Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1767: Chương 1767: Cướp đoạt




Nhất là nghĩ đến trên quạt tàn này tồn tại những bảo vật cùng đan dược này, Bạch Tiểu Thuần lại càng thêm hưng phấn. Theo thần niệm tản ra, lập tức rất nhiều đan dược lại từ bên trong xương quạt ở bốn phía xung quanh đột nhiên xuất hiện, gào thét bay tới.

Đồng thời Bạch Tiểu Thuần cũng nghĩ đến, những cửa ải kỳ dị gặp phải trên đường đi tới. Ví dụ như một tộc Hắc Đan, ví dụ như thế giới đầy hồn này. Vì vậy thoáng một cái, thân thể hắn biến mất không thấy bóng dáng. Thời điểm xuất hiện, thình lình hắn đã ở bên trong cửa ải một tộc Hắc Đan.

Trước đó hắn không có cách nào tiến vào. Nhưng bây giờ hắn tới lui tự nhiên. Gần như ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, một tộc Hắc Đan bên trong cửa ải này lập tức liền liền phát giác ra. Sau khi một lần nữa thấy được bóng người giống như một cơn ác mộng trong lòng bọn họ, tất cả tộc Hắc Đan bắt đầu thét lên chói tai.

- Trời ạ, là hắn. Khắc tinh của tộc Hắc Đan chúng ta!

- Không có khả năng. Hắn tại sao lại tới đây. Chúng ta không phải đã đuổi hắn đi rồi sao!

Trong khi cả tộc Hắc Đan run rẩy, sợ hãi đến cực hạn, Bạch Tiểu Thuần mắt thấy như vậy, ngửa mặt lên trời cười to. Thân thể hắn thoáng một cái lao thẳng đến từng chỗ của tộc Hắc Đan. Đối với tộc quần luyện đan này, Bạch Tiểu Thuần không muốn buông tha. Lúc này, sau khi một lần nữa đến đây, hắn dựa vào sự uy hiếp của mình, dựa vào quyền hạn khống chế của mình, rất nhẹ nhàng lại làm cho cả một tộc Hắc Đan khuất phục...

Tiếp nhận rất nhiều điều kiện của Bạch Tiểu Thuần, vẻ mặt mỗi một người giống như đưa đám. Bọn họ bắt đầu luyện đan cho Bạch Tiểu Thuần...

Không kết thúc, Bạch Tiểu Thuần lại đi vào thế giới hồn. Khi trở về, một cửa ải kia đã trống không. Tất cả những hồn trước đây hắn chưa kịp lấy đi, hiện tại bị hắn hễ quét sạch. Về phần tiểu khí linh trước đó nói không có cách nào để Bạch Tiểu Thuần lấy ra, theo Bạch Tiểu Thuần, vậy tự mình đi vào lấy là được.

Tiểu khí linh trước sau ở bên cạnh hắn, mắt mở trừng trừng nhìn những điều này. Hắn cảm thấy hình dáng Bạch Tiểu Thuần cướp đoạt hình như rất nhuần nhuyễn. Trong lòng hắn đang thầm rỉ máu. Nhưng trên mặt hắn cũng không dám hoàn toàn lộ ra. Hắn chỉ có thể dùng đôi mắt mong chờ nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Đừng nhìn ta như vậy. Những hồn để ở chỗ này quá lãng phí. Bản thân ta là chủ nhân của bảo quạt, tuyệt đối không thể cho phép những hồnn này không ngừng tiêu hao lực lượng của bảo quạt linh!

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, ngôn từ chính nghĩa mở miệng. Sau đó, hắn không để ý tới tiểu khí linh, khoanh chân ngồi ở một bên, bắt đầu mượn đan dược của quạt tàn, tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua. Rất nhanh nửa tháng đã trôi qua. Trong nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuần vì mới trở thành chủ nhân của bảo quạt, tinh lực tràn đầy, hăng hái dạt dào, đang không ngừng hiểu công hiệu của rõ bảo quạt. Những thời gian khác, hắn hoặc là tu luyện, hoặc chính là nghiên cứu lửa hai mươi ba màu.

Dù sao hiện tại, số lượng hồn trong túi hắn mặc dù không phải đặc biệt nhiều, nhưng cũng đủ để hắn trong khoảng thời gian ngắn chế luyện lửa nhiều màu. Mà đối với nghiên cứu cùng hiểu biết của hắn về lửa hai mươi ba màu, đã đã kỹ hơn không ít. Vì vậy trong khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thuần cũng thỉnh thoảng thử chế luyện. Mặc dù đều thất bại, nhưng sau mỗi lần thất bại, Bạch Tiểu Thuần đều dường như suy nghĩ tới điều gì. Hắn tin chắc, không cần quá nhiều thời gian, mình nhất định có thể chế luyện ra lửa hai mươi ba màu.

Cũng chính lúc Bạch Tiểu Thuần chìm đắm trong việc khống chế đối với quạt tàn cùng tu luyện, ở bên trong Tà Hoàng Thành này phát sinh một chuyện lớn đối với toàn bộ tu sĩ thế giới Thông Thiên mà nói, là kinh thiên động địa!

Lại giống như sự yên tĩnh trước khi cơn bão tố tới, một khoảng thời gian trước, bất luận là Tà Hoàng hay đại hoàng tử, đều tương đối yên tĩnh. Tà Hoàng bế quan, đại hoàng tử hình như cũng thoáng cái không thấy hứng thú đối với Bạch Tiểu Thuần. Thật sự quá yên tĩnh.

Nhưng trên thực tế... Ở bên trong Tà Hoàng Triều này, đại hoàng tử có một việc lớn hơn nữa cần hoàn thành. Mục tiêu của hắn... chính là đám người Linh Khê Tông!

Bên trong Tà Hoàng Triều, cho dù đám người Linh Khê lão tổ ẩn nấp sâu hơn, cho dù Trương Đại Bàn lại che giấu, nhưng theo số lượng người của Linh Khê Tông không ngừng tập trung lại, sự tồn tại của bọn họ dĩ nhiên đã lộ ra!

Trước đó hắn không hề động tới Linh Khê Tông, là bởi vì tất cả đều đang nằm trong sự khống chế. Hiện tại đại hoàng tử đã không còn kiên trì được nữa. Sau khi hắn luyện hóa Khôi Hoàng thành cánh tay của mình, hắn thử luyện linh phát hiện vẫn thất bại, toàn thân đại hoàng tử đã phát điên. Khát vọng của hắn đối với huyết mạch luyện linh, đã đến cực hạn. Cho nên hắn đang chuẩn bị mấy tháng sau, nhằm vào Linh Khê Tông, phát động một hồi bao vây tiễu trừ!

Không ra tay thì thôi. Một khi ra tay, chính là một đòn sấm sét. Nếu như ở Thánh Hoàng Triều, đại hoàng tử có thể vẫn không làm được điểm ấy. Nhưng ở bên trong Tà Hoàng Triều, chuyện giống như vậy, hắn muốn đi làm, lại cực kỳ đơn giản.

Thậm chí hắn cũng thỉnh động mấy vị Thiên Tôn ra tay. Kể từ đó, đám người Linh Khê Tông căn bản là bất lực, thậm chí đều không có lực phản kháng cùng giãy dụa nào đáng nói, đã bị đại hoàng tử trực tiếp bắt giữ tất cả!

Chuyện này truyền ra, chấn động toàn bộ Tà Hoàng Triều. Vô số người tâm thần chấn động. Đồng thời, một chuyện khiến cho bọn họ càng chấn động hơn, cũng theo đó xuất hiện. Đại hoàng tử tuyên bố, hắn muốn ở trên bình nguyên bên ngoài Tà Hoàng Thành, bố trí một trận pháp luyện hóa!

Hắn muốn ở trong trận pháp này, đi luyện hóa rất nhiều tu sĩ thế giới Thông Thiên. Không chỉ là đám người Linh Khê Tông, còn có rất nhiều tu sĩ thế giới Thông Thiên bị giam giữ ở trong Tà Hoàng Thành mấy năm nay. Tổng công lại có khoảng chừng hơn mười vạn người.

Những người này đều bị phong kín ở trong trận pháp. Theo trận pháp vận chuyển, tất cả đều bị luyện hóa trở thành huyết mạch. Đại hoàng tử mặc dù không tự mình trấn thủ, nhưng hắn mời Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng với Phệ Linh Thượng Nhân, để cho hai vị Thiên Tôn này chủ trì trận pháp.

Chuyện này chấn động tám phương. Cho dù bên trong Thánh Hoàng Triều cũng biết được. Về phần những tu sĩ thế giới Thông Thiên đang ở rải rác các nơi bên ngoài, sau khi nghe được chuyện này, tâm thần trực tiếp muốn bùng nổ!

- Tà hoàng tử!

Chỗ Tiên Vực trên Tà Hoàng Thành, Tống Quần một đường tới gần nơi đây, đang chuẩn bị tập hợp cùng Linh Khê Tông. Khi còn cách Tà Hoàng Thành không xa, sau khi nghe được chuyện này, tu vi của hắn lại trực tiếp ầm ầm khuếch tán. Ánh mắt hắn lộ ra sự điên cuồng cùng sát cơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.