- Khó trách ngôi sao ở đây chỉ có mấy vạn, không có nhiều vô số kể giống như khu vực màu đỏ... Người có thể chân chính thông qua nơi đây bước vào khu vực màu vàng cũng chỉ có vài ngàn người mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn cẩn thận tiến lên phía trước. Tốc độ né tránh của hắn cực nhanh nên không ngại, biểu hiện hoàn toàn bình thường giống những người khác, nhưng hiện tại có không ít người đang dùng lệnh bài đặc thù quan sát, mỗi thời mỗi khắc đều tiêu hao điểm cống hiến quan sát Bạch Tiểu Thuần xông cửa.
Trong tình huống này biểu hiện của Bạch Tiểu Thuần đã làm cho người ta bất mãn.
- Cái gì thế này, không phải bơi lội trong khu vực màu đỏ sao, tại sao ở đây lại bình thường như thế.
- Đúng đấy, đây không phải lãng phí điểm cống hiến của ta sao, không nhìn!
Lúc mọi người bên ngoài phàn nàn, đột nhiên tốc độ của Bạch Tiểu Thuần tăng nhanh hơn. Trước mặt hắn bỗng xuất hiện một cơn phong bạo, những khối đá lớn bên trong không ngừng rơi xuống.
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhưng không tránh né hay lui ra sau. Trong mắt của hắn sinh ra hàn quang, lập tức bước lên phía trước một bước, chân trái vung lên đá thẳng vào tảng đá.
Rầm!
Tảng đá sụp đổ và phong bạo tiêu tan, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần chỉ hơi run một chút, tiếp tục cắn răng lao nhanh về phía trước. Hắn tiến lên như vậy, khoảng cách cửa ra càng ngày càng gần. Đột nhiên hắn dừng bước, ngẩng đầu nhìn hai người đá đang không ngừng giết qua bên này kia, ánh mắt xuất hiện hào quang kỳ lạ.
Lúc trước hắn cảm thấy hai người đá này có phần quen mắt, hiện tại quan sát lâu hắn mới rõ vì sao quen mắt như vậy.
- Nếu hai người đá này nửa quỳ và không nhúc nhích, như vậy giống hệt pho tượng trong Vạn Sơn Cốc!
Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, tâm thần chấn động. Càng nhìn càng thấy giống, cuối cùng hắn đã hoàn toàn khẳng định pho tượng trong Vạn Sơn Cốc cùng loại với hai người đá này.
- Muốn tu Nhân Sơn Quyết cần dung núi. Muốn hiểu rõ về núi phải hiểu về linh, lại quên đi bản thân của mình trở thành sơn nhân. Sau khi quên bản thân là sơn nhân sẽ thức tỉnh... Đây là một vòng tròn, sau khi tỉnh lại sẽ thành thần thông, thành tựu... Nhân sơn!
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, trong đầu của hắn chỉ có hình ảnh hai người đá chém giết lẫn nhau, lúc trước có nhiều điểm hắn không hiểu, trong nháy mắt này hắn đã hiểu ra rất nhiều.
- Không có nơi nào thích hợp cảm ngộ... Nhân Sơn Quyết hơn nơi đây!
Bạch Tiểu Thuần động dung.
Nhìn hai người đá khổng lồ đánh nhau, Bạch Tiểu Thuần đang đứng cách lối ra thí luyện màu cam không đến ngàn trượng, với tốc độ của hắn sẽ vượt qua nhanh chóng, sau khi vượt qua nơi đây sẽ tiến vào thí luyện màu vàng.
Thậm chí phía sau Bạch Tiểu Thuần có không ít tu sĩ gian nan vượt qua, ý đồ xuyên qua phong bạo, đá tảng và rất nhiều thần thông, nhưng chuyện này quá sức với bọn họ.
Bọn họ lúc trước nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần chạy như bay liền vô cùng giật mình, nhưng cũng không có thời gian chú ý tới Bạch Tiểu Thuần. Hiện tại bọn họ quan tâm nhất chính là bản thân, nếu hơi có sơ ý sẽ bị đá tảng đập chết tại chỗ.
Trong lúc nguy cơ mãnh liệt như thế mọi người không ngừng liều mạng.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần đứng ngơ ngác nhìn hai người đá đánh nhau càng trở nên đặc thù, cho nên các tu sĩ ở bên ngoài chú ý tới hắn cũng ngạc nhiên.
- Bạch Tiểu Thuần này làm gì thế? Tuy biểu hiện của hắn ở cửa ải này tầm thường nhưng tốc độ cũng rất nhanh ah, nhanh đi tới lối ra đi.
- Tên này thật lợi hại, bài danh đã tiến vào một vạn, chỉ cần hắn vượt qua cửa này sẽ lọt vào cầu vồng màu vàng, có thể xếp vào hàng ngũ năm ngàn người đứng đầu.
- Tại sao hắn đứng yên?
Người bên ngoài chú ý Bạch Tiểu Thuần đều vô cùng khó hiểu. Bạch Tiểu Thuần cũng xoắn xuýt. Hiện tại rất nhiều điểm khó hiểu của Nhân Sơn Quyết đều trở nên dễ dàng, hắn không buông tha cơ hội này.
Trong thí luyện màu cam này hắn bị hạn chế linh thức, chỉ có thể bao phủ phạm vi trăm trượng mà thôi, nhưng lúc quan sát người đá lại có cảm giác như nhìn màn sương.
- Nếu có thể tới gần một ít, dùng linh thức quan sát kỹ càng, như vậy ta có lòng tin hiểu rõ kết cấu thân thể của người đá!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, sau khi do dự một lúc hắn đã hạ quyết tâm.
- Cùng lắm ta sẽ bóp nát ngọc bội bảy màu là được.
Thân ảnh của hắn lao đi. Hắn không tiến về phía lối ra mà là quay trở về.
Cảnh này làm những người chú ý tới hắn sững sốt không nhỏ, bọn họ không ngừng kêu to ngạc nhiên. Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ cực nhanh bay ngược trở về, hành động của hắn làm các tu sĩ khác cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
- Hắn muốn làm gì. . .
Trong lúc mọi người ngạc nhiên, Bạch Tiểu Thuần lại hóa thành hào quang lao thẳng về phía người đá. Hắn nhảy lên đùi người đá sau đó lao lên cao hơn.
Nhìn từ xa, so với người đá thì Bạch Tiểu Thuần chỉ là con kiến. Hắn lại cực kỳ linh hoạt dùng tay chân nhảy lên lưng người đá, hắn bám lấy tảng đá nhô lên sau đó tìm một hốc đá đứng đó. Khi thân thể người đá di động thì thân thể của hắn cũng di động. Sau khi miễn cưỡng khoanh chân ngồi xuống, Bạch Tiểu Thuần thả linh thức ra dò xét thân thể người đá.
Lúc này cho dù là tu sĩ ở bên trong thí luyện hay bên ngoài đều ngạc nhiên cùng khó hiểu, cả đám hít khí lạnh.
- Hắn... Hắn nhảy lên thân người đá?
- Bạch Tiểu Thuần này điên rồi?
- Dường như hắn đang tu luyện đúng không? Trời ạ, người này nghĩ như thế nào vậy? Người khác hận không thể dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi đây, hắn chẳng những quay trở lại còn ngồi đó tu luyện. Nơi này là thí luyện ah, có phải nơi tu hành đâu!
Tiếng nói xôn xao không ngừng truyền ra khắp nơi, hành động của Bạch Tiểu Thuần đã làm nhiều người khó hiểu.
Hiện tại không có bao nhiêu người chú ý ngôi sao của Triệu Nhất Đông, hiển nhiên biểu hiện của Bạch Tiểu Thuần đã làm quá nhiều người khiếp sợ.
Theo thời gian qua đi, những người bên ngoài không ngừng truyền tin tức ra các nơi, càng ngày càng nhiều tu sĩ Tinh Không Đạo Cực Tông đều chú ý tới thí luyện của Bạch Tiểu Thuần.
Tống Khuyết vốn đang ngồi đả tọa, đột nhiên trong túi trữ vật của hắn có chấn động sinh ra. Sau khi mở mắt hắn cầm lấy ngọc giản và nghe đạo hữu của hắn truyền âm, Tống Khuyết dùng linh thức dò xét liền ngây người.
- Bạch Tiểu Thuần?
Hắn nhanh chóng lao ra khỏi động phủ, lập tức ngẩng đầu nhìn lên cầu vồng màu cam. Tâm thần hắn nhanh chóng đắm chìm vào ngôi sao, cái tên Bạch Tiểu Thuần cũng hiện ra trong đầu hắn.
Lúc người ngoài khiếp sợ vì hành động của mình, Bạch Tiểu Thuần lại hít thở dồn dập. Hắn cố áp thân thể ngồi vững trên thân người đá, mặc cho phong bạo quét qua người mình, linh thức của hắn không ngừng quan sát kết cấu của đối phương.
Không có nơi nào thích hợp quan sát người đá hơn trên này.
- Muốn dung núi, trước hiểu núi!
Bạch Tiểu Thuần thì thào, thân thể của hắn lao ra khỏi khe đá, tiếp tục bay lên cao. Đoạn đường này người đá chém giết với đối thủ kịch liệt hơn, chấn động và nổ tung thiên băng địa liệt.