Bọn họ còn như vậy thì đừng nhắc tới những người khác, hiện tại ai ai cũng quan sát trận chiến này. Trong thí luyện màu chàm, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa không nhỏ. Hắn cảm nhận được hàn khí đang lan tỏa ra chung quanh, hàn khí mang theo uy lực diệt tuyệt sinh cơ, chỉ cần bị đóng băng sẽ hình thần câu diệt.
- Đáng chết, vì sao hàn khí của Công Tôn Uyển Nhi lại khủng khiếp như vậy!
Nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần nhìn hư vô chung quanh đóng băng, hàn khí đang lan tới khu vực mình đứng, lập tức sắp va chạm với thân thể của mình. Hắn ngẩng đầu lên quát ra ba chữ:
- Nhân Sơn Quyết!
Vào lúc nói ra ba chữ này, trong mắt của hắn xuất hiện hư ảnh người đá, khi hư ảnh người đá này xuất hiện, bên ngoài thân thể của hắn cũng xuất hiện người đá.
Người dung với núi, người chính là núi, núi chính là người!
Rầm rầm rầm!
Thân thể Bạch Tiểu Thuần biến mất, xuất hiện trong mắt mọi người chính là người đá cực lớn cao mấy chục trượng.
Lúc người đá vừa mới xuất hiện, một đạo khí thế cuồng bạo làm tu sĩ Kết Đan hoảng sợ, tu sĩ Nguyên Anh cũng phải giật mình lan ra. Khí thế vừa xuất hiện đã va chạm với hàn khí, càng sinh ra vô số âm thanh như sấm sét nổ tung.
- Nhân Sơn Quyết!
Tu sĩ bên ngoài có người nhận ra lai lịch pháp thuật này, bọn họ kinh hô dẫn tới vô số người chấn động, càng làm cho tu sĩ Nguyên Anh động dung.
Công Tôn Uyển Nhi thi triển Diệt Tuyệt Chi Hàn đã làm cho bọn họ giật mình, hiện tại nhìn thấy Nhân Sơn Quyết xuất hiện càng giật mình không nhỏ.
- Lại có người luyện thành Nhân Sơn Quyết!
- Bạch Tiểu Thuần này không tầm thường!
Ngay cả chưởng môn Tinh Không Đạo Cực Tông cũng bắt đầu nghiêm túc.
Bên ngoài Vạn Sơn Cốc, ánh mắt Thạch Sơn đang ngồi trên tảng đá cũng sinh ra hào quang kỳ lạ, hắn tươi cười còn mang theo kích động.
Vào lúc bọn họ nhìn băng sơn cự nhân bên trái va chạm khí thế với người đá bên phải, cả thí luyện màu chàm chấn động dữ dội.
- Sát!
Bạch Tiểu Thuần hóa thành người đá gào lên một tiếng. Hắn lao thẳng về phía Công Tôn Uyển Nhi hóa thành băng nhân, khí thế bùng nổ mang tính hủy diệt.
Hắn vừa nói chữ “Sát”, tất cả những người đang quan sát trận chiến như nhìn thấy cảnh tượng núi thây biển máu. Cùng lúc đó, trong thí luyện màu chàm, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần thi triển tốc độ cực nhanh. Hắn dùng thân người đá và mượn nhờ Nhân Sơn Quyết hình thành khí thế kinh thiên phát động thần thông...
Hám Sơn Chàng!
Lực lượng người đá đã trợ giúp thân thể Bạch Tiểu Thuần mạnh hơn rất nhiều, hiện tại lại thi triển Hám Sơn Chàng càng làm lực lượng thân thể tăng mạnh, mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi, tốc độ của hắn không khác gì thuấn di phạm vi ngắn.
Trong chốc lát lại xuyên qua hàn khí và sinh ra âm bạo khủng bố, hư vô nát bấy, đụng nát hàn băng, trực tiếp xuất hiện trước mặt pho tượng Công Tôn Uyển Nhi!
Tốc độ này quá nhanh, lực lượng người đá quá mạnh, pho tượng Công Tôn Uyển Nhi trước đó bị thương rất nặng, hơn nữa thân là pho tượng cho nên không linh động bằng chân thân. Pho tượng không kịp phản ứng, muốn lui ra phía sau cũng đã chậm, chỉ có thể nâng tay bấm niệm pháp quyết ngăn cản.
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, hắn đã liều tất cả, nếu còn không thắng đối phương, như vậy hắn chẳng những mất đi cơ hội tiến vào cầu vồng màu tím, càng mất đi khả năng cứu viện Trương Đại Bàn!
Hắn không cách nào tiếp nhận sự thật này.
Trong đầu hắn chỉ có một ý niệm...
- Ta phải chiến thắng!!!
Bạch Tiểu Thuần gào thét, lúc tới gần hắn nâng chân trái lên, dùng thân thể người đá đạp mạnh xuống, đạp vào hai tay pho tượng Công Tôn Uyển Nhi.
Đây là lực lượng thân thể Bất Tử Trường Sinh Công được Nhân Sơn Quyết phụ trợ, lại có Hám Sơn Chàng gia trì ẩn chứa lực lượng Bất Tử Cân, tất cả hình thành một kích hủy diệt.
Lúc này tiếng nổ khủng khiếp vang lên, một cước của Bạch Tiểu Thuần đạp xuống làm toàn bộ thí luyện màu chàm chấn động. Pho tượng Công Tôn Uyển Nhi dùng hai tay ngăn cản một đạp của Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt hai bên va chạm thì pho tượng Công Tôn Uyển Nhi đã vỡ ra. Một cước của Bạch Tiểu Thuần thế như chẻ tre đánh nát hai tay pho tượng Công Tôn Uyển Nhi.
Ngực pho tượng Công Tôn Uyển Nhi đã lõm xuống, toàn thân vỡ vụn và nổ tung, tuy còn chưa chết nhưng nàng vẫn lui ra phía sau. Dù sao bên ngoài thân thể của nàng còn có tầng băng bảo hộ, Bạch Tiểu Thuần đánh nát tầng băng cũng đã làm bản thể của nàng trọng thương, nàng dựa vào lực lượng này lui ra sau cực nhanh.
Nhưng cho dù bản thể pho tượng Công Tôn Uyển Nhi lui ra sau thật nhanh, Bạch Tiểu Thuần đã lao thẳng về phía trước. Mượn nhờ một tia thời gian hòa hoãn của người đá, Hám Sơn Chàng bộc phát lần nữa. Chân trái vận lực lao thẳng về phía trước, Bạch Tiểu Thuần giơ tay phải lên, hai ngón tay móc lại.
Trong nháy mắt, hắn tới gần Công Tôn Uyển Nhi và thi triển...
Chính là... Toái Hầu Tỏa!
Khi tiếng nổ vang lên, pho tượng Công Tôn Uyển Nhi bị trúng một kích Toái Hầu Tỏa đã không còn lực chống cự, hoàn toàn sụp đổ...
Tất cả nhanh như tia chớp, gọn gàng, hoàn toàn không có chút do dự, hắn đã diệt sát pho tượng Công Tôn Uyển Nhi.
Vào lúc pho tượng sụp đổ, cách đó không xa có hào quang truyền tống xuất hiện, chỉ cần bước vào hào quang truyền tống là có thể đi vào thí luyện màu tím.
Cùng lúc đó, thời gian Bạch Tiểu Thuần thi triển Nhân Sơn Quyết đã hết. Thạch thân biến mất, bản thể xuất hiện, sắc mặt hắn tái nhợt rơi từ trên cao xuống. Hắn miễn cưỡng đứng vững nhưng lại không thể khống chế khí huyết nên phun ba ngụm máu tươi. Trong mắt hắn mang theo hào quang chấp nhất, tất cả người bên ngoài nhìn thấy ánh mắt này đều chấn động.
- Hắn... Thắng? ! !
- Kết Đan trung kỳ chiến Kết Đan hậu kỳ, lại thủ thắng! !
- Trời ạ, hắn chiến thắng pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, chẳng phải nói hắn có tư cách bước vào thí luyện màu tím, trở thành cự phách thứ mười của Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng là ngôi sao thứ mười tiến vào cầu vồng màu tím hay sao?
Bên ngoài Tinh Không Đạo Cực bảng đã chấn động tới mức tận cùng. Hiện tại có hơn phân nửa Tinh Không Đạo Cực Tông oanh động, trình độ oanh động còn mạnh hơn cả lúc Công Tôn Uyển Nhi xông bảng.
Vô số người xôn xao, vô số tiếng kinh hô vang lên trong Tinh Không Đạo Cực Tông, lúc này trên cầu vồng Không vực càng như vậy. Dù sao Bạch Tiểu Thuần tới từ cầu vồng Không vực, người nơi đây huyên náo không nhỏ.
Cùng lúc đó cũng trong cầu vồng Không vực, Tống Khuyết đứng ngoài động phủ siết chặt nắm đấm. Sắc mặt của hắn phức tạp, ý niệm phức tạp này chẳng khác gì buồn phiền của hắn. Hắn không tin cũng không muốn thừa nhận chính mình không bằng Bạch Tiểu Thuần, nhưng sự thật liên tục xuất hiện trước mặt hắn, hắn không thừa nhận cũng không được.
Về phần ba người Hứa Bảo Tài, Thần Toán Tử và Trần Mạn Dao đã sớm rung động giống như bị thiên lôi đánh thẳng vào người. Bọn họ biết rõ Bạch Tiểu Thuần không tầm thường, nhưng mà bao giờ nghĩ rằng Bạch Tiểu Thuần có thể lợi hại tới mức như vậy.