Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 913: Chương 913: Bổn vương muốn bắt sống hắn




Trước khi vận dụng hồn chu, nó chỉ lớn như nắm tay, bị Bạch Tiểu Thuần ném vào trong thùng, Bạch Tiểu Thuần thu hồi tâm thần của mình.

- Ấn ký trên người của ta...

Bạch Tiểu Thuần cau mày, sau nửa ngày hắn liền hít sâu một hơi, hai tay bấm niệm pháp quyết dò xét thân thể của mình, ngay cả khí huyết toàn thân cũng sôi trào, dựa theo quy luật nào đó dò xét khắp toàn thân, hắn vừa làm như thế vừa bỏ chạy thật nhanh.

Thời gian trôi qua, buổi trưa ngày thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đang bay nhanh, tâm thần rung động, hắn quay đầu nhìn ra sau lưng, hắn nhìn thấy bầu trời sau lưng có rung động xuất hiện, có thứ gì đó đang bay tới.

Đó là một lão giả, lão giả ngồi trên hồn chu với tốc độ cực nhanh, sắc mặt phong trần mệt mỏi nhưng không che dấu được sát cơ nồng đậm, hắn bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần không biết lão giả tên gì nhưng lại quen mắt, nhận ra kẻ này chính là tộc lão Nguyên Anh của Bạch gia, dường như tu vi gần tới Nguyên Anh trung kỳ, hắn thuộc dòng chính.

- Lại đuổi tới? Còn là một người?

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn dừng bước không chạy đi.

Trong nháy mắt lão giả tới gần Bạch Tiểu liền nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia bị cột giống con diều giấy, nhìn thấy việc này, tròng mắt lão giả suýt rớt ra ngoài, hắn hít sâu một hơi, thân thể dừng lại trong nháy mắt.

- Tộc trưởng bị bắt giữ! ! Điều này sao có thể!

Trên mặt hắn mang theo thần thái không thể tưởng tượng nổi, dường như không ai có thể nghĩ tới, ngay cả tộc trưởng cũng bị bắt giữ, cảnh này làm nội tâm lão giả áp lực kinh hồn, tu vi của hắn hiện tại không bằng tộc trưởng, tộc trưởng còn bị bắt giữ, bản thân mình xuất thủ thế nào? Lão giả nhìn thấy bộ dạng tộc trưởng thê thảm như thế liền bất định.

- Mặc kệ nguyên nhân vì sao, không cần mạo hiểm vì việc này...

Lão giả đổ mồ hôi trán, nghĩ đến đây liền không do dự nữa, lúc này cầm Truyền Tống Phù ra và bóp nát...

Oanh, thân ảnh của hắn biến mất trong nháy mắt.

- Dọa chạy?

Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc.

- Điều này... Quá thức thời nha, thì ra không phải chỉ có ta sợ chết, Nguyên Anh cũng như vậy...

Hắn có ý định bắt giữ lão giả rồi khi dễ, lại có ý định bắt thêm vài con diều, vào lúc này gãi đầu, tộc trưởng Bạch giả nhìn thấy liền nghiến răng nghiến lợi, hắn không vui khi thấy Bạch Tiểu Thuần đắc chí.

- Bùa hộ mệnh này có tác dụng nha.

Bạch Tiểu Thuần phấn khởi, hắn cầm tộc trưởng Bạch gia bay đi, bắt đầu từ hôm đó, thân ảnh người Bạch gia tăng lên nhưng không ngoài dự tính, người các chi mạch nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia sau lưng Bạch Tiểu Thuần liền hít khí lạnh, sau khi do dự một lúc liền rời đi.

Tộc trưởng Bạch gia hận bản thân mình ngất đi cho đỡ mất mặt.

Có thể bắt giữ tộc trưởng Bạch gia, chứng minh Bạch Tiểu Thuần dùng biện pháp gì, trừ phi tu vi của bọn họ mạnh hơn tộc trưởng Bạch gia, bằng không chẳng làm nên trò trống gì.

Cũng không phải tất cả đều như thế, vẫn có dòng chính Bạch gia dựa vào ấn ký đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, sau khi gặp mặt liền vây công.

Đối diện với mấy gia hỏa đằng đằng sát khí, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo thần thái lạnh lùng, hắn không khách khí đại triển thần uy máu nhuộm bầu trời...

Thậm chí dọc theo con đường này, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần kéo tộc trưởng Bạch gia đi, không chỉ người Bạch gia, còn có người mấy gia tộc khác và hồn tu thế lực thành Cự Quỷ trong Man Hoang đều nhìn thấy.

Những người này có một ít gặp được Bạch Tiểu Thuần liền bay qua, khi nhìn rõ tất cả thì mọi người giật mình.

- Người này là ai.. Hắn kéo theo là... Là tộc trưởng Bạch gia?

- Không thể nào...

Vào lúc càng nhiều người nhìn thấy chuyện này, hoặc giả nghe sau đó chạy tới, cả đám truyền đi xôn xao, lập tức truyền ra khắp phạm vi thế lực thành Cự Quỷ.

Ban đầu những việc như vậy chỉ âm thầm truyền ra, bản thân không phải rất xác định, nhưng sau đó chuyện tổ địa Bạch gia cũng bị người hai gia tộc khác và sứ giả thành Cự Quỷ âm thầm truyền ra, lập tức như giọt nước đổ vào nồi dầu sôi, chuyện này lập tức nổ tung.

- Người nào mới là kỳ lân tử của Bạch gia, chém giết Bạch Tề, cướp Thiên Nhân Hồn, lại chạy thoát khi lão tổ Thiên Nhân Bạch gia ra tay.

- Sau khi hắn chạy thoát, tộc trưởng Bạch gia tự mình đuổi giết nhưng bị người này bắt buộc lên dây thừng kéo đi như con chó, rất nhiều người nhìn thấy việc này.

- Trời ạ, Bạch Hạo... Hắn muốn mưu phản Bạch gia sao?

Việc này náo càng lúc càng lớn, cũng dẫn tới nhiều người chú ý, Bạch gia phái rất nhiều tộc nhân đánh giết Bạch Tiểu Thuần, nhưng sau khi tin tức Bạch Tiểu Thuần giết ngược truyền trở về, chuyện này cũng oanh động cả Vương thành.

Từng Thiên Hầu và người các gia tộc trong Vương thành đều động dung, cũng biết Bạch gia xuất hiện kỳ lân tử Bạch Hạo, người này chẳng những cướp Thiên Nhân Hồn, phản bội Bạch gia, còn trói phụ thân của mình... Giết chóc vô số tộc nhân, lòng dạ độc ác!

- Nghe nói người này chịu nhục trong Bạch gia, đã từng nhận đủ khi dễ và xem thường, thậm chí có mấy lần nguy hiểm sinh tử, hắn vẫn ẩn nhẫn, chờ thời khắc mở tổ địa liền bộc phát toàn diện, gáy một tiếng ai nấy cũng kinh ngạc?

- Chuyện này tính là gì, ta nghe nói Bạch Hạo có tư chất luyện hỏa kinh thiên động địa, tu vi Kết Đan Đại viên mãn, không giống người thường!

- Bạch gia quá thiển cận... Dù vậy Bạch Hạo cũng quá ngoan độc, hắn trói phụ thân của mình!

Toàn bộ thế lực trong phạm vi thành Cự Quỷ đều nghị luận việc này, khi từng tin tức được truyền ra các nơi, không ai không sợ hãi thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần.

Trong mắt rất nhiều người, mặc dù bọn họ chưa gặp Bạch Tiểu Thuần, nhưng ấn tượng của bọn họ về hắn là ẫn nhẫn, tư chất nghịch thiên, lục thân không nhận, lãnh khốc vô tình.

Chẳng những các gia tộc cùng Thiên Hầu biết được việc này, cho dù là trong Vương thành cũng nhận được tin tức, lúc này tại khu vực trung tâm của Vương thành có một pho tượng cực lớn, đỉnh đầu pho là vương cung.

Trong vương cung có một thân ảnh to lớn mặc vương bào đứng tứước rào chắn, hắn chắp tay sau lưng nhìn thiên địa xa xa, thân ấy chẳng những hùng tráng, càng có khí thế không thể hình dung nổi, hắn đứng tại chỗ này có thiển nghiền ép thiên ý, Thiên Nhân cũng phải run rẩy trước mặt hắn.

Dường như hắn đang đứng, cả thiên địa cũng phải cúi đầu.

Đó là một nam tử trung niên, tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ góc cạnh rõ ràng, trong mắt mang theo tâần thái thượng vị giả bao trùm chúng sinh, hắn yên lặng đứng ở nơi đó, dường như chỉ một người cũng đủ sức trấn áp cả thiên địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.