Mỗi ngày Bạch Tiểu Thuần ăn Linh Căn giống con thỏ gặm củ cải, thậm chí lúc luyện dược sẽ mang ra cắn vài cái, lại qua mười ngày, trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần sinh ra tiếng nổ vang, Bất Tử Cân không ngừng lan tràn khắp cánh tay phải.
Khi bao trùm tới từng ngón tay, trong cánh tay phải sinh ra lực lượng sử dụng không hết, Bạch Tiểu Thuần kích động nắm chặt nắm đấm, hắn nghe hư vô sinh ra âm thanh ken két như sắp vỡ vụn.
Thậm chí hắn cảm thấy thời khắc mình xiết chặc nắm đấm như đang cầm hư vô, thời khắc này hắn đã có thể sử dụng lực lượng thân thể ảnh hưởng đến hư vô.
- Đã tu thành hai tay, hai chân!
Bạch Tiểu Thuần hưng phấn nhìn hai tay, hắn có thể cảm nhận được lực lượng vô hạn trên cánh tay.
- Với ta nơi này không khác gì thánh địa Huyết Khê Tông.
Bạch Tiểu Thuần kích động, tu hành Bất Tử Trường Sinh Công hao phí rất nhiều tài nguyên, càng về sau tiêu hao càng lớn, hắn biết rõ nếu bỏ qua cơ hội ngày hôm nay, bằng vào thực lực của hắn ít có khả năng tu hành Bất Tử Cân đến tình độ hiện tại.
Cũng không phải sao, lúc trước hắn đạt tới Kim Đan hậu kỳ nhưng Bất Tử Cân chỉ bao phủ chân trái mà thôi.
Giá trị Linh Căn lớn đến mức không cách nào hình dung, hắn khó có khả năng tu hành Bất Tử Trường Sinh Công đến mức này, Bạch Tiểu Thuần không biết hắn ăn Linh Căn mấy ngày qua chính là một nửa số lượng dự trữ trong bảo khố của Tinh Không Đạo Cực Tông.
Dù sao không thể gieo trồng Linh Căn, chúng sinh trưởng khó khăn, phần lớn chỉ tồn tại trong bí cảnh, dưới trăm năm sẽ vô dụng, chỉ có ngoài trăm năm mới có thể sử dụng luyện dược.
- Chỉ kém thân thể và đầu, tiếp tục vài năm nữa, ta có thể tu hành Bất Tử Cân đến đại thành, thậm chí có thể chạm vào gông cùm tầng thứ ba!
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng kích động, hắn cảm nhận thực lực của mình một chút, đắc chí vừa lòng ngẩng đầu nhìn trời, hắn đã có sức đánh một trận với đại sư huynh Triệu Thiên, hơn nữa phần thắng của hắn rất lớn.
- Ai nha, phải tìm Nguyên Anh luyện tập.
Bạch Tiểu Thuần cảm khái một câu, hắn cảm thấy không nên suy nghĩ việc này.
- Không nên vọng động...
Bạch Tiểu Thuần ho khan, cảm giác vừa rồi mình quá vội vàng, vì vậy nhanh chóng điều chỉnh tâm tính và tiếp tục tu hành.
Thời gian một tháng trôi qua, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi đả tọa, bỗng nhiên bên ngoài tường thành có tiếng trống vang lên, tiếng nổ vang vọng bốn phương, truyền khắp cả chủ thành, không ít tu sĩ nghe tiếng trống liền khiếp sợ, bọn họ nhanh chóng lao về phía tường thành
Đám người Triệu Long đang ngồi chiếu cố lò đan trong đình viện, sau khi nghe tiếng trống trận bên ngoài, sắc mặt bọn họ biến hóa, mười tu sĩ Nguyên Anh cùng nhìn ra lên con mắt trên tháp cao.
Tiếng trống phát ra từ con mắt trên cao.
- Chiến Tiên Cổ!
- Đã lâu chưa nghe Chiến Tiên Cổ!
- Tiếng trống vang lên đại biểu có hơn năm mươi vạn đại quân thổ dân tham gia đại chiến.
Trong chủ thành có từng tiếng quát lớn vang lên, phàm là tu sĩ nghe tiếng trống, kể cả Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy huyết dịch sôi trào, tiếng trống có hiệu quả kích thích chiến ý trong nội tâm, càng có tác dụng gia tăng tốc độ huyết dịch kích thích tiềm lực trong cơ thể bộc phát, tu vi bản thân gia tăng lên một ít.
Đây chính là uy lực của Chiến Tiên Cổ, tiếng trống không chỉ có chút chỗ tốt như vậy, bên ngoài thân thể tu sĩ trong Trường thành sinh ra một lớp hào quang màu tím.
Hào quang giống như hộ giáp, có tác dụng gia tăng lực phòng ngự bản thân, thân thể nhẹ nhàng không ít.
Âm thanh sưu sưu vang lên khắp chủ thành, cùng lúc đó tu sĩ năm đại quân đoàn mặc kệ đang làm cái gì đều chạy tới khu vực tập kết.
Bạch Tiểu Thuần cũng rời khỏi lầu các, lúc hắn xuất hiện đã nhìn thấy Bạch Lân đang bay tới với tốc độ cực nhanh, hắn đứng giữa không trung nhìn thẳng Bạch Tiểu Thuần.
- Man Hoang xuất động đại năng Thiên Nhân Cảnh, trên trăm Luyện Hồn Sư, mấy ngàn hồn sư cùng một trăm bộ lạc, cũng tập hợp bảy mươi vạn thổ dân, hung thú và hồn triều vô tận tấn công Trường thành.
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, cho dù sớm chuẩn bị nhưng hắn vẫn cảm thấy khiếp sợ vì quy mô trận chiến.
- Thiên Nhân có lệnh, tất cả tu sĩ trong thành đều là chiến tu, cộng đồng chống cự Man Hoang xâm lấn... Đây là đại chiến mấy chục năm mới có một lần!
- Bạch Tiểu Thuần, ta phải chỉ huy toàn quân, ta không thể phân tâm chiếu cố ngươi, ngươi phải cẩn thận.
Bạch Lân nói xong liền nhìn sang lò đan hơn trăm trượng, những lò đan vẫn được săn sóc, chưa tới thời điểm tự bạo, cuối cùng Bạch Lân điều động mười Nguyên Anh đang đốt lửa cho lò đan rời đi.
Lúc Bạch Lân rời đi, Bạch Tiểu Thuần đứng trong đình viện nhìn đám người Triệu Long, mỗi người đều mặc chiến giáp, trong mắt xuất hiện chiến ý dạt dào nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Từ khi bọn họ đi theo Bạch Tiểu Thuần đều không đi chiến trường, hôm nay đại chiến sôi sục, sát ý bị kích phát ra ngoài, ánh mắt đỏ rực nhìn về hướng tường thành.
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc nhìn đám người Triệu Long Lưu Lệ, hắn vỗ túi trữ vật sau đó từng kiện pháp bảo, chiến giáp và phù lục cùng một bình đan dược bay ra ngoài, không nói còn, khá tốt, số lượng đủ trang bị hơn ngàn người, những vật tư này đều bay về phía đám người Triệu Long.
- Ta là Bách phu trưởng của các ngươi, các ngươi đều là thủ hạ của ta.
- Lúc trước ta không ban thưởng quá nhiều nhưng ta sớm có chuẩn bị, hiện tại đại chiến diễn ra, những pháp bảo, đan dược, phù văn đều trang bị cho các ngươi.
- Chiến giáp một tầng không đủ, mỗi người các ngươi mặt vài kiện cho ta, phải võ trang đầy đủ, cho dù là con mắt cũng phải được bảo vệ, về phần pháp bảo, mỗi người các ngươi đều lĩnh hai mươi món, cho dù dùng pháp bảo tự bạo cũng phải chém giết nhiều kẻ địch!
- Còn đan dược là thứ không thể thiếu, cho dù khôi phục tu vi hay chữa thương hoặc độc đan, ta cũng đã sớm chuẩn bị cho các ngươi.
- Tóm lại lúc đi ra ngoài, các ngươi đại biểu cho Bạch Tiểu Thuần ta.
- Mặt khác ta cũng cho mỗi người các ngươi một trăm viên Tụ Hồn Đan, yêu cầu của ta không cao, chỉ có một... Thời điểm giết địch cũng phải sống sót quay về!
Bạch Tiểu Thuần quát lớn, hắn ném cho một trăm bình Tụ Hồn Đan cho đám người Triệu Long.
Thân thể đám người Triệu Long chấn động không nhẹ, bọn họ hít thở dồn dập nhìn Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt ẩn chứa cảm kích, bọn họ biết rõ Bạch Tiểu Thuần dùng chiến công đổi những vật phẩm này cho bọn họ.
Mỗi thứ không tầm thường, trong chiến đấu ngang nhau, thực lực của bọn họ sẽ mạnh hơn đối thủ rất nhiều.
- Xuất phát!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, sát khí bộc phát, ánh mắt sắc bén, trên người hắn sinh ra khí chất thiết huyết khủng bố, hắn dẫn theo trăm người bay thẳng về phía tường thành.
Đoàn người Bạch Tiểu Thuần chưa chạy tới tường thành ngoài tường thành xa xa đã có một đám mây màu đỏ xuất hiện, đám mây dùng xu thế bao phủ tất cả bay tới gần tường thành.
Trong mây mù màu đỏ tồn tại vô số oan hồn, những oan hồn này khác với các oan hồn tầm thường, không nói chúng có màu đỏ, trên người chúng còn mang theo lệ khí.