- Người bị chúng ta gọi tên phải đi tới bên cạnh chúng ta.
- Trần Bưu!
- Hứa Kha!
- Chu Lập!
Lúc này mười Nguyên Anh không ngừng lên tiếng, mọi người cũng ngẩng đầu lên, phàm là người bị gọi tên lập tức sẽ cung kính bay lên bên cạnh Nguyên Anh triệu hoán mình.
- Tống Khuyết!
Tên Nguyên Anh có vẻ mặt hung hãn kêu lên, Tống Khuyết thở sâu bay ra đứng bên cạnh hắn, sau đó Trần Mạn Dao cũng bị một nữ Nguyên Anh chân nhân gọi đi, Trương Đại Bàn không biết đụng phải vận khí gì cũng được một nữ Nguyên Anh hô tên.
Thần Toán Tử vận khí không rõ thế nào bị Nguyên Anh có bộ dáng thanh niên lạnh như băng gọi tới, tu sĩ chung quanh càng ngày càng ít, Bạch Tiểu Thuần cũng có phần sốt ruột, thỉnh thoảng nhìn qua mười tu sĩ Nguyên Anh, dùng ánh mắt nhắc nhở sự tồn tại của mình với bọn họ
Nhưng những Nguyên Anh chân nhân kia vẫn không có sắc mặt gì, cũng không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần, mà Bạch Tiểu Thuần cũng phát hiện quy luật, mười tu sĩ Nguyên Anh này có một người từ đầu tới cuối không lên tiếng.
Mà người không lên tiếng chính là lão giả có dung mạo hiền lành, hắn vẫn cười tủm tỉm không lên tiếng nói câu nào.
Hơn hai trăm người bị chọn lựa chỉ còn lại có hơn mười người, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nháy mắt mấy cái, cảm thấy có phần không đúng, vội vàng nhìn về phía Trần Mạn Dao, phát hiện Trần Mạn Dao cũng ngạc nhiên, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không tốt.
Vào lúc này chín Nguyên Anh chân nhân không có lên tiếng, mà là nhìn qua lão giả gương mặt hiền lành kia, nữ Nguyên Anh chọn Trương Đại Bàn cười nói với lão giả.
- Phùng huynh, chúng ta tuyển xong.
Lão giả gương mặt hiền lành cười ha hả phất tay áo một cái.
- Được rồi, những này các ngươi không muốn, lão phu muốn.
Lão giả chỉ hơn mười người có cả Bạch Tiểu Thuần bên trong, lập tức dưới chân đám người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang bay màu sau đó bay thẳng tới bên cạnh lão giả.
- Như vậy cáo từ!
Lão giả cười cười, hắn chào hỏi mấy tu sĩ Nguyên Anh khác sau đó mang theo đám người Bạch Tiểu Thuần bay xa.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nội tâm chấn động, nhìn đám tu sĩ chung quanh, cả đám ai cũng khẩn trương, hắn không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Tiền bối, chúng ta là đường nào?
- Chúc mừng ngươi lựa chọn... Hàng Ma Đường!
Lão giả quay đầu lại nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, gương mặt cười tủm tỉm hiền lành trong nháy mắt lộ ra sát khí khủng bố, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, sau khi nghe xong liền chấn động không nhỏ.
- Hàng... Hàng Ma Đường...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy, hắn không nghĩ tới Trần Mạn Dao đã giúp đỡ lại bị Hàng Ma Đường chọn đi, trong khoảng thời gian ngắn hắn tức giận khó hiểu.
Ngay cả những đệ tử khác bên cạnh hắn cũng sợ hãi, gương mặt biến hóa không nhỏ.
- Cầu vồng Không vực từ trước tới nay, nhân số tử vong nhiều nhất, mức độ nguy hiểm cao nhất là... Hàng Ma Đường!
- Trời ạ... Ta nghe nói mười mấy năm trước, Hàng Ma Đường ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đã từng một hơi tử vong mấy ngàn người...
- Ta cũng nghe nói, đệ tử Hàng Ma Đường chấp hành nhiệm vụ, đều ra ngoài giết người lịch lãm, hành động là phải phân sinh tử...
- Không...
Mọi người xôn xao, cả đám không ngừng hô to, cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới mình bị Hàng Ma Đường mang đi, giờ phút này cả đám cảm thấy tâm thần rung động, lão giả phía trước quát lớn.
- Đều câm miệng!
Giọng nói như lôi đình lập tức nổ vang bốn phía, khiến cho đám người Bạch Tiểu Thuần lập tức an tĩnh lại, lão giả lúc này đã không phải lão giả hiền lành lúc trước, hiện tại hắn vô cùng ác liệt.
- Hàng Ma Đường, hàng yêu trừ ma, giết địch vì đạo, vinh quang chí cao như vậy mà các ngươi ghét bỏ? Bây giờ nghe đây, tốc độ của lão phu hiện tại chỉ có một thành, các ngươi đều đuổi kịp lão phu, sau khi tới quảng trường đại điện Hàng Ma, người đến sau cùng lão phu sẽ an bài một nhiệm vụ lớn cho hắn! Lão phu thưởng phạt phân minh, nếu có người có tốc độ vượt qua lão phu, như vậy trong ba năm hoàn toàn không cần đi hoàn thành bất cứ nhiệm vụ nào!
Lão giả hừ lạnh, quay người một cái tăng tốc độ bản thân lên nhanh hơn.
Đám người bốn phía hít khí lạnh, cái gọi là nhiệm vụ lớn chắc chắn không phải chuyện gì tốt cả, lập tức cả đám bộc phát tu vi lao lên.
Bạch Tiểu Thuần đứng trong đám người vẻ mặt đau khổ, hắn cảm giác mình bị gài bẫy... Trong nội tâm tức giận và sợ hãi Hàng Ma Đường, lúc lão giả này bay nhanh, trong đầu của hắn lại xuất hiện đủ loại nghe đồn về Hàng Ma Đường.
Nhất là vừa rồi nghe được đệ tử chung quanh lên tiếng, càng làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy sợ hãi không nhỏ.
- Hẳn không phải là Trần Mạn Dao, nàng không có động cơ lừa bịp ta, việc này hẳn lực lượng Trần Mạn Dao không thể đi quấy nhiễu, tám chín phần mười chính là Lý Nguyên Thánh của gia tộc Thiên Nhân kia làm ra, người này muốn đưa ta vào chỗ chết đã dùng toàn lực!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, lúc này đám người chung quanh tăng tốc độ thật nhanh, sau đó kéo dài khoảng cách với hắn, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, trong mắt lộ ra vẻ chấp nhất, lập tức lao nhanh về phía trước.
Tốc độ cực nhanh, trong quá trình lao lên hắn không ngừng gia tốc, âm bạo chói tai giống như phá không, càng xuất hiện tàn ảnh, trong chớp mắt hắn đã đuổi theo mọi người và lao lên như bay.
Hắn cũng không muốn trở thành kẻ đi cuối cùng, hắn muốn nhận ban thưởng của lão giả, nếu như vượt lên trước sẽ miễn làm nhiệm vụ ba năm, những lời này làm hắn hăng máu, trong mắt Bạch Tiểu Thuần mắt xuất hiện tơ máu, trong lúc bay nhanh hắn từ từ nhìn thấy bóng lưng lão giả Nguyên Anh, lão giả Nguyên Anh bay đi tốc độ nhanh chóng, trên thực tế hắn vẫn không dùng toàn lực, mà là thảnh thơi tiến lên phía trước, nhưng mỗi bước của hắn lại vượt qua mười trượng.
Dựa theo suy nghĩ của hắn đám đệ tử phía sau có thể đuổi kịp đã là không tệ rồi, hắn cố ý ra oai phủ đầu với đám đệ tử, dù sao Hàng Ma Đường rất khổ hắn cũng biết, cho nên hàng năm lúc chọn người phải uy hiếp một phen.
Hiện tại hắn đang cảm khái, chợt nghe sau lưng có tiếng rít, lão giả sững sờ, thần thức đảo qua phía sau dò xét thấy Bạch Tiểu Thuần vượt qua rất nhiều người khác, thậm chí còn cách mình rất gần.
- Ồ?
Lão giả rất ngạc nhiên, những năm qua hắn lựa chọn tu sĩ Hàng Ma Đường còn chưa gặp qua ai có tốc độ nhanh như thế, hiện tại hắn sững sờ và nghiêm túc, lập tức tăng nhanh tốc độ, chỉ một bước đã vượt qua trăm trượng.
Bạch Tiểu Thuần ở phía sau thở hồng hộc đuổi theo, lúc gần đuổi kịp thì lão giả đã tăng tốc độ lên vượt qua mấy trăm trượng, hắn lập tức vội vàng, sau lưng xuất hiện đôi cánh bộc phát tốc độ nhanh hơn nữa, lại lao lên đuổi theo lão giả.
Hai người một trước một sau tốc độ đều cực nhanh, thậm chí cẩn thận quan sát có thể thấy tốc độ của Bạch Tiểu Thuần còn nhanh hơn lão giả một ít, hắn vận dụng lực lượng thân thể và Thiên Đạo Kim Đan, theo thời gian qua đi, Bạch Tiểu Thuần từ từ kéo gần khoảng cách mấy trăm trượng còn mười trượng.