Nhưng vừa vặn mới thi triển Bạch Tiểu Thuần biến sắc, phát giác hàn khí trên người Công Tôn Uyển Nhi tỏa ra hình thành lực lượng phong ấn hư vô. Hắn bị ngăn cản thuấn di, cho dù là hàn ảnh phân thân cũng bị phong ấn.
Vào lúc này băng thủ cũng tiêu tán hoàn toàn, nó nhanh chóng xuất hiện trở lại, thậm chí không ngừng mở rộng biến lớn hơn trước cả trăm trượng. Băng thủ đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Về phần Công Tôn Uyển Nhi từ đầu đến cuối Bạch Tiểu Thuần vẫn không thể tới gần nàng chút nào. Nàng vẫn đứng ở phía sau băng thủ lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Chỉ trong nháy mắt băng thủ đã đánh tới gần, nó lại mở rộng ra ngàn trượng, hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại. Hắn biết rõ tiếp tục như vậy không có biện pháp, từ khi bắt đầu đấu pháp tới giờ hắn vẫn lâm vào bị động, nếu không nghịch chuyển hắn chắc chắn thất bại không nghi ngờ.
- So hàn khí sao... Ta đấu với ngươi!
Bạch Tiểu Thuần lo lắng an nguy của Trương Đại Bàn, nếu như hắn không thể chiến thắng pho tượng Công Tôn Uyển Nhi sẽ không thể tiến vào khu vực màu tím. Hiện tại hắn gầm lên một tiếng, thở sâu, hắn rút hàn khí trong Kim Đan ra ngoài ngưng tụ vào bàn tay phải.
Bàn tay phải của hắn đã biến thành màu xanh đậm và nhấn vào mặt đất một cái.
- Hàn, Sơn!
Bạch Tiểu Thuần gào thét dữ dội. Hàn khí trong người hắn không ngừng bùng nổ ra chung quanh, sau đó một băng sơn xuất hiện trước mặt hắn, nó vừa ngưng tụ hàn khí bùng phát mạnh hơn lúc trước..
Trong nháy mắt băng thủ tới gần thì hàn sơn đã biến thành ngọn núi cao mấy trăm trượng, cả hai trực tiếp va chạm với nhau.
- Bạo!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, hắn phóng thích hàn khí trong người ra ngoài. Kinh mạch của hắn đau đớn, thân thể giống như không còn cảm giác, hàn khí tích lũy trong Kim Đan bạo phát ra ngoài. Hắn đã không quan tâm hậu quả mà dùng toàn lực của mình, đây càng là đấu pháp điên cuồng đồng quy vu tận.
Băng sơn kia không ngừng bành trướng, trực tiếp biến lớn ngàn trượng, sau khi va chạm với băng thủ liền sinh ra chấn động ngập trời.
Rầm rầm rầm!
Băng thủ sụp đổ, băng sơn toái diệt, lực trùng kích không ngừng lan tỏa ra bốn phía. Bạch Tiểu Thuần đứng mũi chịu sào nên phun máu tươi, thân thể bay ngược ra sau. Lần đầu tiên pho tượng Công Tôn Uyển Nhi phải di chuyển trước đấu pháp điên cuồng của Bạch Tiểu Thuần.
Toàn thân của nàng chấn động sinh ra âm thanh ken két, trên người xuất hiện khe hở khó nhìn thấy, khe hở này lan tràn từ mi tâm xuống khóe miệng, nhìn rất khủng bố.
Trận chiến này từ khi vừa bắt đầu đã đấu tới mức kinh tâm động phách, đám người bên ngoài quan sát cuộc chiến vô cùng ngưng trọng. Thực tế đây là Công Tôn Uyển Nhi vừa mới vào top mười không bao lâu, cũng là thời điểm danh tiếng mạnh nhất, mà Bạch Tiểu Thuần chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ chỉ hơi lâm vào hạ phong, chuyện này làm rất nhiều tu sĩ bên ngoài kinh hãi không nhỏ.
- Kim Đan trung kỳ đánh với hậu kỳ! Bạch Tiểu Thuần này ẩn giấu thật sâu.
- Hàn khí của hắn và hàn khí của Công Tôn Uyển Nhi khó có thể khắc chế lẫn nhau, chỉ có thể xem ai cấp bậc cao hơn!
- Không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần có thể đi tới một bước này!
Thậm chí trên Tinh Không Đạo Cực bảng, đám người có bài danh trước một trăm sau khi nghe tin tức này cũng liên tục động dung, toàn bộ buông tha tu hành mà tiến hành quan sát trận chiến.
Dù sao đấu pháp cấp độ này ngày bình thường không nhìn thấy nhiều, thậm chí có vài cự phách bài danh trước mười cũng ở trong động phủ của mình quan sát trận chiến.
Trận chiến trên thí luyện màu chàm vừa bắt đầu, Bạch Tiểu Thuần thở hồng hộc lau máu tươi, hắn nhìn chằm chằm vào pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Năm đó ở Linh Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần từng giao chiến với Công Tôn Uyển Nhi, lúc ấy đối phương thi triển hàn khí và hàn khí trong trận chiến lần này quá khác nhau, Bạch Tiểu Thuần vô cùng kinh hãi.
Hắn không biết đối phương tu hành hàn khí như thế nào, cũng mặc kệ quá trình ra sao, từ kết quả mà nhìn đã vượt qua trung hàn, trừ nguyên nhân này, một phần lớn nguyên nhân khác là tu vi bản thân. Dù sao mình chỉ là Kim Đan trung kỳ, mặc dù chỉ kém khoảng cách hậu kỳ một tia nhưng vẫn là trung kỳ.
Tu vi pho tượng Công Tôn Uyển Nhi thể hiện ra chính là... Kết Đan hậu kỳ!
- Bất kể như thế nào, ta nhất định phải chiến thắng trận chiến này!
Hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Hắn đã bộc phát toàn bộ hàn khí của mình ra ngoài, mượn nhờ hành vi và đấu pháp đồng quy vu tận rốt cục làm đối phương bị thương, hắn đã cải biến kết cục bị động tiến hành nắm tiên cơ.
Thân ảnh của hắn hành động, lập tức dùng chân trái đạp vào mặt đất, lực lượng thân thể bộc phát và thi triển tốc độ cực hạn lao thẳng về phía pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, đồng thời tay phải vỗ túi trữ vật lấy ra từng thanh phi kiếm. Những phi kiếm này là pháp bảo luyện linh vài lần, trong đó có một thứ tỏa ra hào quang lóng lánh, chính là Nghịch Long Giác.
Dùng Nghịch Long Giác làm trung tâm, các phi kiếm khác phụ trợ hình thành kiếm vũ, chúng giao thoa lẫn nhau tạo thành kiếm trận đánh thẳng vào pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Tốc độ Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, hắn vươn hai ngón tay phải ra, lập tức thi triển Toái Hầu Tỏa.
Nhưng những thanh kiếm vừa tới gần pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, ánh mắt u ám của nàng lóe sáng. Nàng nâng tay phải lên đưa ra sau cổ của mình, từ phía sau giống như kéo cột sống rút ra một thanh cốt kiếm.
Cốt kiếm vừa xuất hiện sinh ra vô số tiếng gào rú thảm thiết, khu vực màu chàm không ngừng chấn động, càng làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được nguy cơ sinh tử cực mạnh.
Đám người bên ngoài không ngừng xôn xao.
Cùng lúc đó tay phải pho tượng Công Tôn Uyển Nhi nâng lên cầm lấy cốt kiếm đánh thẳng vào Bạch Tiểu Thuần và đám phi kiếm. Nàng trảm xuống không chút do dự!
Một trảm này có uy lực xé rách hư vô, toái diệt thiên địa, một kiếm này biến chung quanh thành khu vực màu đen, chỉ có hào quang của cốt kiếm chính là ánh sáng duy nhất của thế giới này.
Từng thanh phi kiếm kia vỡ vụn trong nháy mắt, ngay cả Nghịch Long Giác cũng chỉ kiên trì được một lát, mặc dù không có sụp đổ nhưng sinh ra khe hở và bay ra xa. Pho tượng cầm cốt kiếm đánh tới, thế như chẻ tre tiến công Bạch Tiểu Thuần!
- Đây là sát thủ giản của ngươi sao?
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, hắn nâng tay phải vỗ túi trữ vật lấy ra một lân phiến, nó bay ra ngăn cản cốt kiếm đánh tới. Cùng lúc đó hắn không do dự thêm chút nào, hít sâu một hơi liền nâng tay phải lên ấn qua hai bên một cái, lập tức quát một tiếng.
- Thủy Trạch...
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần mở miệng, phạm vi đóng băng vạn trượng lại sinh ra ẩm ướt một cách quỷ dị, khí tức ẩm ướt này không ngừng tỏa ra bao phủ phạm vi vạn trượng nơi đây!
Nhìn từ xa, phạm vi vạn trượng này biến thành đầm nước.
Vào lúc đầm nước vừa hình thành, tóc Bạch Tiểu Thuần không gió mà bay, khí thế khủng bố bùng nổ bao phủ khắp thân thể hắn.