Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 915: Chương 915: Lão tổ đích thân tới. (Hạ)




Trước mắt Bạch Tiểu Thuần dựa vào khí huyết hùng hậu kinh người, hắn đã thi triển bí pháp này mấy ngày qua, vào lúc này sắp ra khỏi phạm vi thế lực thành Cự Quỷ, đột nhiên hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Máu này không phải màu đỏ, mà là màu nâu, sau khi phun ra ngoài mơ hồ hóa thành hình đầu lâu, đó là gương mặt của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần sau đó phát ra tiếng gào thét, lúc này mới dần dần biến mất.

Bạch Tiểu Thuần lau máu tươi trên khóe miệng, hắn thở dài nhẹ nhõm, sau khi cảm thụ thân thể, hắn có cảm giác thông thấu khắp toàn thân.

- Cuối cùng vẫn xóa được ấn ký chết tiệt kia!

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy thân thể nhẹ nhõm rất nhiều, vào lúc này tinh thần chấn động, hắn cải biến phương hướng và bay tới một hướng khác.

- Tối đa hai canh giờ, ta có thể rời khỏi phạm vi thế lực bước vào sa mạc trong Man Hoang, tới nơi đó không ai có thể dùng ấn ký tìm ra ta!

Trong lúc tiến lên phía trước, Bạch Tiểu Thuần cầm bút ký của Bạch Hạo ra xem xét, hắn vừa bay vừa nghiên cứu, bên trong ẩn chứa tâm huyết và phương pháp thôi diễn của Bạch Hạo, càng có lý giải và phán đoán đặc thù về hỏa diễm.

Bạch Tiểu Thuần thường xuyên đọc chúng, mỗi một lần cân nhắc nhận thức đều cảm thấy có thu hoạch, đáng tiếc Bạch Hạo đã tử vong.

- Đứa bé này có thiên phú khinh thường thời đại, nếu như còn sống, thân là đệ tử của ta, hắn giúp đỡ sư phó thôi diễn cách điều chế đa sắc hỏa, ta căn bản không cần đi nơi khác tìm, hắn sẽ thôi diễn giúp ta.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, gia tốc rời đi.

Lúc Bạch Tiểu Thuần khu trừ ấn ký trên người, tại khoảng cách tu sĩ Nguyên Anh dùng nửa ngày hành trình mới tới có một lão giả tóc bạc cưỡi hồn chu đang bay đi, sắc mặt hắn biến hóa và dừng bước.

Lão giả này chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Bạch gia đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng là hi vọng cuối cùng của chủ mạch, trong đầu của hắn tập trung ấn ký trên người Bạch Tiểu Thuần đã biến mất.

Man Hoang quá lớn, sau khi ấn ký biến mất, hắn căn bản không tìm thấy Bạch Tiểu Thuần, mặc dù dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi ấn ký biến mất, hắn xem ra Bạch Hạo cũng không ngây ngốc tại chỗ chờ hắn.

Thở dài một tiếng, lão giả vội vã rời đi, không bao lâu hắn đi tới khu vực ấn ký biến mất, nhìn bốn phía chung quanh liền im lặng, hắn không biết nên đi hướng nào.

- Phía tây là sa mạc Man Hoang, phía bắc là Vĩnh Hàn Hà, phía đông là hướng Hoàng thành, Bạch Hạo... Hắn đi tới nơi nào?

Vào lúc này tại thiên địa cách nơi tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đang đứng, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đang bay trên trời, sắc mặt hắn âm trầm nhìn phương xa, sau đó hắn hừ lạnh.

- Xóa n ký thì như thế nào, Thiên Nhân... Làm sao có thể như người thường suy nghĩ! Ngươi không có nơi trốn đâu!

Hắn lẩm bẩm một câu, tay phải bấm niệm pháp quyết điểm lên người mình, thân thể hắn già yếu hơn một ít, toàn bộ bầu trời sinh ra gợn sóng, gợn sóng vặn vẹo thật nhanh, trước mặt hắn xuất hiện bức tranh.

Trên bức hình có khung cảnh hoang vu trống trải, lão tổ Thiên Nhân không chần chờ, hắn lập tức bước vào bức tranh, trong nháy mắt thân ảnh hắn vừa biến mất, ngay khi xuất hiện hắn liền đi tới khu vực trong tranh, hắn lại thi pháp ba lần như thế.

Vào lần cuối cùng, trong khung hình bức tranh có thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đang bay về nơi xa.

- Chạy trốn không chậm... Đúng là làm người ta chờ mong.

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia bước vào trong bức tranh.

Phạm vi thế lực thành Cự Quỷ rất lớn, khu vực này do Cự Quỷ Vương sở hữu, từ ý nào đó mà nói cũng là lãnh địa của Cự Quỷ Vương, tại nơi này, ý chí của Cự Quỷ Vương là cao nhất.

Không phải nói đã đi ra khu vực này thì không thuộc sở hữu của Cự Quỷ Vương, mà là khu vực Hoàng Thành phân chia nơi đây thuộc về Cự Quỷ Vương.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần đã đến biên giới, hắn nhìn thấy khu vực sa mạc vô cùng vô tận trước mặt, thậm chí nhìn từ xa còn có phong bạo đáng sợ đang càn quét sa mạc, gió từ sa mạc thổi tóc Bạch Tiểu Thuần tung bay.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, thu hồi bút ký cảm ngộ của Bạch Hạo, hắn ổn định tâm thần sau đó trực tiếp bước vào trong khu vực sa mạc.

- Tiếp tục đi về phía trước, chờ qua mây tháng sau, danh tiếng của ta đã qua rồi quay về hoặc lựa chọn đi tới khu vực vương thành khác, thông qua Truyền Tống Trận về nhà, ta cũng có thể tranh thủ tìm hiểu bút ký trong thời gian đó..

Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy bản thân đã cải tiến cách điều chế hỏa diễm mười ba màu đã có nắm chắc nhất định, tốc độ bay đi của hắn nhanh hơn trước.

Trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần dừng bước, hắn ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt co rút rất mạnh, hắn nhìn trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ vang, một vòng xoáy thật lớn xuất hiện.

Vòng xoáy xuất hiện quá nhanh, ban đầu không lớn nhưng trong nháy mắt bao phủ phạm vi vạn trượng, trong uy áp có uy áp kinh người hàng lâm.

Oanh!

Đại địa chấn động, cát đá chung quanh nằm bất đôgnj, thậm chí đá cứng ở nơi xa còn tan biến thành bụi phấn, nơi này biến thành lĩnh vực không gian.

Bạch Tiểu Thuần ngừng thở, hắn cảm giác hư vô ngưng đọng, thậm chí hắn cảm thấy thân thể khó di động dưới uy áp khổng lồ vừa sinh ra.

- Lão tổ! !

Tộc trưởng Bạch gia mở to mắt nhìn, hắn nghẹn ngào kêu to.

- Là lão tổ Bạch gia, dường như mạnh hơn Hồng Trần Nữ!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, trong vòng xoáy trên bầu trời huyễn hóa gương mặt thật lớn, gương mặt của lão tổ Thiên Nhân của Bạch gia, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Chỉ là Kết Đan cũng dám nghịch thiên!

Giọng nói như lôi đình nổ vang khắp bốn phương tám hướng, chỉ nói vài chữ nhưng chúng hóa thành phù văn trên bầu trời, trong nháy mắt biến thành ánh sáng bao phủ Bạch Tiểu Thuần.

Trong quá trình tiến tới, tám chữ đã hóa thành tám kim giáp cự nhân bay tới gần Bạch Tiểu Thuần.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động khó nói nên lời, chiêu này không khác gì thần thong tát đậu thành binh!

Hắn phát hiện mình xem thường Thiên Nhân, Hồng Trần Nữ lúc trước chịu nguyền rủa cho nên phải phân ra không ít thực lực trấn áp nghiền rủa, cũng nói rõ từ cảnh giới cũng thua kém lão giả trước mặt.

Trong lúc nguy cơ, nhìn thấy tám kim giáp cự nhân tới gần, Bạch Tiểu Thuần tức giận gầm lên một tiếng, vào lúc nguy hiểm mấu chốt, thân thể của hắn mơ hồ phân hóa thành phân thân, không phải một, mà là bốn phân thân.

Bốn đại phân thân không bước ra khỏi bản thể, tất cả chồng chất vào bản thể nhằm gia tăng lực lượng, đồng dạng tăng cường lực lượng thân thể và thần thức!

Chương 902.: 1: Tái chiến Thiên Nhân

Tất cả bạo tăng bốn lần.

Oanh oanh oanh!

Bạch Tiểu Thuần kết ấn ngưng kết hư vô thành khe hở, trong nháy mắt tám kim giáp cự nhân bay tới, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu rống to, lúc này là tình thế ngàn cân treo sợi tóc, không thể lưu thủ.

Sau tiếng nổ lớn, tám kim giáp cự nhân vồ hụt, bọn chúng xuyên qua phía sau Bạch Tiểu Thuần, trên người xuất hiện tám cái khóa vàng tạo thành phong ấn.

Tộc trưởng Bạch gia cũng bị oanh kích, thân thể bị cuốn ra xa xa và hôn mê.

- Thú vị!

Gương mặt lão tổ Thiên Nhân trên bầu trời sinh ra kim quang, lúc trước tại Bạch gia, bởi vì hắn dùng trận pháp khóa tính mạng, tu vi bị hạn chế không nói, cũng không thể dùng chân thân ra tay, cho nên Bạch Tiểu Thuần mới có thể bỏ chạy, cẩn thận suy nghĩ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, trước mắt phân thân hàng lâm và công kích lại bị kẻ này tránh né, lão tổ Thiên Nhân càng cảm thấy hứng thú với Bạch Tiểu Thuần.

Hắn huyễn hóa gương mặt cực lớn liền thu liễm, sau đó gương mặt thu nhỏ ngưng tụ thành thân ảnh của lão tổ Thiên Nhân, hắn đứng tại nơi đó nhưng thiên địa lại phụ trợ hắn, dường như chỉ bằng một ý niệm của hắn cũng đủ sức tạo ra hủy diệt kinh người.

Hắn mặc áo bào trắng, trong mắt mang theo uy nghiêm và lạnh lùng cúi đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần, sau đí đi về phía Bạch Tiểu Thuần một bước, hắn vừa bước tới, trên bầu trời xuất hiện dấu chân to!

Dấu chân to này lớn ngàn trượng, từ trên trời giáng xuống, mây mù tan vỡ, hư vô vặn vẹo, tất cả đều oanh kích Bạch Tiểu Thuần.

Dường như muốn dùng một cước nghiền nát Bạch Tiểu Thuần dưới chân, khí thế rất mạnh, chẳng khác gì cả thiên địa đang trấn áp Bạch Tiểu Thuần.

Năm đó Hồng Trần Nữ bị vị trí trói buộc, khu vực giao thủ là Minh Cung của Khôi Hoàng nhị đại, thân thể trúng nguyền rủa, vì vậy không thể mượn lực lượng thiên địa, bằng không Bạch Tiểu Thuần sớm cửu tử nhất sinh.

Từ tình hình của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia có thể thấy Thiên Nhân mạnh cỡ nào, hiện tại nơi này là Man Hoang, lão tổ Bạch gia có thể phát huy thực lực Thiên Nhân tới mức tận cùng!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, lúc trước hắn không cho rằng lão tổ Bạch gia không mạnh hơn Hồng Trần Nữ bao nhiêu, hiện tại mới biết suy nghĩ của mình quá ngây thơ, bộ ngực hít thở phập phồng, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, cảm giác nguy cơ rất lớn làm hắn không thể không suy nghĩ biện pháp ứng phó.

Cảm giác nguy hiểm làm cho Bạch Tiểu Thuần cuộn người lu ra phía sau, trong lúc lui ra sau một bước, thân ảnh của hắn mơ hồ, hắn có cảm giác mình bị phân giải biến mất.

Trong nháy mắt hắn biến mất, tiếng nổ mạnh rung trời sinh ra, sau tiếng nổ là dấu chân cực lớn xuất hiện trong thiên địa.

Toàn bộ đại địa run rẩy, lực trùng kích hình thành phong bạo đáng sợ.

- Trước mặt lão phu, ngươi không thể tránh được lần thứ hai!

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia lên tiếng, hắn nâng tay phải điểm về phía trước, ngay sau đó bốn phía sinh ra tiếng nổ mạnh ngập trời, trong thiên địa xuất hiện một vòng xoáy.

Lúc vòng xoáy vừa xuất hiện, trong vòng xoáy sinh ra hấp lực cắn nuốt thiên địa đáng sợ, bóp méo hư vô sau đó tạo thành lực lượng đảo ngược thời gian!

Mặc dù không phải đảo ngược thời gian chân chính nhưng có thể làm tất cả tồn tại chung quanh thân bất do kỷ, dưới hấp lực của vòng xoáy núi đá, thảo mộc bị thôn phệ và vỡ nát!

Thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã thi triển Bất Tử Cấm, muốn chạy trốn nhưng lúc vòng xoáy của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia xuất hiện làm hắn biến sắc, pháp thuật của hắn bị cắt dứt, thân thể huyễn hóa giữa không trung.

Trong nháy mắt hấp lực đáng sợ vừa xuất hiện, dường như tập trung vào một chỗ làm cho Bạch Tiểu Thuần không ngừng bị kéo ngược vào vòng xoáy.

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, thân thể đang bị kéo nhanh về phía sau, ánh mắt hắn xuất hiện hào quang màu đỏ, trên người xuất hiện hư ảnh trọng điệp, hai tay bấm niệm pháp quyết sau đó vỗ vào bốn phía.

- Thủy Trạch Quốc Độ!

Trong nháy mắt bốn phân thân xuất hiện, lập tức bảo vệ chung quanh bản thể Bạch Tiểu Thuần, đồng thời triển khai Thủy Trạch Quốc Độ, hư vô tam phương trực tiếp hóa thành Thủy Trạch Quốc Độ, tiếng thú rống kinh thiên động địa quanh quẩn bốn phương, cùng đó từng cây gai sắc bén như ngọn núi xuất hiện.

Oanh oanh oanh!

Trong nháy mắt những cây gai như ngọn núi bao phủ chung quanh Bạch Tiểu Thuần, năm móng vuốt sắc bén to lớn như núi và thú trảo đáng sợ cũng hiển hiện dưới Thủy Trạch Quốc Độ

Đứng từ xa nhìn lại, tình cảnh này rung chuyển thế gian, năm móng vuốt sắc bén có thể xé nát hư vô, trong thiên địa xuất hiện vô số vết nứt không gian, tất cả đều đánh thẳng vào vòng xoáy.

- Đây là cái gì!

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia vốn lãnh đạm không quan tâm, vào lúc Bạch Tiểu Thuần sử dụng Thủy Trạch Quốc Độ, bản mệnh thú vừa hiện thân đã đảo ngược tất cả.

Sắc mặt hắn biến hóa, Bạch Tiểu Thuần thi triển bổn mạng thú Thủy Trạch Quốc Độ, thú trảo phóng lên trời, như bài sơn đảo hải, năm ngọn núi uốn lượn mang theo khí thế hủy diệt tất cả bộc phát dữ dội!

Trong chốc lát song phương va chạm với nhau, âm thanh quanh quẩn ngập trời, âm thanh nổ vang truyền ra khắp nơi, cả thiên địa biến sắc, phong bạo càn quét chung quanh, cuồng phong trùng kích các hướng, tiếng oanh long truyền khắp bốn phía.

Chẳng qua đây chính là lực lượng Thiên Nhân, Bạch Tiểu Thuần sử dụng Thủy Trạch Quốc Độ dù mạnh nhưng tu vi của hắn hiện tại quá yếu so với Thiên Nhân, vào lúc này thú trảo đánh tới liền nổ vang, thú trảo mơ hồ, ngay cả Thủy Trạch Quốc Độ cũng biến mất trong thiên địa với tốc độ cực nhanh.

Chỉ còn tiếng gào rú không cam lòng, dư âm truyền ra chung quanh không biến mất... Cũng có thể nói nó không có tác dụng, lão tổ Thiên Nhân sử dụng thần thông hình thành vòng xoáy cũng sinh ra âm thanh ken két, lại xuất hiện năm khe hở, khe hở càng lúc càng lớn, trong chớp mắt hấp lực cũng hỗn loạn, hấp lực của vòng xoáy nhanh chóng tán loạn.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trắng bệch, hắn phun máu tươi, những phân thân của hắn cũng phun máu tươi, chúng nhanh chóng dung nhập vào trong bản thể Bạch Tiểu Thuần, thân ảnh của hắn lui ra phía sau, lúc ngẩng đầu lên còn dùng ánh mắt khó tin nhìn lão tổ Thiên Nhân, tay phải cầm hồn tháp thủy tinh.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo điên cuồng, khí tức bất ổn, thân thể run rẩy nhưng hắn không quan tam việc này, trong tay hắn cầm hồn tháp thủy tinh, hòa linh thức vào bên trong, chỉ cần dẫn động tâm thần một cái, hắn chỉ cần phá phong ấn cuối cùng trong hồn tháp liền có thể dẫn động hồn Bán Thần bên trong bộc phát.

- Lão đầu nhi, ngươi không nên ép người quá đáng! !

Chương 902.: 2: Thiên Vương chỉ

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, hắn muốn đánh cược một lần, suy nghĩ không biết hồn Bán Thần bên trong có thể diệt lão gia hỏa này hay không. Nếu thật có thể làm được, nói không chừng mình sẽ có thêm Thiên Nhân Hồn.

Nhưng ý niệm này vừa xuất hiện, hắn lại âm thầm lắc đầu, hắn không có thủ đoạn thu hồn, nhất là hồn của Thiên Nhân sau vẫn lạc, hắn càng không biết cách thu, chỉ sợ cũng chỉ có Bán Thần mới làm được.

Khả năng rất lớn là hắn không thể tiêu diệt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần có nắm chắc không thể giết hắn nhưng có thể làm lão tổ Thiên Nhân Bạch gia trọng thương, thương thế này không thể khôi phục trong thời gian ngắn, càng đánh phá cân bằng thế lực trong thành Cự Quỷ.

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia nheo mắt nhìn sang, nhìn hồn tháp trên tay Bạch Tiểu Thuần, hắn không cảm thấy có chút nguy cơ này, ánh mắt nhìn lên mặt Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo thần thái kiêng kị.

- Vẫn xem thường ngươi... Ngươi rất tốt, phi thường tốt... Tuy lão phu cũng không biết vì sao ngươi có thể gây ra nhiều việc kinh ngạc như thế nhưng ta có thể cảm nhậ được huyết mạch Bạch gia trên người của ngươi, như vậy... Quá tốt.

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia mỉm cười, hắn nâng chân phải và bước lên phía trước, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn ra quyết định của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, vào lúc này hắn muốn bóp nát hồn tháp trong tay mình.

Đột nhiên trên bầu trời xa xăm có tiếng gầm lên thật lớn, tiếng gầm từ xa tới gần nhưng cẩn thận nghe xong đã thấy người vừa lên tiếng đã tới rất gần nơi này.

- Bạch huynh dừng tay, bổn tọa tiếp nhận mệnh lệnh Cự Quỷ Vương triệu kiến Bạch Hạo!

Trong nháy mắt hắn gầm lên, sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đại biến, hắn hít thở dồn dập, ánh mắt giãy dụa, hắn lập tức bước tới một bước, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hắn nâng tay phải lên đánh ra một trảo.

Tốc độ Bạch Tiểu Thuần cũng không chậm, vào lúc lão tổ Thiên Nhân Bạch gia vừa bước tới hắn đã sử dụng tốc độ cực hạn của bản thân lui ra sau, hắn vô cùng kinh ngạc nhưng không bóp nát hồn tháp, bôn đại phân thân lập tức xuất hiện ngăn cản trước mặt hắn.

Tiếng nổ mạng ngập trời, bốn đại phân thân của Bạch Tiểu Thuần đồng loạt phun máu tươi gần như tan vỡ, bốn phân thân hóa thành hào quang bay vào trong người Bạch Tiểu Thuần, mặc dù như thế Bạch Tiểu Thuần vẫn tranh thủ được chút thời gian thi triển Bất Tử Cấm rời đi.

Trong nháy mắt bàn tay lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đánh tới, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã phân giải biến mất tại chỗ, ánh mắt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia sinh ra hàn quang, hắn nhìn hư vô nơi xa.

- Đi ra cho ta!

Câu nói này mang theo thiên uy, hắn đoán được vị trí Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, thân thể Bạch Tiểu Thuần vừa xuất hiện liền phun máu tươi, tóc tai tán loạn.

Lúc Bạch Tiểu Thuần vừa hiện thân liền có một đạo kim quang từ xa phá không bay tới, kim quang xuất hiện liền ngăn cản trước mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia.

Đó là một kim quang ngọc bội!

Ngọc bài này có hình cự quỷ hai sừng, hắn ngửa mặt lên trời gào thét sau khi xuất hiện đã làm hư vô chung quanh tan vỡ.

Sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia âm trầm, bên cạnh ngọc bội trước mặt Bạch Tiểu Thuần có một lão giả bước ra khỏi hư vô.

Lão giả mặc áo đen, mặt không biểu tình nhìn về phía trước, tu vi chấn động không kém gì lão tổ Thiên Nhân Bạch gia.

Toàn thân lão giả sinh ra băng hàn, trên người sinh ra khí tức âm trầm, hắn đứng ở nơi đó nhưng hư vô chung quanh bị bóp méo, dường như có hai đạo thần niệm va chạm trong vô hình, cả bầu trời sinh ra sấm sét, dường như mọi thứ đang giao thoa với nhau.

Ngay cả mặt đất cũng rung động.

Nhìn ngọc bội, nhìn lão giả xuất hiện trước mặt, trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, lúc trước hắn có suy nghĩ, Bạch gia gặp chuyện không may thì gia tộc hoặc thế lực khác sẽ mượn nhờ cơ hội này triển khai các hành động nhắm vào Bạch gia..

Chẳng qua chờ thật lâu không có ai tới, trước mắt lão giả áo đen vừa quát lớn đã nói rõ thế lực xen vào chính là Cự Quỷ Vương!

Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, nội tâm vô cùng khẩn trương, hắn dùng sức cầm hồn tháp, một khi cảm thấy không ổn, bản thân hắn sẽ dùng hồn Bán Thần làm chuẩn bị.

- Vô Thường, đây là chuyện Bạch gia ta, ngươi có ý gì?

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia âm trầm nhìn lão giả áo đen trước mặt, trong giọng nói mang theo băng hàn.

- Thuộc hạ Thiên Vương, không có chuyện nhà.

Lão giả áo đen lên tiếng, trong mắt bắn ra hàn quang, hắn tiến lên phía trước một bước, khí thế bốc lên giống như bài sơn đảo hải.

- Bạch Tử Sơn, ngươi muốn cãi ý chỉ Thiên Vương?

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia trầm mặc, hắn nhìn lão giả áo đen nửa ngày, sắc mặt âm trầm sau đó cách không một trảo, lập tức kéo thân thể tộc trưởng Bạch gia vào trong tay, thủ đoạn lão tổ Thiên Nhân quá kinh người.

- Nếu Vương gia triệu hoán phản đồ này, lão phu không cản trở.

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hận nghiến răng, chậm rãi cúi đầu với ngọc bội sau đó ngẩng đầu nhìn lão giả áo đen.

- Lão phu nhất định sẽ bái kiến hỏi Vương gia việc này, ta cần một câu trả lời!

Hắn nói từng chữ, từ đầu tới đuôi không nhìn Bạch Tiểu Thuần một lần, hắn quay người bước vào trong bầu trời, thân ảnh hắn biến mất vô hình.

Hắn rời đi cho nên phiến thiên địa bình tĩnh lại, tiếng sấm tiêu tán, tia chớp biến mất và khôi phục như thường, nội tâm Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi nhưng vẫn cầm hồn tháp không buông ra, hắn cảnh giác nhìn lão giả.

Ánh mắt nhìn lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đi xa, hắn chậm rãi quay người, ánh mắt như tia chớp nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Lão giả này gầy còm, mũi ưng, toàn bộ gương mặt âm lãnh, ánh mắt của hắn mang theo hàn quang sắc bén như muốn nhìn thấu thân thể Bạch Tiểu Thuần từ trong ra ngoài.

- Đi theo ta, từ đó về sau, mạng của ngươi, không thuộc về ngươi, mà là thuộc về Vương gia.

Lão giả áo đen lên tiếng, về phần Thiên Nhân Hồn, lão giả không nói gì, vật ấy thuộc về Bạch gia, hắn không muốn dính vào quá sâu.

- Nói bậy, mạng nhỏ của chính ta không thuộc về bất cứ người nào.

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn có xúc động muốn quát lớn trước mặt Thiên Nhân áo đen.

Nhưng những lời này chỉ dám nói trong lòng, lời tới bên miệng biến thành...

- Vãn bối bái kiến Vô Thường tiền bối, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt, vẻ mặt cảm kích, ôm quyền cúi đầu thật sâu.

- Không cần cám ơn lão phu, cảm tạ, ngươi nên cảm tạ Vương gia đi.

Vô Thường Công lên tiếng, hắn nâng tay phải lên, trong phạm vi mười trượng liền bắt đầu mơ hồ, hư vô vặn vẹo giống như phân cách với thiên địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.