Lúc này sắc mặt lão tổ Xích Hồn cũng giãn ra, nhìn qua chiến thuyền bảy vạn trượng trước mặt, trong mắt bắn ra hào quang nóng bỏng, về phần cho nhiều tài liệu cũng không đi so đo, giá trị thú cốt Thiên Nhân đủ vượt qua tất cả.
Mấy lão tổ Đan Khê Tông vào lúc này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn qua chiến thuyền ba vạn trượng cũng coi như thỏa mãn, dù sao trước mắt trong bốn mạch thì Đan Khê yếu nhất.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy tất cả, nhìn người bốn mạch hội tụ nơi đây, nhìn qua Huyết Khê Tông quen thuộc, nội tâm của hắn có loại cảm giác thỏa mãn, càng có tự đắc.
- Bốn đại tông lại hoàn toàn thống nhất dưới sự thúc đẩy của ta... Mà cái tên Nghịch Hà Tông cũng là do ta đặt!
Bạch Tiểu Thuần rất tự hào, thở sâu, càng nhìn thấy Tống Quân Uyển trong Trung Phong Huyết Khê Tông.
Tống Quân Uyển mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần đang muốn phất tay chào thì bỗng nhiên cánh tay xiết chặt, Hầu Tiểu Muội điềm nhiên như không có việc gì kéo tay hắn, vốn trừng mắt Tống Quân Uyển rồi sau đó tung tăng như chim sẻ chỉ vào bầu trời, cao hứng hô.
- Tiểu Thuần ca ca ngươi mau nhìn, Diên Vĩ điểu kìa...
Bạch Tiểu Thuần vô ý thức ngẩng đầu, nhìn thấy mấy con chim trên bầu trời thì sắc mặt của hắn co rúm lại.
Vào lúc này Trần Mạn Dao đứng sau lưng mấy lão tổ Đan Khê, nhìn thấy chiến thuyền và cũng chứng kiến Bạch Tiểu Thuần, trong mắt của nàng tỏa ra hào quang khác thường, đang muốn thu hồi thì đột nhiên tóc gáy của nàng dựng đứng... Nàng phát hiện có một ánh mắt đang ở trên Linh Khê nhất mạch đang nhìn qua nàng.
Ánh mắt này cũng không phải đến từ Bạch Tiểu Thuần, mà là một đệ tử trong hàng đệ tử đang đứng, đó là một nữ tử cao gầy, tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, ẩn ẩn mang theo tư thái ấm áp...
Nàng mặc trường sam màu xanh che chắn thân thể lồi lõm lại, trên mặt mang theo thần sắc người ta nhìn không thấu, vào lúc này nàng như cười mà không phải cười nhìn Trần Mạn Dao.
Vào lúc này tòan thân Trần Mạn Dao toàn thân cảm giác lạnh buốt từ trong ra ngoài, càng có một loại cảm giác sợ hãi từ bản năng, thân thể của nàng mất tự nhiên không cách nào nói được, trái tim đập mạnh, lập tức cúi đầu xuống không dám nhìn nữa.
- Nàng kia là ai? Chỉ ánh mắt của nàng đã đáng sợ như vậy rồi!
Nữ tử nhìn về phía Trần Mạn Dao chính là Công Tôn Uyển Nhi, nàng đang mỉm cười nhìn qua bốn phía, nhìn ngắm thiên địa, ánh mắt của nàng mang theo lười biếng, hình tất cả mọi thứ với nàng mà nói quá nhàm chán.
Cho dù là chiến tranh lúc trước hay là chiến tranh sắp diễn ra, nàng chưa từng có quá nhiều hứng thú, nhưng chỉ có... Lúc nhìn thấy người bên cạnh Hầu Tiểu Muội thì trong mắt của nàng xuất hiện một tia thần thái mà người ta không dễ nhận ra.
- Ca ca... Ngươi và lão bất tử kia có quan hệ như thế nào?
Công Tôn Uyển Nhi cười khanh khách, trong nháy mắt đồng tử nàng biến thành màu đen, trong nháy mắt lại biến thành màu trắng nhưng lại không có ai phát hiện ra, hiện tại đã khôi phục bình thường.
Rất nhanh, huyền suối nhất mạch cùng đan suối nhất mạch tu sĩ, khi bọn hắn riêng phần mình lão tổ dưới sự dẫn dắt, đều phi nhảy ra, ly khai đóng quân chi địa, đi vì bọn họ chuẩn bị Thông Thiên Chiến Thuyền lên, đi thích ứng Chiến Thuyền đồng thời, cũng sẽ biết tiến hành một ít kiểm tra cùng cải tạo.
Cùng lúc đó trong Huyền Khê nhất mạch, Thuỷ tổ Phong Thần tử nhìn qua ba chiếc chiến thuyền trên cao, lại nhìn lão tổ Hàn Tông của Linh Khê nhất mạch
- Phong Thần tử, ba mạch chúng ta sẽ dùng chí bảo đi trên sông, mọi người đã tề tựu đông đủ, chỉ còn lại Huyết Khê các ngươi mà thôi, cũng lấy ra cho chúng ta xem đi.
Phát giác Phong Thần tử nhìn về phía mình, lão tổ thứ nhất Linh Khê Tông Hàn Tông cười ha hả, vẻ mặt đắc ý.
Đối với việc mình xuất ra ba chiếc chiến thuyền lớn như thế, trong nội tâm lão tổ thứ nhất Hàn Tông vô cùng ngạo nghễ.
- Không nên gấp gáp, ngươi sẽ nhìn thấy nhanh thôi.
Huyết Khê Thuỷ tổ Phong Thần tử hừ một tiếng, trong nội tâm cũng có phần hâm mộ, cũng có chờ mong, nói xong hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Táng nhi, ngươi chuẩn bị tốt chưa?
Huyết Khê Thuỷ tổ Phong Thần tử nói ra lời này làm các lão tổ khác sững sờ, lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần bây giờ đang đau đầu vì việc Hầu Tiểu Muội hỏi con chim trên bầu trời, ở xa Tống Quân Uyển dù mỉm cười nhưng trong mắt bắn ra hàn quang khiếp người làm hắn sợ hãi, đang không biết xử lý như thế nào thì nghe Huyết Khê Thuỷ tổ nói một câu, Bạch Tiểu Thuần mừng như điên lại giả ra bộ dáng nghiêm túc.
- Lão tổ, đệ tử đã chuẩn bị xong rồi!
Nói xong hắn nhanh chóng thoát ra khỏi ma trảo của Hầu Tiểu Muội sau đó nhảy lên cao bay về phía trước.
Hầu Tiểu Muội mỉm cười nhìn thân ảnh Bạch Tiểu Thuần, lúc thu hồi ánh mắt thì đắc ý nhìn Tống Quân Uyển trên Trung Phong, Tống Quân Uyển hừ lạnh một tiếng, nàng và Hầu Tiểu Muội đã giao phong vô số lần, mặc dù lúc trước Bạch Tiểu Thuần đào tẩu nhưng hai người ở trong sơn mạch Lạc Trần cũng thường xuyên đấu võ mồm, hai người nhìn đối phương không vừa mắt.
- Tốt, Huyết Khê Tông, tất cả tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan đi ra khỏi hàng, mở ra nội tình căn bản của Huyết Khê Tông chúng ta!
Huyết Khê Thuỷ tổ thở sâu, trong mắt mang theo thần thái kích động, lúc nói chuyện giọng nói như lôi đình vang vọng bốn phía, lúc này ba mạch khác giật mình, từng đạo hào quang từ trong sơn môn Huyết Khê bay ra.
Tất cả Trúc Cơ hộ pháp, trưởng lão, Đại trưởng lão, huyết tử, còn có Thái Thượng trưởng lão, huyết phách, không thiếu một ai.
Bảy đại lão tổ cũng xuất hiện, bọn họ vô cùng kích động.
Khi Huyết Khê Thuỷ tổ Phong Thần tử bấm niệm pháp quyết, huyết khí trên người mọi người bùng nổ làm bầu trời quay cuồng liên tục, huyết vụ ngưng tụ và nổ vang, đột nhiên chúng co rút lại và trở thành tia chớp màu đỏ, trực tiếp đánh thẳng vào hạp cốc nằm giữa năm ngọn núi.
Từng phù văn trận pháp không ngừng sáng lên, đột nhiên chúng như bị hòa tan lộ ra một lổ hổng, mà vị trí lỗ hỏng này lại giống như vết thương trên cánh tay Huyết Tổ.
Thương thế này đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, nếu nhìn từ xa nó chỉ là một cái hạp cốc mà thôi.
Tâm thần tu sĩ ba tông còn lại vô cùng chấn động, lão tổ ba mạch đều ngơ ngác nhìn qua, lúc trước các lão tổ Linh Khê nhất mạch đều chú ý tới Huyết Khê nhất mạch, trong nội tâm từ từ xuất hiện một suy đoán.
- Đây là chuyện không có khả năng!
Linh Khê lão tổ thứ nhất Hàn Tông lúc này không tưởng tượng nổi.
- Thân thể Huyết Tổ, một trăm lẻ tám đại huyệt!
Nội tâm Huyết Khê Thuỷ tổ Phong Thần tử lúc này hào tình vạn trượng, hắn chờ đợi ngày hôm nay đã quá lâu, thậm chí vì chuẩn bị cho ngày hôm nay cũng quá lâu, đó là kết tinh tâm huyết của nhiều đời tu sĩ Huyết Khê Tông.
Hắn vừa nói ra tất cả tu sĩ Trúc Cơ Huyết Khê Tông đều nghiêm túc, bọn họ cùng bay ra, đám người Tống Quân Uyển, Tống Khuyết, Cổ Liệt, Thần Toán Tử cũng có mặt bên trong, còn có huyết tử, Đại trưởng lão ba phong đều hóa thành hào quang bay thẳng vào vết thương trên tay Huyết Tổ.