Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 227: Chương 227: Chiến! (Hạ)




Trong ánh mắt đỏ ngầu đầy điên cuồng của đám người phía dưới, hắn đã bắt đầu tiếp nhận khiêu chiến từ một đệ tử nội môn.

Lúc này mọi người đầy chăm chú nhìn lên thí luyện đài. Rất nhanh, một bóng người xuất hiện, là một thanh niên cao gầy, vừa xuất hiện gã liền ngửa mặt lên trời cười to.

- Bạch Tiểu Thuần, hôm nay ta…

Ầm!

Thanh niên cao gầy còn chưa nói xong thì Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện trước mặt gã. Một quyền rơi xuống, gã thanh niên cao gầy này chỉ đành trợn to hai mắt, cả người chấn bay lên, đâm thẳng vào màn sáng phòng hộ rồi ngất đi.

Toàn bộ đám người phía dưới đều trợn mắt há mồm, còn Bạch Tiểu Thuần thì đầy bình thản tiếp tục lấy ra Hạc giấy khiêu chiến của đệ tử nội môn thứ hai. Vị đệ tử nội môn thứ hai đó nhanh chóng bị Bạch Tiểu Thuần đánh một quyền ngất xỉu chỉ trong chớp mắt, sau đó Bạch Tiểu Thuần lại tiếp tục lấy ra cái thứ ba…

Trong một ngày, hắn tiếp nhận khiêu chiến tổng cộng một trăm con Hạc giấy của đệ tử nội môn, tất cả đều có tu vi Ngưng khí tầng tám, nhưng trước mặt Bạch Tiểu Thuần, bất kì kẻ nào cũng chỉ khiến hắn xuất ra một quyền duy nhất mà thôi.

Đến khi hoàng hôn, Bạch Tiểu Thuần cũng kết thúc việc chọn lựa mà khoanh chân ngồi xuống đả tọa trên thí luyện đài. Ánh mắt đám người vây quanh hắn lúc này mang đầy tức giận, nếu Bạch Tiểu Thuần dám có dũng khí rời đi thì hẳn bọn họ sẽ xuất toàn lực ngăn cản lại.

Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, vẻ mặt như thường. Hắn tiếp tục lấy Hạc giấy ra tiếp nhận khiêu chiến, vẫn một trăm người, cũng vẫn là mỗi người một quyền!

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm…

Ròng rã hai mươi ngày trôi qua, Bạch Tiểu Thuần đã tiếp nhận khiêu chiến của hai ngàn đệ tử nội môn, toàn bộ đều là Ngưng khí tầng tám, toàn bộ đều là một quyền đấm tới.

Không một ai có tư cách để hắn ra quyền thứ hai.

Một màn này cũng tạo ra một uy hiếp nhất định nhưng cũng không khiến đám đệ tử bờ Bắc trầm mặc lại được, tất cả bọn họ vẫn cứ trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần như cũ. Chỉ là Bạch Tiểu Thuần vẫn cứ tiếp nhận khiêu chiến, hai mươi ngày nữa lại trôi qua.

Hai mươi ngày này, không chỉ có đệ tử Ngưng khí tầng tám, mà còn xuất hiện không ít Ngưng khí tầng chín. Nhưng mọi ngươi nhanh chóng trở nên kinh hãi phát hiện ra, Bạch Tiểu Thuần cường hãn đến mức cho dù là Ngưng khí tầng chín thì chỉ dưới hai quyền của hắn, nhất định bị đánh ngất xỉu.

Thậm chí có một số người còn phải phun ra máu tươi.

Một màn này lập tức rung chuyển toàn bộ đám đệ tử bờ Bắc, khiến bọn họ dần trầm mặc lại. Đến khi Công Tôn huynh muội và Từ Tung, còn có Bắc Hàn Liệt xuất chiến, cho dù là Tứ đại thiên kiêu nhưng trước mặt Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ chịu được vẻn vẹn mười quyền mà thôi.

Bắc Hàn Liệt không cách nào tin được, Lạc Nhật bí quyết của gã, trước mặt Bạch Tiểu Thuần lại không chịu nổi một kích!

Công Tôn huynh muội hoàn toàn kinh hãi. Vốn dĩ bọn họ cho rằng tốc độ phát triển của mình sau Thiên kiêu chiến đã rất nhanh, nhưng lúc này lại phát hiện so với bọn họ, Bạch Tiểu Thuần còn trưởng thành với tốc độ nhanh hơn rất nhiều!

Từ Tung đầy đắng chát nhìn Bạch Tiểu Thuần, gã như thấy được một tên Quỷ Nha khác vậy, cái loại mạnh mẽ đến kinh khủng này khiến tất cả mọi người cùng thế hệ phải tuyệt vọng.

Mười quyền, đánh giết hết thảy. Dù sao lực lượng nhục thân của Bạch Tiểu Thuần cũng đã chạm đến ngưỡng gông cùm xiềng xích tầng thứ nhất của cơ thể, đây chính là cảnh giới sau khi Bất Tử Kim Bì đại thành và Long Tượng Hóa Hải Kinh đạt đến tâm cảnh đỉnh phong.

Loại cường hãn này, dưới Trúc cơ, là chân chính vô địch.

Ngay khoảnh khắc Tứ đại thiên kiêu chiến bại, tất cả đệ tử bờ Bắc ở bốn phía xung quanh đều trầm mặc, lúc này bọn họ nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đầy phức tạp chưa từng có. Dần dần, tuy là bọn hắn vẫn cứ phẫn nộ như trước, nhưng lại…tâm phục khẩu phục!

Tu chân giới kính trọng cường giả. Bạch Tiểu Thuần dùng thực lực đầy kinh khủng khiến cho người ta phải tuyệt vọng, thế nhưng lúc này, hắn cũng đã hoàn toàn chinh phục được tất cả đệ tử bờ Bắc!

Tuy vẫn là công địch, nhưng lại khiến cho người khác phải tranh đua, công địch mà người ta hi vọng có thể vượt qua!

Không biết là ai động trước, nhưng bên ngoài thí luyện đài rất nhanh, đã được đám người tách ra một con đường đi thông tới hướng Bách Thú Viện.

Bạch Tiểu Thuần không tiếp tục so đấu nữa, thuận theo con đường mà đệ tử bờ Bắc tạo thành kia, hắn mang theo vẻ mặt ưu buồn và bất đắc dĩ, lắc nhẹ đầu rồi chậm rãi đi ra.

Trong ánh mắt đầy phức tạp của vô số đệ tử bờ Bắc, thân ảnh hắn dần đi xa, đến khi đã đi xa rồi Bạch Tiểu Thuần mới cảm khái thở dài, hất tay áo nhỏ lên, thì thào nói thầm.

- Đều là do ta, hẳn là nên xuất hiện ít lại, “ài” Hắn rất thổn thức, trong lòng đầy đắc ý và phấn chấn nhưng vẻ ngoài mặt hắn luôn giữ hình ảnh đầy u buồn và tịch mịch, khiến cho bóng lưng lúc bước đi cũng đầy đìu hiu.

Từng đệ tử bờ Bắc nhìn theo bóng lưng của Bạch Tiểu Thuần, lòng đầy phức tạp, không biết tâm tình lúc này là như thế nào nữa. Cả Công Tôn huynh muội, Từ Tung và Bắc Hàn liệt đều cảm thấy không cam lòng, còn có cả cảm giác đầy bất lực nữa.

Cái cảm giác mình đã rất cố gắng để đuổi theo, vốn cho rằng đã đuổi kịp, thế nhưng lúc này lại phát hiện ra bản thân còn bị kéo dài khoảng cách ra xa hơn lúc trước nữa khiến bọn hắn đầy trầm mặc.

- Có lẽ nhiều năm sau, giữa hắn và Quỷ Nha sẽ có một người xuất hiện trong danh sách truyền thừa!

Từ Tung than thầm trong lòng một tiếng, trong lòng Công Tôn huynh muội cũng đột nhiên hiện lên ý nghĩ này.

Chỉ có Bắc Hàn Liệt nơi này, cả người đang run rẩy, gã nắm chặt bàn tay lại. Gã không hề từ bỏ, cũng không muốn từ bỏ, nghĩ tới tình cảnh thê thảm trong trận Thiên Kiêu Chiến, gã như cảm thấy bị một ngọn roi vô hình nào đó quất thẳng lên người mình.

Trong lúc gã đang cắn răng lại, thì có một bàn tay đặt trên vai gã, bàn tay của huynh trưởng Bắc Hàn Phong, là Lạc Nhật Phong đệ nhất thiên kiêu. Y tới đây đã lâu, trong đám Hạc giấy mà Bạch Tiểu Thuần quyết định không tiếp chiến nữa cũng có một con Hạc giấy của y.

Tận mắt nhìn thấy sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần hơn một tháng vừa qua, chính bản thân Bắc Hàn Phong cũng hiểu bản thân… tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Bạch Tiểu Thuần, dù y đã là Ngưng khí tầng mười.

Với lực lượng nhục thân kinh khủng cùng với tốc độ nhanh đến không tưởng, tất cả đều bị Bạch Tiểu Thuần đối phó dễ như trở bàn tay.

- Ca...

Bắc Hàn Liệt nhìn huynh trưởng của mình.

- Tư chất ngươi còn tốt hơn ta, cố gắng tu hành vào. Thất bại nhất thời thì không tính là gì cả, có không ít tiền bối trong danh sách truyền thừa cũng không chút nổi bật khi còn ở Ngưng khí và Trúc cơ, sau này hậu tích bạc phát lại vượt trội hơn hẳn những người đã từng được gọi là Thiên kiêu cùng lứa với bọn họ đấy thôi.

Bắc Hàn Phong khích lệ. Lời này y nói cho đệ đệ của mình, nhũng cũng chính là đang tự nói với bản thân đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.