Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 649: Chương 649: Không vực




Cùng lúc đó đứng ở nơi này nhìn về nơi xa xa có thể thấy đại lục Thông Thiên bên dưới, cũng có thể thấy nước Thông Thiên Hà chảy về phương xa.

Mà ở bên hướng khác chính là Thông Thiên Hải vô cùng vô tận.

Lần đầu tiên Bạch Tiểu Thuần đi lên là lúc đang ở khu vực trung tâm không thể nhìn quá xa, nhưng hiện tại hắn đứng ở vòng ngoài cho nên có thể nhìn thấy Thông Thiên Hải, biển cả màu vàng cực kỳ đồ sộ, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, tâm thần chấn động.

Nhất là linh khí trên biển nồng đậm tới mức tận cùng, linh khí cực kỳ cuồng bạo và mặt biển không yên tĩnh, sóng biển không ngừng vỗ vào đại lục nghe ầm ầm không dứt bên tai.

- Đây... Chính là Thông Thiên Hải?

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn thì thào một tiếng.

Hai tu sĩ tiếp dẫn lúc này càng kiêu ngạo, càng dùng đệ tử hoàng y của Tinh Không Đạo Cực Tông làm vẻ vang, một người trong đó lên tiếng.

- Đúng vậy, cũng chỉ có đệ tử sau khi tấn chức hoàng y mới có tư cách ở chỗ này ngắm nhìn Thông Thiên Hải lâu dài, cũng có thể cảm thụ Thông Thiên Hải bàng bạc!

- Biển này chính là hạch tâm của thế giới Thông Thiên, cũng là căn nguyên của linh khí, biển này không khô, đại lục Thông Thiên hưng thịnh vĩnh viễn!

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn nhìn qua Thông Thiên Hải, nội tâm có cảm giác không nói thành lời, bỗng nhiên hắn muốn vượt sóng đạp lên Thông Thiên Hải, sau một lúc mới thu hồi ánh mắt, hắn lại nhìn chiếc chiến thuyền cổ xưa đang đậu dưới thác nước.

Toàn thân chiếc thuyền đen kịt, đứng ở nơi này nhìn càng rõ ràng, có thể nhìn thấy rất nhiều khu vực tàn phá không chịu nổi của nó, thậm chí ngay cả cánh buồm cũng không trọn vẹn, trong lúc mơ hồ dường như có từng bóng dáng u ảnh bay tới bay lui trên thuyền, cảnh tượng quá kinh người.

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Trên đường đi hắn còn nhìn thấy không ít tu sĩ của Không vực, phần lớn là đệ tử hoàng y, cao cấp hơn có lục y, thanh y, Bạch Tiểu Thuần không gặp bao nhiêu, hiển nhiên vô cùng thưa thớt, hoặc là không ở trong khu vực này.

Tu sĩ đang đi lại trên cầu vồng Không vực này, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được ý tứ của bọn họ, bọn họ đều mang theo kiêu ngạo và lạnh lùng, cũng rất ít nói chuyện với nhau, nhiều nhất chỉ liếc nhìn sau đó rời đi, cho nên trên cầu vồng Không vực này càng yên tĩnh.

Loại yên tĩnh này làm Bạch Tiểu Thuần không thích ứng, nhưng không có biện pháp, theo hai đệ tử tiếp dẫn đi vào nơi phụ trách đăng ký, lần lượt lấy lệnh bài thân phận của mình ra sau đó nhận quần áo hoàng y và ngọc giản động phủ, hai đệ tử tiếp dẫn nói vài câu mới rời đi.

Bạch Tiểu Thuần nhìn chung quanh, cảm giác lạ lẫm bao phủ nội tâm, lẻ loi trơ trọi một người dựa theo ngọc giản địa đồ đi tới khu vực biên giới của cầu vồng, tìm được động phủ của mình.

Đây là động phủ rất bình thường, lợi ích duy nhất chính là đứng ở cửa ra vào có thể nhìn thấy biển cả, trừ chuyện đó ra không có gì khác.

Động phủ cũng không lớn, cách cục bên trong nếu là đệ tử khác phi thăng lên đây nhất định sẽ kích động như điên, cảm thấy đãi ngộ của mình tốt hơn ở dưới Không thành.

Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói nơi này không thể so sánh với khách sạn của mình được, Bạch Tiểu Thuần thở dài, đứng ngây ngốc ở cửa động phủ, lúc này mới nhận mệnh đi vào trong động phủ, quản lý một phen mới khoanh chân ngồi xuống tu hành.

Khi tu hành, Bạch Tiểu Thuần chậm rãi bình tĩnh trở lại, cũng phát hiện tốc độ tu hành ở đây còn tốt hơn Không thành không ít, hắn cũng không phát hiện tiêu hao, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái tích cốc.

Mỗi lần thổ nạp đều có linh khí cuồn cuộn tiến vào trong người, Bạch Tiểu Thuần hút vào trong cơ thể sau đó du tẩu khắp toàn thân, Bạch Tiểu Thuần cũng đắm chìm trong tu hành, thời gian lại qua mười ngày.

Thời gian mười ngày này hắn trừ tu hành cũng đi ra ngoài làm quen hoàn cảnh chung quanh, cũng gặp phải được một ít đệ tử đồng môn, bọn họ rất lãnh đạm, Bạch Tiểu Thuần muốn chào hỏi nhưng không ai quan tâm tới.

Cùng lúc đó nội tình Tinh Không Đạo Cực Tông cũng bày ra, mười ngày qua Bạch Tiểu Thuần chính thức cảm nhận được đệ tử hoàng y ở trên cầu vồng có hơn phân nửa là Kết Đan!

Cho dù là Trúc Cơ cũng là Giả Đan, chiến lực bản thân không tầm thường, điểm này đã làm Bạch Tiểu Thuần kinh hãi.

Đồng thời hắn cũng thăm dò ra địa phương cần thiết tu hành Nhân Sơn Quyết ở nơi nào, nhưng đáng tiếc không phải ở trên cầu vồng Không vực, mà nằm ở cầu vồng thứ hai của chưởng môn Không vực.

- Cầu vồng tầng thứ hai, bên trái là nơi Thiên Nhân ở, phía bên phải là khu vực của chưởng môn và nơi thí luyện...

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn hai cầu vồng phía trên, hắn thì thào một tiếng, người nơi đây vô cùng lạnh lùng, hắn mới đến cũng không đạt được nhiều tin tức lắm.

Một khi trở thành đệ tử hoàng y, muốn đi Không thành sẽ có nhiều hạn chế, những hạn chế này không là gì đám người Lý Nguyên Thánh, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói lại phức tạp, hắn không dễ dàng đi xuống dưới.

Tuy ngọc giản truyền âm khá tốt, thông qua truyền âm cho đám người Thần Toán Tử, Bạch Tiểu Thuần cũng biết sau khi mình rời đi Thanh Long Hội tiêu điều một ít, nhưng điều động điểm cống hiến không có trở ngại.

Mặc dù Thiên Không Hội cũng có khiêu khích, nhưng dù sao cũng kiêng kị Bạch Tiểu Thuần, thật sự không có tìm việc quá rõ ràng, trong lúc truyền âm, đám người Thần Toán Tử nói cho Bạch Tiểu Thuần biết, bọn họ cũng chuẩn bị đi lên, sau khi xử lý công việc trong khách sạn sẽ phi thăng.

Bạch Tiểu Thuần lại chờ mong, trước khi đám người Trương Đại Bàn không đến hắn rất nhàm chán, chỉ có thể cả ngày tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công và Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết, thời gian một tháng sau, vào buổi trưa ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần đang tu hành, bỗng nhiên sắc mặt hơi động, hắn hất tay áo mở cửa động phủ ra, ánh mặt trời bên ngoài và một thân ảnh người đi vào.

Thân ảnh này nhìn Bạch Tiểu Thuần mở cửa động phủ, bước chân dừng lại, trầm mặc một lát liền đi vào, khi hắn tới gần thì gương mặt anh tuấn từ từ hiện ra.

Chính là Tống Khuyết!

- Thiếu nhi!

Bạch Tiểu Thuần cao hứng đứng dậy, đang muốn nghênh đón thì Tống Khuyết hừ lạnh một tiếng, hắn lui ra sau vài bước, không có đi vào động phủ, hắn đứng ở bên ngoài.

- Bạch Tiểu Thuần, chuyện tấn chức đệ tử hoàng y, bất kể như thế nào đều là Tống Khuyết ta nợ ngươi một lần, ngươi vừa mới đi lên, có rất nhiều việc không biết, ta phải nhắc nhở ngươi hai chuyện.

Tống Khuyết cứng rắn lên tiếng.

- Một, ba tháng nữa sẽ có lựa chọn đường khẩu, ta cũng sẽ tham gia, bởi vì đến sớm hơn ngươi nên biết rõ hơn một ít, có chút đường khẩu là chức vụ béo bở, sinh tử ít, thu hoạch rất nhiều, như Công Cộng Đường, Hộ Vực Đường, Luyện Linh Đường... Cũng có một ít đường khẩu cực kỳ nguy hiểm, sau khi tiến vào sẽ có tử vong rất lớn, đặc biệt Ám Hành Đường và Hàng Ma Đường nguy hiểm nhất, ngươi phải lưu ý.

- Hai, sau khi ngươi đi lên một tháng, ngươi không biết đã có mạch nước ngầm nhắm vào người... Có người bắn tiếng nhắm vào ngươi, ngươi nghĩ lại mình đã đắc tội với ai, nên chuẩn bị sẵn sàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.