Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 222: Chương 222: Hạc giấy bay đầy trời… (Thượng)




Bắc Hàn Liệt đứng dậy, toàn thân tu vi Ngưng Khí tầng thứ chín ầm ầm bộc phát, khí thế truyền khắp bốn phía. Những năm này, sau khi bị đã kích mãnh liệt, hắn trở nên điên cuồng tu hành.

- Bạch Tiểu Thuần !

. Bắc Hàn Liệt ngửa mặt lên trời rống to, trực tiếp lao ra động phủ, một đường khí thế cuồn cuộn, dẫn đến vô số người chú ý, nhất là Công Tôn huynh muội, Từ Tung lại càng thêm chăm chú.

- Mạnh như vậy! Hắn dĩ nhiên mang Lạc Nhật Quyết luyện đến tầng thứ ba !Đây là chuyện mà cả ngàn năm qua chưa ai làm được ah!... Chẳng qua hắn tiến bộ, nhưng chúng ta cũng có tiến bộ, so ra thì không biết là hắn có mạnh hơn chúng ta hay không đây.

- Đổi lại bất kì ai gặp đả kích lớn như thế, mỗi ngày bị dằn vặt trong thống khổ, đều sẽ điên cuồng như thế !!

Trong lúc những thiên kiêu này đang kinh hãi, Bắc Hàn Liệt dã hóa thành một đạo cầu vồng, bắn thẳng đến thí luyện đài nổi danh tại trung tâm Bờ Bắc. Thí luyện đài này, chuẩn xác mà nói là một pho tượng hung thú với vuốt phải đưa lên. Pho tượng cao ước chừng hơn mười trượng, bộ dáng dữ tợn, tràn ra chiến ý mãnh liệt, xa xa trông nó như một đầu Cự Ngạc đang đứng yên, toàn thân phủ đầy lân phiến, phần lưng mọc dài ba hàng cốt thứ, kinh người nhất là vuốt của nó chiếm đến nửa người. Trong đó vuốt trái của nó đã phong hóa, mà vuốt phải nâng lên như muốn rạch phá thương khung.Đài thí luyện thì nằm trong lòng tay phải của nó!

Pho tượng này được Linh Khê Tông phát hiện ra bên dưới Vực sâu Cổ thú từ hơn bốn ngàn năm trước, phải trả một cái giá rất lớn mới đem được về đây, trở thành Đài thí luyện của bờ Bắc.

Giờ phút này, Bắc Hàn Liệt đứng trên thí luyện đài, trong mắt lộ ra chiến ý mãnh liệt, rống lớn một tiếng.

Ta xuất ra toàn bộ điểm cống hiến, tổng cộng ba vạn bảy ngàn điểm, ta muốn khiêu chiến Bạch...Tiểu.. Thuần !!!!

Vừa dứt lời, toàn bộ thí luyện đài nổ vang, không gian bốn phía vặn vẹo, huyễn hóa ra một con hạc giấy. Hạc giấy cấp tốc bay đi, bay thẳng đến Bách Thú Viện !

Bờ Bắc thí luyện đài, danh khí to lớn, truyền khắp Linh Khê tông, thậm chí bờ Nam cũng có nghe nói qua. Thí luyện đài có một quy tắc, người khiêu chiến chỉ cần xuất ra điểm cống hiến, có thể hướng bất kì người nào ở Bờ Bắc khiêu chiến, sẽ có một con hạc giấy xuất hiện, bay về phía người bị khiêu chiến.

Khiêu chiến có thời hạn là nửa năm, người ‘được’ khiêu chiến trong nửa năm có thể tùy thời tiếp nhận. Một khi tiếp nhận khiêu chiến, thì trận chiến sẽ bị cưỡng chế tiến hành ngay lập tức, thắng có thể đạt được điểm cống hiến mà người khiêu chiến đã đặt, thua thì điểm cống hiến của mình cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.

Người ‘được’ khiêu chiến cũng có thể chọn không chấp nhận khiêu chiến, hoặc không tiếp thu khiêu chiến, sau nửa năm khiêu chiến sẽ bị hủy, mất hiệu lực. Điểm cống hiến sẽ trả về cho người khiêu chiến. Trong nửa năm,người khiêu chiến không thể tự ý hủy lời khiêu chiến đã phát ra của mình.

Quy tắc này đối vớingười khiêu chiến mà nói, rất là bị động, nhưng càng như thế mới càng công bằng.

Tin tức Bắc Hàn Liệt thần công đại thành, khiêu chiến Bạch Tiểu Thuần tại đài thí luyện được truyền ra, tất cả đệ tử bờ Bắc liền nhao nhao chạy đến quan sát. Dần dần người tới càng ngày càng nhiều, xung quanh đài thí luyện toàn người với người.

Bắc Hàn Liệt ngạo nghễ đứng trên đài thí luyện, trong cơ thể hắn có một cỗ nhiệt huyết đang thiêu đốt. Lần này,hắn muốn báo thù, hắn muốn rửa sạch mọi sỉ nhục. Hắn muốn cho tất cả mọi người ở bờ Bắc này biết, Bắc Hàn Liệt hắn vẫn là thiên kiêu!

- Ta ngã xuống từ chỗ nào, liền đứng lên từ chỗ đó. Bạch Tiểu Thuần, ngươi chính là đá kê chân cho ta!

Trong mắt Bắc Hàn Liệt hiện lên vẻ điên cuồng. Hắn đã đợi ngày này lâu lắm rồi, giờ khắc này, hắn tràn đầy tin tưởng, với Lạc Nhật Quyết hắn có thể chiến thắng Bạch Tiểu Thuần!

Mặc dù hắn đã nghe nói đến cuộc chiến của Bạch Tiểu Thuần và Quỷ Nha, nhưng hắn vẫn có lòng tin như cũ, trước thắng Bạch Tiểu Thuần, sau lại thắng Quỷ Nha. Không vì điều gì khác, chỉ vì sự phấn đấu điên cuồng mấy năm qua của hắn.

- Bạch Tiểu Thuần, xuất hiện đi!

Bắc Hàn Liệt máu huyết cuồn cuộn, ngửa mặt lên trời rống, dẫn tới bốn phía vô số người kinh hô. Khí thế mãnh liệt tản ra tạo thành vòng xoáy, khuếch tán bốn phương.

- Bắc Hàn sư huynh, đánh ngã Bạch Tiểu Thuần đi!

- Haha, chúng ta cũng đợi ngày này rất lâu, rất lâu rồi!



Trong lúc mọi người còn đang hô hào, thì Bạch Tiểu Thuần đang ngồi trên lưng Xuyên Sơn Giáp, miệng ngân nga một khúc hát, đi dạo trong khu rừng. Đột nhiên, một đạo cầu vồng gào thét tiến lại, nhấc lên một mảnh huyết quang. Mơ hồ tràn ngập một cỗ sát khí kích phát nhiệt huyết cùng chiến ý ẩn sâu trong lòng người. Bạch Tiểu Thuần tim đập mạnh, nhìn đạo huyết quang vừa xuất hiện trước mặt hắn, hóa thành một con hạc giấy.

- Đệ tử nội môn Bạch Tiểu Thuần. Đệ tử bờ Bắc Bắc Hàn Liệt, ngưng khí tầng chín, lấy ba vạn bảy nghìn điểm cống hiến, hướng ngươi khiêu chiến, thời gian hạn định nửa năm. Nếu như ngươi thắng, có thể lấy toàn bộ điểm cống hiến. Nếu như ngươi bại, căn cứ quy tắc của đài thí luyện, ngươi không có tổn thất.

Thanh âm không hề có cảm xúc từ trong hạc giấy truyền ra, quanh quẩn bốn phía, kích phát nhiệt huyết cùng chiến ý càng thêm cường liệt.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần trợn to, trái tim kiềm không được đập liên hồi. Dưới sự ảnh hưởng từ thanh âm kia, trong lòng hắn như có tiếng thúc dục.

Chiến! Chiến! Chiến!

- Chiến cái rắm!

Bạch Tiểu Thuần đấm ngực một cái, đánh tan tâm tình do cái thanh âm kia ảnh hưởng. Hắn mấy ngày nay cũng có nghiên cứu qua môn quy của bờ Bắc, nên cũng không xa lạ gì cái quy tắc của đài thí luyện này.

- Bạch Tiểu Thuần ta là thân phận gì?! Ta đường đường là một vinh quang đệ tử, là sư đệ của Chưởng môn. Cái loại sự tình chém chém giết giết này ta lười để ý!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần liếc con hạc giấy một cái, ho khan một tiếng, tay áo nhỏ hất lên một cơn gió nhẹ cuốn hạc giấy tới nơi xa.

Hắn khẽ hát, bày ra dáng ta đây không có việc gì, ngồi trên lưng Xuyên Sơn Giáp, tiếp tục đi xa.

Nửa canh giờ trôi qua, đám người bốn phía đài thí luyện hơi kinh ngạc, thanh âm reo hò cũng nhỏ đi rất nhiều.

Thêm một lúc lâu, không ít người thấp giọng nghị luận, Bắc Hàn Liệt đứng trên đài thí luyện thân thể kịch liệt run rẩy.

- Đừng nói cái tên Bạch Tiểu Thuần kia tránh chiến rồi ak? Không thể nào đi… hắn đường đường là đệ nhất Thiên Kiêu Chiến ak, hắn…hắn…Chẳng lẽ hắn không thèm để ý đến thanh danh một chút nào ư?

- Chắc có lẽ không, bất kỳ một thiên kiêu nào, sau khi bị khiêu chiến thì đều đáp ứng. Còn không thì cũng đưa ra thời gian giao chiến khác, tên Bạch Tiểu Thuần này làm sao một điểm phản ứng đều không có?!

Sau hai canh giờ, mặt trời lặn, hoàng hôn buông xuống, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn

bặt vô âm tích.

Cả đám đệ tử đều ngây cả người.

- Chết tiệt, ta biết ngay sẽ như thế này. Cái tên Bạch Tiểu Thuần hạ lưu vô sỉ này thế nhưng lại tránh chiến!!!

- Thật quá đáng. Hắn bây giờ là đại biểu cho bờ Nam, thật làm cho bờ Nam mất mặt a!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.