Mắt thấy đội trưởng rời đi, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đội trưởng này là người tốt, còn tốt hơn Vô Thường Công và Lý Húc nhiều, hắn nhìn nơi ở của mình, nơi đây không lớn, chỉ có giường lớn và cái bàn, nhìn rất đơn sơ nhưng chung quanh có trận pháp huyền diệu, dường như có liên lạc với rùa đá.
- Ài, ta biến thành lính canh ngục rồi, thật không ngờ...
Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi xuống, hắn ủ rũ không nói gì, hai ngày qua không xảy ra chuyện gì, từ khi lão tổ Bạch gia xuất hiện, Vô Thường Công hiện thân, không thể sử dụng truyền tống trận, hiện tại hắn biến thành lính canh ngục.
- Mà thôi mà thôi, lính canh ngục thì lính canh ngục a, Chuyện quan trọng nhất hiện chính là vấn đề an toàn của ta... Ta phải làm tốt quan hệ với mấy người khác... Sau khi quan hệ tốt, thời điểm có chuyện còn có người giúp ta.
- Mặc dù chẳng biết tại sao Cự Quỷ Vương cứu ta, tạm thời ta được an toàn, chỉ không biết an toàn này duy trì trong bao lâu.
Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi, vừa nghĩ tới cục diện của mình hôm nay, bởi vì Thiên Nhân Hồn cho nên hắn cắn răng lên tinh thần.
- Đều do Hồng Trần lão nữ! ! Còn có Trần Hạ Thiên! !
- Mà thôi mà thôi, không thể dùng truyền tống trận, như vậy chỉ có tăng tu vi bản thân lên, có thể sử dụng biện pháp khác về Trường thành... Hiện tại ta có bốn phân thân Thiên Nhân Hồn, chỉ kém Thiên Nhân Hồn Kim thuộc tính là có thể thành tựu Thiên Đạo Nguyên Anh!
Bạch Tiểu Thuần xoắn xuýt, hắn cảm giác mình hiện tại đang đứng trên vách đá, hơi không cẩn thận là chết không chỗ chôn.
Hắn không có biện pháp khác, không thể dùng truyền tống trận, trước mắt trừ khi bước vào Thiên Đạo Nguyên Anh, bằng không thọ nguyên của hắn đạt tới ngàn năm cũng đi tới cuối cùng, không thể thực hiện mộng tưởng trường sinh.
Nếu muốn theo đuổi trường sinh, như vậy phải đi lên vác đá, cũng là hi vọng trở về nhà, Bạch Tiểu Thuần xoắn xuýt nhưng cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì.
Trên thực tế, từ khi tu hành đến bây giờ, Bạch Tiểu Thuần ở Linh Khê Tông, Nghịch Hà Tông hay Tinh Không Đạo Cực Tông, cho dù là ở Trừng thành đều thuận lợi, cho đến khi đi táng cung và đến Man Hoang, hắn mới chính thức cảm nhận cái gì là từng bước nguy cơ, tùy thời mất mạng.
- Chỉ cần tìm Thiên Nhân Hồn Kim thuộc tính, ta không bao giờ dùng mạng nhỏ ra đùa nữa.
Bạch Tiểu Thuần buồn rười rượi, lúc này hắn khát vọng Thiên Nhân Hồn đến cực hạn.
- Nơi nào có Thiên Nhân Hồn đây... Hơn nữa phải là Kim thuộc tính mới được.
- Bản thân Cự Quỷ Vương là cường giả Bán Thần, hắn nhất định có được...
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ cẩn thận nhưng không có đầu mối..
- Ta hiểu rõ thành Cự Quỷ không nhiều, mặc dù có một chút và không bao gồm nhiều mặt, cho dù là Thiên Nhân Hồn hay vì sao Cự Quỷ Vương cứu ta, tất cả đều thiếu tin tức.
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, hắn cầm ngọc giản truyền âm cho Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong.
Một phương diện bảo bọn họ không nên chờ tại nơi đó, trở lại thành Cự Quỷ, một phương diện khác hỏi Lý Phong về tình hình trong thành Cự Quỷ.
Rất nhanh, Bạch Tiểu Thuần cũng biết tin tức từ chỗ Lý Phong, nhìn ngọc giản, Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, , nội tâm rung động hơn rất nhiều.
- Năm đại Thiên Nhân. . .
Tồn tại mạnh nhất thành Cự Quỷ là cường giả Thiên Vương Bán Thần, dưới Thiên Vương có năm công mười hầu, năm công đều là Thiên Nhân, mười hầu phần lớn đều có tu vi nửa bước Thiên Nhân.
Năm Thiên Nhân, trong đó có ba người là lão tổ ba đại gia tộc, hai người kia là Vô Thường Công, còn người còn lại là Âm Minh Công!
Về phần mười hầu nắm giữ mười đại quân đoàn của thành Cự Quỷ, những người này xem như đại nhân vật trong thành Cự Quỷ.
Đồng thời Bạch Tiểu Thuần cũng từ chỗ Lý Phong biết tin tức quan hệ giữa lão tổ ba đại gia tộc và Cự Quỷ Vương, nhìn thì rất hài hòa nhưng trên thực tế là ba đại gia tộc ôm lấy nhau.
- Cho dù như thế, Cự Quỷ Vương là cường giả Bán Thần, hắn tát một cái cũng chụp chết ba Thiên Nhân.
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, cảm thấy việc này có vấn đề, có chút chuyện Lý Phong không biết, chẳng qua những gì hắn biết chỉ là nghe đồn mà thôi.
- Như vậy xem ra, sở dĩ Cự Quỷ Vương cứu ta là vì thăm dò Bạch gia? Nhưng nói không thông, hắn là Bán Thần đấy!
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hai mắt tỏa sáng, hắn lại do dự.
Chuyện này có chút phức tạp, tin tức của Bạch Tiểu Thuần quá ít, khó có thể phán đoán, hắn cảm giác sau khi ba đại gia tộc liên thủ, có một ít đòn sát thủ hoặc đạt được cân bằng nào đó với Cự Quỷ Vương.
Bản thân Cự Quỷ Vương không muốn thấy cân bằng này xuất hiện.
- Suy đoán của ta có lẽ đúng tám phần mười, tiếp tục phân tích, chỉ cần Cự Quỷ Vương không muốn bị sự cân bằng này cản tay, ta sẽ sẽ an toàn, tối thiểu nó đúng trong thành Cự Quỷ.
- Phải nhanh chóng nghĩ biện pháp tìm Thiên Nhân Kim hồn, trước khi nguy hiểm tới tìm tìm cho ra Thiên Nhân Hồn sau đó bỏ chạy.
Bạch Tiểu Thuần ủ rũ, hắn cảm giác mạng nhỏ nguy hiểm, hít sâu một hơi, hắn hạ quyết tâm sau đó ngồi xuống thôi diễn biện pháp điều chế hỏa diễm mười ba màu.
Phương pháp luyện chế hỏa diễm mười ba màu khó hơn mười hai màu không nói, nó còn có yêu cầu linh thức, trước khi Bạch Tiểu Thuần không đạt được Thiên Nhân Hồn của Bạch gia thì không làm được.
Hiện tại đã có bốn phân thân, linh thức của Bạch Tiểu Thuần cũng mạnh hơn trước rất nhiều, hắn có nắm chắc thông hiểu bút ký của Bạch Hạo, hắn có thể luyện ra hỏa diễm mười ba màu, có khả năng thôi diễn ra cách điều chế hỏa diễm mười bốn màu.
Trong quá trình cảm ngộ và thôi diễn, đêm nay không có gì xảy ra.
Bạch Tiểu Thuần vượt qua đêm đầu tiên trong ma lao, mặc dù trong ma lao không nhìn thấy nhật nguyệt và thế giới bên ngoài, trận pháp nơi này có thể huyễn hóa ra ban ngày ban đêm.
Từ màu đen kịt biến thành sáng chói mắt, Bạch Tiểu Thuần vẫn chìm trong quá trình thôi diễn, cho đến khi đêm tối hàng lâm, đây đã là đêm thứ ba.
Trong ba ngày không ai quấy rầy, Bạch Tiểu Thuần vẫn đắm chìm trong lĩnh ngộ, sáng sớm ngày thứ tư, vào thời điểm trời sáng, Bạch Tiểu Thuần mở mắt nhìn ra bên ngoài, không bao lâu liền có âm thanh vọng vào.
- Bạch Hạo, hôm nay là phiên đội thứ chín chúng ta đi thuần, đi thôi!
Đội trưởng đội thứ chín lên tiếng, giọng nói trầm thấp truyền vào bên trong.
- Đây là lần đầu tiên ngươi đi tới lao tù, ngươi nên đi theo ta xem đám trọng phạm cứng đầu nơi đây.
- Trọng phạm...
Bạch Tiểu Thuần đứng dậy, hắn đi ra cửa phòng, thấy đội trưởng đội thứ chín đứng ở cửa mỉm cười nhìn mình.
- Đội trưởng, tại sao ngươi đích thân tới đây, nếu ngươi có chuyện gì cứ gọi một câu là được.