Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1151: Chương 1151: Đại Thiên Sư triệu kiến. (Thượng)




Hồng Trần Nữ vừa muốn tránh đi, Bạch Tiểu Thuần nắm cơ hội bước tới, tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt tới gần Hồng Trần Nữ và đánh một chưởng.

- Bắt lại cho ta!

Hắn rống to, đại hán giáp bạc và giáp đen xông lên, phối hợp năm ngàn thi khôi, mặc cho Hồng Trần Nữ giãy dụa thế nào cũng khó thoát khỏi phong ấn.

Bạch Tiểu Thuần không dừng lại, hắn một tay bắt lấy cánh tay Hồng Trần Nữ, sau đó thuận thế hạ xuống, trực tiếp đáp xuống đất và đặt Hồng Trần Nữ lên người mình, cảm nhận thân thể có lồi có lõm và mềm mại của Hồng Trần Nữ, Bạch Tiểu Thuần rung động khó nói thành lời, ánh mắt cúi xuống nhìn đôi môi mê người của Hồng Trần Nữ.

- Bạch Hạo, ngươi dám! !

Sắc mặt Hồng Trần Nữ biến hóa, nàng quát Bạch Tiểu Thuần và không ngừng giãy dụa, nội tâm hối hận và bối rối, tu vi trong người bị phong ấn gắt gao, ít nhất cần thời gian nửa nén nhang mới có thể phá giải.

Nàng càng giãy dụa, Bạch Tiểu Thuần càng thích, hắn hít sâu mấy hơi và thầm hô yêu nữ, sau đó làm bộ dạng hung ác nhìn nàng.

- Đừng câu dẫn ta!

- Ngươi! !

Sắc mặt Chu Tử Mạch đỏ thẫm, nàng nổi giận tới cực điểm, trong mắt mang theo lửa giận thiêu đốt nhưng không dám động, bởi vì nàng phát hiện ánh mắt đối phương không đúng.

- Chu Tử Mạch, ngươi đang chui đầu vô lưới, nãi nãi, chẳng lẽ muốn động phòng với bổn đại nhân?

Bạch Tiểu Thuần hít sâu vài hơi và trêu chọc.

- Vô sỉ, ngươi im miệng, ngươi là kẻ vong ân phụ nghĩa, phụ thân ta đối đãi với ngươi tốt như vậy, ngươi đối đãi với hắn như vậy sao?

Hồng Trần Nữ gầm lên, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhìn kỹ Hồng Trần Nữ, suy nghĩ không phải giả ra... Hồng Trần Nữ trong trí nhớ của hắn không phải như vậy, đạo lý đơn giản như thế làm sao có thể không nghĩ ra, vì vậy hắn đưa tay sờ trán Hồng Trần Nữ.

- Không có nóng, ngươi bị ngu sao?

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, sau đó đôi mắt sáng ngời nhìn nàng.

- Chẳng lẽ lão gia hỏa Cự Quỷ Vương còn có con nối dõi khác? Không phải chỉ một mình ngươi? Không thể nào... Lão gia hỏa ẩn sâu như thế?

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng có đạo lý, không khỏi “Ah” một câu, hắn “Chậc chậc” liên tục.

- Ngươi câm miệng, phụ thân chỉ có một mình ta.

Hồng Trần Nữ tức giận mắng chửi, sau khi nói ra lời này liền sững sờ, dường như ý thức được vấn đề.

- Ngươi... Ngươi cố ý sao?

Bạch Tiểu Thuần lên tiếng hỏi thăm.

- Ngươi đừng nói với ta là ngươi không kịp suy nghĩ đấy, kế sách này chẳng làm gì được Cự Quỷ Vương, ba tên vương gia kia có một đám con nối dõi, sau khi trải qua tầng tầng ngăn cách, đến lúc đó sẽ nhà của chúng ta kích phá.

Bạch Tiểu Thuần cau mày vài cái, thử dùng một câu “Nhà của chúng ta” thăm dò, hắn cảm thấy con gái người ta đã giả vờ đưa tới cửa, mình cũng không thể không phản ứng.

- Ngươi im ngay! Cái gì nhà của chúng ta, đó là nhà của ta!

Hồng Trần Nữ trừng mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, mặt của càng càng đỏ rực, trong óc mặc dù không rõ nhưng có ý thẹn quá hóa giận.

Một mặt là bị Bạch Tiểu Thuần áp dưới thân, thân thể đụng chạm nên không khỏe làm nàng phát điên, một mặt nàng ý thức được trạng thái của mình không đúng, đầu óc hỗn loạn, nếu không suy nghĩ cũng bỏ đi, một khi suy nghĩ vấn đề sẽ mơ hồ, cũng dễ dàng ngu xuẩn nhận định phiến diện.

- Tại sao lại như vậy, vấn đề đơn giản như thế lại làm ta không thể nghĩ ra.

Nội tâm Hồng Trần Nữ cảm thấy không đúng, dĩ vãng nàng tu luyện không như thế, hiện tại bị cắn trả, lúc trước Cự Quỷ Vương đưa cho nàng một bộ công pháp đã sinh ra hoài nghi, sau khi suy nghĩ một chút, cảm giác mê muội làm nàng không nghĩ được quá nhiều...

- Nhất định là phụ thân ta...

Hồng Trần Nữ tức giận, Bạch Tiểu Thuần bị phong thái tiểu nữ nhi của Hồng Trần Nữ trêu chọc ngứa ngáy, hắn cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, thầm nghĩ Hồng Trần Nữ chẳng những dáng người không tệ, gương mặt thật đẹp, hiện tại tức giận càng có phong tình.

Hồng Trần Nữ vốn tuyệt mỹ, bộ dạng mơ hồ ngây ngốc hôm nay và lộ ra vẻ xấu hổ, chẳng những không làm nàng giảm xinh đẹp, ngược lại còn thể hiện bộ dạng Liễu Tàn Dương không gặp trong ngày thường, Bạch Tiểu Thuần cảm giác tim mình đập rộn lên.

Khác với Hầu Tiểu Muội chống nạnh trừng mắt, khác với Tống Quân Uyển trong mềm mại có gai, Hồng Trần Nữ chính là xà mỹ nữ, làm người ta không nhịn được muốn ngược đãi không thương tiếc...

- Còn yêu nghiệt hơn cả Tống Quân Uyển!

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn hít khí lạnh sau đó cố gắng trấn định tâm thần vừa tiếp xúc thân thể cho nên Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ phát hiện mình rất khó bình tĩnh, bởi vì Hồng Trần Nữ giãy dụa, mặc dù không mạnh bằng lúc trước nhưng nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng chấn động.

- Ai, yêu thuật quá lợi hại, bỏ đi bỏ đi, ngay cả lão tổ Diệu gia còn có tinh thần hi sinh, Bạch Tiểu Thuần ta không thể dưới người, ta phải hi sinh mình độ hóa yêu nữ mới được.

Bạch Tiểu Thuần vẫn duy trì chính nghĩa, hắn nâng tay phải đặt... Lên ngực Hồng Trần Nữ... Sau đó lao tới...

- Yêu nữ, ta đến trấn áp ngươi!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn, bộ dạng vô cùng chính nghĩa đè tới, tay phải của hắn giơ lên, Hồng Trần sững sờ sau đó thét lớn!

- Ngươi thả ta ra! !

- Yêu nữ ngươi còn dám phản kháng, hảo hảo hảo, xem ta trấn áp ngươi đây...

Bạch Tiểu Thuần nghiêm trang, cảm giác chính nghĩa sắp bộc phát...

- Bạch Hạo ngươi muốn chết! !

Hồng Trần Nữ cảm thấy tức giận khó có thể hình dung.

Thi khôi chung quanh ngẩn ngơ đứng đó, mặt không biểu tình bao vây nơi này, cũng không quan tâm hai nam nữ đang uốn éo với nhau.

Cảnh tượng rất kiều diễm, nếu người không hiểu tình huống sẽ sinh ra liên tưởng...

Đáng tiếc kiều diễm không duy trì bao lâu, có lẽ đối với Hồng Trần Nữ mà nói cuộc đời này chưa bao giờ kích thích như vậy, nàng giãy dụa tới mức tận cùng, bởi vì nàng tức giận ngập trời cho nên phong ấn tự động giải trừ.

Lúc phóng thích tu vi, Bạch Tiểu Thuần đã giật mình, hắn lập tức buông Hồng Trần Nữ sau đó lui về phía sau, ánh mắt Hồng Trần Nữ mang theo hàn quang, thân ảnh lao về phía Bạch Tiểu Thuần.

Giữa hai người có tiếng nổ mạnh, phong bạo quét ngang tứ phương, trong tiếng nổ còn có tiếng kêu thảm thiết của Bạch Tiểu Thuần, hắn lui về sau thật nhanh, Hồng Trần Nữ tức giận, mái tóc tán loạn, trên mặt mang theo sát khí truy kích.

- Bạch Hạo, ta muốn giết ngươi! !

- Người tới, ngăn cản yêu nữ cho ta.

Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn lui về phía sau, hắn lập tức ra lệnh với đại quân thi khôi chung quanh, lập tức sát khí bao phủ Hồng Trần Nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.