Sắc mặt Chu Nhất Tinh nhanh chóng mất tự nhiên, hắn phát hiện toàn thân của mình nóng lên thật nhanh, cảm giác xúc động trong lòng muốn được bộc phát ra ngoài, đôi mắt hắn đỏ rực, hô hấp ồ ồ và nội tâm bồn chồn khó nói nên lời, càng như vậy toàn thân Chu Nhất Tinh run rẩy càng kịch liệt, cả thân thể hắn kêu ken két, hắn cố gắng nhịn xuống và nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần.
Thời gian trôi qua, thời gian một nén hương qua đi, lúc này toàn thân Chu Nhất Tinh đang bị thiêu đốt dữ dội, hắn thật sự cắn răng không lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần cũng phải động dung.
- Ngươi cần gì phải như vậy, chẳng qua ta chỉ muốn hỏi vài vấn đề mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, vào lúc muốn khuyên bảo thì Chu Nhất Tinh cười như điên, ánh mắt mang theo khinh miệt và rống to:
- Ít nói lời vô ích, ngươi chỉ có chút năng lực này hay sao? Còn có thủ đoạn gì cứ dùng đi!
Chu Nhất Tinh nói chuyện nhưng giọng run run, dường như bộ dạng vô cùng tinh tưởng, lúc gào thét hắn còn phun cục đàm vào mặt Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần tránh né nhưng lại tức giận điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nhất Tinh, Chu Nhất Tinh cũng trừng mắt với Bạch Tiểu Thuần, sau khi hai người nhìn nhau vài hô hấp, Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ sau đó chỉ thẳng vào Chu Nhất Tinh.
- Họ Chu, đây là ngươi bức ta!
Nói xong mộc phân thân trong người Bạch Tiểu Thuần bước ra ngoài, trực tiếp bay ra khỏi sơn động tiến thẳng vào rừng nhiệt đới, qua một lát sau phân thân trở về, trong tay phân thân là một con heo có da lông cứng như thép, con heo này lớn một trượng giống như con gấu, mộc phân thân ném trơớc mặt Chu Nhất Tinh.
Con heo cảnh giác nhìn chung quanh, nó gào thét nhưng bị uy áp của Bạch Tiểu Thuần trấn áp không dám nhúc nhích.
Chu Nhất Tinh sững sờ, không biết Bạch Tiểu Thuần có ý gì, Bạch Tiểu Thuần vung tay phải cởi bỏ trói buộc trên người Chu Nhất Tinh, mặc dù phong ấn vẫn còn nhưng Chu Nhất Tinh đã có năng lực hành động.
Sắc mặt Chu Nhất Tinh biến hóa dữ đội, trong nháy mắt hắn cảm giác không tốt, ánh mắt nhìn thẳng vào con heo, suýt nữa hắn không khống chế được mình, dường như bản năng sai bảo hắn nên nhảy tới gần con heo.
Hắn gào thét áp chế bức bối trong nội tâm, da thịt toàn thân đỏ rực, toàn thân run rẩy, mồ hôi không ngừng tuôn ra như suối, hai mắt đỏ thẫm, cảm giác giày vò còn mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
- Nói đi, ngươi cần gì phải thế, yên tâm, ngươi chỉ cần nói ra, ta sẽ không giết ngươi.
Bạch Tiểu Thuần cảm thán, hắn không đành lòng nên khuyên bảo một câu.
- Ta chết cũng không nói, ngươi đừng mơ tưởng moi được bất cứ tin tức gì trong miệng ta.
Chu Nhất Tinh cảm giác mình tùy thời sẽ sụp đổ, hắn cố gắng khống chế thân thể của mình sau đó gao to, sắc mặt hắn vặn vẹo, gân xanh nổi rõ trên mặt, hắn cực lực áp chế xúc động trong nội tâm.
- Ngươi quá xem thường định lực Chu gia gia rồi, định lực của ta rất mạnh, ngay cả lão tổ Chu gia cũng phải khen ngợi!
Toàn thân Chu Nhất Tinh ướt đẫm mồ hôi, vào lúc này hắn cảm giác giày vò đang lắng xuống, hắn ngửa mặt lên trời cười to, hắn cũng dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa khi phát hiện đối phương xem thường mình, tâm thần rung động, lúc nhìn Chu Nhất Tinh, Bạch Tiểu Thuần bội phục hắn từ nội tâm, hắn cảm thấy người này quá đáng sợ, định lực và kiên trì như hắn không phải người bình thường có thể làm được.
- Chu đạo hữu, ta hiểu, định lực của ngươi vượt xa người thường, rất lợi hại, ta cũng chỉ muốn hỏi mấy vấn đề mà thôi, bất đắc dĩ mới như thế, ngươi không phải nên hận ta...
Bạch Tiểu Thuần thở dài, ánh mắt nhìn sang con heo và nhìn Chu Nhất Tinh.
- Hi vọng con heo này cũng có định lực giống như ngươi...
Bạch Tiểu Thuần cảm khái lắc đầu, hắn mang một viên Phát Tình Đan bóp thành phấn đưa lên mũi con heo.
Nhìn thấy tình cảnh này, Chu Nhất Tinh đang ngửa mặt lên trời cười to cũng kinh hãi gần chết, hắn hít thở dồn dập, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tiếng cười cũng dừng lại, thậm chí hai hắn run rẩy, lúc này hắn thật sự sụp đổ, vừa nghĩ đan dược của đối phương có thể làm mình suýt điên cuồng như thế này, lại nghĩ tới con heo vừa hít đan dược cũng điên cuồng như hắn, da đầu Chu Nhất Tinh muốn tróc ra, hắn có thể tưởng tượng kết cục của mình sau đó.
Hắn không dám đánh cược con heo này có định lực như mình hay không, vào lúc này trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh đáng sợ, hình ảnh đó vô cùng thê lương nhưng miệng của hắn rất cứng...
- Đến đây, xem ai sợ ai!
Chu Nhất Tinh rống to lên.
- Quả nhiên là hảo hán!
Bạch Tiểu Thuần cũng phải động dung, hắn cảm giác mình đã làm tới bước này nhưng Chu Nhất Tinh vẫn có thể cứng rắn thừa nhận được, hắn có cảm giác đây mới là hảo hán, thì ra trên thế gian trừ mình ra vẫn còn những người khác.
Không nghĩ tới hôm nay hắn thật sự được gặp hảo hán giống như mình, Bạch Tiểu Thuần cảm khái rất nhiều, lúc nhìn Chu Nhất Tinh còn mang theo tâm tình hận hai ta gặp nhau quá muộn.
- Hảo hán, chuyện hôm nay là Bạch mỗ xin lỗi ngươi, vì biểu đạt lòng tôn trọng với ngươi, ngươi yên tâm, ta nhất định thỏa mãn yêu cầu của ngươi, hơn nữa ta tuyệt đối không nhìn bộ dạng thê thảm của ngươi đâu.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn nói rất nghiêm túc, hắn không đành lòng nhìn anh hùng rơi lệ.
- Nếu ngươi có thể kiên trì vượt qua bước này, Bạch mỗ tuyệt đối không hỏi ngươi vấn đề nào nữa!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, càng nhìn Chu Nhất Tinh càng cảm thấy hắn đúng là hán tử thiết huyết, vì vậy mang theo kính trọng tăng liều đan dược cho con heo hít vào...
Sau khi con heo hít bột đan dược vào người, thân thể nó rung động mạnh, phản ứng còn nhanh và triệt để hơn Chu Nhất Tinh, đôi mắt nó đỏ rực, trong miệng gào thét thảm thiết giống như động dục, nó cực kỳ phấn khích nhìn chung quanh.
Vừa nhìn thấy tình cảnh này, toàn thân Chu Nhất Tinh run rẩy, cho dù miệng hắn cứng miệng cũng không chịu nổi.
Nhất là con heo kia xoay người lại, đôi mắt mang theo điên cuồng giống như phóng hỏa, lúc nhìn sang Chu Nhất Tinh, bốn vó tử của nó không ngừng run run, kế tiếp nó kêu ngao ngao, Chu Nhất Tinh nghe nó kêu gào liền sợ hãi.
Nếu không phải Bạch Tiểu Thuần đứng sau lưng con heo và áp chế thân thể nó, sợ rằng nó sẽ xúc động nhào qua.
Chu Nhất Tinh thét lên, hắn hoảng sợ không gì sánh kịp, lúc này hắn đã sợ thật rồi, nỗi sợ đã vượt qua định lực của hắn.
Trong đầu xuất hiện hình ảnh càng ngày càng rõ ràng, hình ảnh kia thật kinh khủng... Hắn không đành lòng tiếp tục nghĩ...