mới coi như hoàn thành một tiểu tuần hoàn, cần chín chín tám mươi mốt lần tiểu tuần hoàn thì mới hình thành một tiểu chu thiên. Lúc này coi như đã cải tạo được làn da, về sau làn da có được một độ mềm dai nhất định, cũng sẽ không còn phải đau nhức kịch liệt như vậy nữa.
- Nếu như công pháp này mà đơn giản, người nào cũng có thể luyện được thì chẳng phải ai cũng trường sinh được rồi sao. Đã thế ta nhất định phải tu thành pháp môn này, nhất định sau này ta sẽ được trường sinh bất tử!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần đầy kiên quyết, dù sao thì chấp niệm của hắn đối với trường sinh là vô cùng mãnh liệt, đến trình đột mà người ngoài nhìn thấy cũng phải giật mình không thôi.
Nhân lúc cơ thể còn chưa đau đớn thì Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng đen viên đan dược kéo dài thọ nguyên ra ngắm nghía kĩ càng, đang định nuốt xuống thì bỗng nhiên hắn như chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng nhìn quanh một vòng. Sau khi đã khẳng định không có người xung quanh, Bạch Tiểu Thuần bèn nhanh chóng bước vào gian nhà gỗ, tay phải bấm niệm pháp quyết chỉ ra, nồi Quy văn của hắn nhanh chóng xuất hiện.
- Nuốt như vậy thì có chút thiệt thòi rồi, Luyện linh rồi mới nuốt sẽ có hiệu quả tốt hơn a.
Bạch Tiểu Thuần chợt liếm liếm bờ môi, rồi lôi ra mảnh gỗ nhị sắc hỏa đốt cháy rồi đặt phía dưới nồi Quy văn. Mảnh gỗ này lập tức bùng cháy lên rồi nháy mắt chỉ còn tàn tro, nhưng nồi Quy văn cũng chợt lóe sáng lên hai đường vân.
Hắn có chút do dự khi đặt linh dược vào trong nồi. Nhưng ngay khi linh dược vừa rơi vào trong nồi Quy văn, một ánh sáng bạc chói mắt chợt lóe lên, đã có kinh nghiệm từ trước nên Bạch Tiểu Thuần cũng không thay đổi sắc mặt, mắt cũng không chớp nhìn vào trong nồi.
Không lâu sau thì ánh sáng bạc cũng biến mất, phía trên đan dược kéo dài thọ nguyên có thêm hai đường vân màu bạc, đồng thời một mùi đan dược nồng đậm hơn trước không biết bao nhiêu lần cũng tràn ra bên ngoài, khiến cho người khác chỉ cần ngửi được một hơi đều cảm thấy tinh thần phải rung động cực độ.
- Đáng tiếc không tìm được nhiên liệu tam sắc hỏa a.
Bạch Tiểu Thuần đưa tay cầm lấy linh dược rồi ném thẳng vào miệng. Vừa vào trong miệng, linh dược này liền hóa thành một cỗ nhiệt nóng bỏng nhanh chóng khuếch tán khắp cả người Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy trong đầu chợt ầm vang lên một tiếng, cả người như một cái lò lửa nóng cháy, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy sợi tóc bạc trước trán kia đang biến thành màu đen trở lại. Đồng thời hắn cũng cảm thấy trong cơ thể như đang được bổ sung một lượng sinh cơ tương tự vậy, thậm chí qua nửa ngày rồi mà mà cảm giác này còn không chút giảm xuống mà có phần mãnh liệt hơn. Khiến cho hai lỗ mũi của Bạch Tiểu Thuần cũng chợt tràn ra máu tươi.
- Bổ dưỡng quá rồi!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần trợn to, vội vàng tu hành Tử Khí Ngự Đỉnh Công nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng, dù sao thì đan dược này bổ sung là nguyên khí chứ không phải là linh khí. Máu mũi hắn chảy ra ngày càng nhiều, nhiệt lưu trong cơ thể vẫn đang bành trướng. Cảm thấy mình như một quả bóng da căng tròn chực nổ tung, hắn lập tức hoảng hốt.