Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1129: Chương 1129: Kinh biến




Biển lửa này có tốc độ vận chuyển chậm hơn biển lửa phạm vi năm trượng. Người bên ngoài nhìn vào không thể nhận ra sự khác biệt, chỉ có Bạch Tiểu Thuần đắm mình cảm ngộ biển lửa năm trượng trong thời gian dài mới có thể cảm nhận được sự khác biệt ấy.

Màu sắc trong biển lửa bốn trượng biến hóa rất nhanh. Thần thức của hắn vẫn không cách nào lập tức bắt kịp. Hai mắt đã vằn tơ máu nhưng hắn vẫn nhìn không chuyển mắt tìm kiếm màu sắc mới. Liên tục điều khiển, áp súc biển lửa trong thời gian dài, tu vi và tinh thần của hắn đã dần dần tới cực hạn.

Bạch Tiểu Thuần không tiếp tục áp súc mà bảo trì biển lửa ở phạm vi bốn trượng. Sau đó không ngừng tìm kiếm một lần, hai lần, năm lần.....

Mới qua một nén nhang mà hắn đã tìm được mười bốn lần.

“Phán đoán của ta không sai. Quả nhiên ta đã nắm bắt tốt hơn. Lúc trước trong thời gian một nén nhang ta chỉ có thể thấy rõ chín lần mà bây giờ có thể thấy rõ mười bốn lần.”

Tuy rằng số lần nhìn thấy tia lửa thứ mười tám đã tăng lên, đáng tiếc hắn vẫn không kịp phóng thần thức vào đúng khoảnh khắc ấy. Cuối cùng hắn thở dài, từ bỏ việc ngưng tụ mười tám sắc lửa tại phạm vi biển lửa bốn trượng, tiếp tục áp súc thêm nữa.

Biển lửa nổ vang theo động tác của Bạch Tiểu Thuần, dường như có một đôi bàn tay vô hình đè ép vào biển lửa. Biển lửa xung động, tia lửa bay múa xuất hiện dấu hiệu bất ổn. Hắn vội tăng thêm lực điều khiển mới khiến biển lửa chậm rãi ổn định thu về phạm vi ba trượng.

Trán Bạch Tiểu Thuần thấm ướt mồ hôi, mồ hôi đọng thành giọt vừa rơi xuống chưa chạm mặt đất đã bị nhiệt độ cao đốt thành hơi nước bay lên.

Lúc này Bạch Tiểu Thuần rất căng thẳng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn áp súc biển lửa về phạm vi ba trượng. Loại áp súc này tiêu hao tinh thần khủng khiếp, không khác gì đổ dầu vào lửa.

Hắn không thể kiên trì điều khiển biển lửa ba trượng trong thời gian dài được, quan trọng nhất là đây chính là cực hạn của hắn rồi. Không phải hắn không thể áp súc đến hai trượng nhưng một khi áp súc thì việc luyện lửa tất bại.

Mấy lần trước luyện tập đều thất bại ở khâu này. Mặc dù trên lý thuyết thì biển lửa có thể áp súc về phạm vi hai trượng, thậm chí một trượng nhưng khi hắn bắt tay vào thực hành thì lại khác.

Mặc dù tốc độ biến hóa của màu lửa chậm hơn, hắn có đủ thời gian để dung nhập thần thức vào bên trong nhưng đến cuối cùng lại chỉ ra được một tia lửa mười tám sắc mỏng manh mà không phải nguyên vẹn một đoàn lửa. Kết quả giống hệt như lúc quyết đấu với hai người Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm.

Lực lượng bạo động của ngọn lửa đã được mặt nạ của hắn che dấu hoàn toàn. Đó là lý do vì sao hắn bế quan luyện lửa mấy tháng nay nhưng người bên ngoài không hề biết hắn đang làm gì.

Thứ Bạch Tiểu Thuần muốn không phải là một tia lửa mười tám sắc mà phải là một ngọn lửa mười tám sắc nguyên vẹn.

“Ba trượng....giới hạn cuối cùng của ta rồi...” Bạch Tiểu Thuần thở hổn hển, ánh mắt đầy cố chấp. Hắn biết mình kiên trì không được bao lâu nữa nên giờ phút này hắn đặt toàn bộ tâm thần vào trong biển lửa, nhanh chóng tìm kiếm màu lửa thứ mười tám.

Lần thứ hai, thứ ba...cho đến lần thứ tư, cuối cùng hắn đã có thể phát hiện ra nó. Tinh thần Bạch Tiểu Thuần ầm ầm bộc phát, cặp mắt tuôn ra tinh mang, thần thức dùng tốc độ nhanh nhất dung hợp vào biển lửa ba trượng, lao đến màu thứ mười tám kia.

Khoảnh khắc thần thức chạm đến, màu thứ mười tám lóe ra ánh sáng rực rỡ như muốn áp đảo mười bảy màu còn lại. Biển lửa ba trượng sôi trào tựa như mười bảy sắc lửa không cam lòng trong địa bàn của mình xuất hiện một cường giả.

Hết thảy những xung động này đều được Bạch Tiểu Thuần đè ép xuống. Màu thứ mười tám không còn bị mười bảy màu kia ngăn cản, lúc này càng thêm tỏa sáng.

Bùng! Bùng!

Âm thanh lửa cháy được phóng đại lên nhiều lần, cả mật thất đều rung chuyển. Biển lửa ba trượng trước mặt Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc đã xuất hiện màu sắc thứ mười tám thật rõ ràng!!

Theo màu thứ mười tám lan tỏa, biển lửa ba trượng mười bảy sắc lập tức tấn thăng trở thành biển lửa mười tám sắc!!

Tuy mới chỉ ở hình dạng biển lửa, còn cần Bạch Tiểu Thuần dùng thủ pháp luyện chế thành đoàn lửa thành phẩm mới có thể sử dụng nhưng những thủ pháp này hiển nhiên không làm khó được hắn.

Cho nên, trong mắt Bạch Tiểu Thuần thì đây chính là mười tám sắc lửa hoàn chỉnh.

Biển lửa mười tám sắc bay múa phát ra một cỗ chấn động mãnh liệt như muốn câu thông với thiên địa, dung nhập vào trời xanh.

Đây chính là uy lực của lửa mười tám sắc!

Bất kỳ một đoàn lửa mười tám sắc nào cũng có thể rung chuyển thiên địa, xuất hiện một biến hóa kỳ dị như Thiên Kiếp.

“Thành công!”

Bạch Tiểu Thuần vui sướng đến run rẩy. Hắn đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi. Mấy tháng ròng rã không ngủ, không nghỉ, luyện tập cả ngày lẫn đêm, hao phí không biết bao nhiêu tài nguyên cuối cùng đã đạt được thành tựu viên mãn.

Tay phải hắn nâng lên, cuộn lại thành nắm tay, biển lửa ba trượng chung quanh cuộn mình lao thẳng đến trong lòng bàn tay hắn. Biển lửa không ngừng thu nhỏ. Những chấn động tràn ra khiến Bạch Tiểu Thuần hơi do dự. Hắn phát hiện khả năng che dấu của mặt nạ lần đầu tiên xuất hiện dấu hiệu bất ổn. Nếu như không thể che dấu thì khi lửa mười tám sắc vừa thành hình thì toàn bộ Khôi Hoàng Thành đều biết hắn đã luyện chế ra mười tám sắc lửa.

Việc này đi ngược với kế hoạch của hắn. Đây là con át chủ bài bảo vệ tính mạng hắn trong thời khắc mấu chốt, sớm bại lộ khiến kẻ địch có sự chuẩn bị.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, cẩn thận nhớ lại quá trình luyện chế của mình. Sau thu hoạch lần này, hắn nắm chắc luyện ba lần, năm lần sẽ có một lần thành công!

Nghĩ ngợi một hồi, hắn mới miễn cưỡng đè xuống mong muốn được nổi tiếng. Tuy rằng hắn tự tin vào thực lực của mình nhưng vẫn không dám đánh bạc. Con át chủ bài này quá quan trọng với hắn.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, có chút tiếc nuối, bàn tay từ nắm biến thành trảo vồ xuống biển lửa đang không ngừng thu nhỏ. Nháy mắt, biển lửa tan biến, trong tay Bạch Tiểu Thuần xuất hiện một viên hồn dược rất đặc biệt.

Đây là cực phẩm hồn dược quý hiếm mà cả Man Hoang đều khát vọng!

Thậm chí, chỉ bằng hồn dược này cũng đã có thể chứng minh Bạch Tiểu Thuần đã vượt qua khỏi giới hạn Huyền phẩm luyện hồn sư, bước vào cảnh giới Địa phẩm.

Một địa phẩm luyện hồn sư vượt trên cả Thiên Công, Thiên Hầu, ngay cả Đại Thiên Sư cũng phải nể mặt ba phần.

“Mười tám sắc lửa đấy...Chết tiệt! Nếu không phải vì cái Minh Hoàng bảng kia khiến cả thiên hạ đều biết thì ta đã đi luyện Nguyên Anh từ lâu rồi....Đã lâu lắm rồi không luyện, một khi luyện anh xong tu vi của ta sẽ trực tiếp đột phá trở thành Nguyên Anh hậu kỳ!!”

Bạch Tiểu Thuần ấm ức, nhưng nghĩ ngợi một hồi vẫn quyết định hoãn lại, chờ đến thời điểm thích hợp sẽ quật khởi. Loại 'áo gấm đi đêm' này khiến hưng phấn khoe mẽ của Bạch Tiểu Thuần bị sụt giảm.

Không thể khoe với người ngoài thì đi nói với đệ tử cũng được mà!! Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đây liền phấn khởi dụng thần thức liên hệ với Bạch Hạo.

“Đồ nhi ngoan, ngươi đoán xem vi sư....”

Thần thức của Bạch Tiểu Thuần vừa mới truyền ra thì trong đầu hắn vang lên giọng nói vô cùng hoảng hốt của Bạch Hạo!

“Sư tôn, cứu......”

Lời nói chưa hết thì có một thanh đao vô hình bỗng chặt đứt liên hệ giữa Bạch Hạo và Bạch Tiểu Thuần....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.