Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1873: Chương 1873: Lửa ba mươi màu! (2)




Đại Thiên Sư có chút lo lắng. Lúc này hắn cùng đám người Tống Quân Uyển, đang thương thảo đối sách. Bạch Tiểu Thuần một lần cuối cùng trở về, đã là chuyện mấy năm trước. Bọn họ cũng không biết chuyện Bạch Tiểu Thuần đã thăng cấp. Bạch Tiểu Thuần cũng vội vàng chế luyện lửa ba mươi màu, muốn không ngừng nỗ lực cho đến khi chế luyện ra, cũng không có suy nghĩ trở lại thăm một chút.

Trong đại điện hoàng cung, lại ở thời điểm mỗi một người đều nhíu mày, suy nghĩ xử lý những lời đồn đại như thế nào. Trong nháy mắt, bỗng nhiên có một tiếng nổ lớn kinh thiên, lại trực tiếp tản ra ở trên trời cao!

Những tiếng động ầm ầm vượt qua thiên lôi, cuồng bạo nổ tung. Động tĩnh quá lớn, không chỉ có khuếch tán ở bên trong Khôi Hoàng Triều, thậm chí Thánh Hoàng Triều, Tà Hoàng Triều, cũng như vậy. Tiếng nổ lớn kinh thiên này thình lình... vang vọng ở trong toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng!

Biển Vĩnh Hằng cũng nổi lên sóng lớn cuồn cuộn. Toàn thế giới hình như cũng chấn động run lên một cái. Một áp lực khiến cho tất cả mọi người có thể cảm nhận được, theo một tiếng động rất lớn này vang lên, từ trên trời hạ xuống!!

- Chuyện gì xảy ra?

- Trời ạ, đây... Đây là âm thanh gì?

Thời điểm vô số người ở rất nhiều khu vực, tất cả đều kinh ngạc kêu lên, tất cả cường giả của ba hoàng triều lớn, mỗi người đều lập tức bay ra, ngẩng đầu nhìn về phía trời cao.

Nơi truyền đến tiếng nổ, chính là chỗ trên trời cao!

Mà càng kinh người hơn, là lúc này này trên trời cao, gương mặt khổng lồ của người chúa tể khổng lồ đã bao nhiêu năm trước sau vẫn không nhúc nhích chiếm nửa bầu trời. Hắn đang nhắm mắt, tự nhiên ở trong một chớp mắt này... run rẩy giật mình!!

Lần chấn động này, cực kỳ rõ ràng, bị tất cả cường giả đều cảm nhận được rõ ràng. Trong nháy mắt lại có gió bão ngập trời nổi lên, ở trong đầu của tất cả mọi người, cuồn cuộn bạo phát!

- Người khổng lồ đang chuyển động!

- Ta không nhìn nhầm. Hắn... mí mắt của hắn thật sự động!

- Sao có thể như vậy được? Lời đồn đại... chẳng lẽ là sự thật!

Vô số người hoảng sợ. Trong nháy mắt Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng lại bay ra trước tiên. Hai người bọn họ ở trên Hoàng Thành của từng người, thần sắc khác nhau. So với Thánh Hoàng nghiêm nghị cùng nặng nề, trong mắt Tà Hoàng lại thoáng lộ ra một ánh sáng u ám.

Ở dưới sự chú ý của vạn người này, thậm chí trong lòng tất cả tu sĩ Tiên Vực Vĩnh Hằng đều dâng lên cảm giác áp lực cùng nguy cơ sinh tử, theo mí mắt của người chúa tể khổng lồ chấn động, lại có trên trăm tảng đá, từ trên mi tâm của người chúa tể khổng lồ này rơi xuống. Từng viên rơi lả tả xuống, giống như một lưu tinh, lao thẳng đến mặt đất Tiên Vực Vĩnh Hằng!

Chúng có tốc độ cực nhanh, giống như có đầy đủ sinh mạng. Cho dù Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng ra tay, cũng vẫn không có cách nào chặn được hết tất cả, ầm ầm rơi xuống!

Mặt đất chấn động mãnh liệt, thiên địa tràn ngập tiếng gào thét!

Hơi thở của Thánh Hoàng tăng nhanh, hoàn toàn không có một chút do dự nào, lập tức đã truyền đạt xuống phong lệnh.

- Tất cả Thiên Tôn, tất cả Bán Thần, ngay lập tức xuất động, hạ tất cả khối đá trong phạm vi của Thánh Hoàng Triều, thu thập tất cả. Một khi xuất hiện vết tích sinh mạng, lập tức báo lên diệt sạch!

Pháp lệnh cùng loại, cũng xuất hiện ở bên trong Tà Hoàng Triều, chỉ có điều có một chút khác biệt. Ở đây không có chuyện diệt sạch. Có chỉ là thu thập.

Rất nhanh, hai đại hoàng triều đều hành động, ở trong phạm vi của từng người, không ngừng khuếch tán. Thậm chí ngay cả hải vực cũng không có quên, cũng thu thập.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần không ở bên trong Khôi Hoàng Triều, nhưng nghị quyết đến từ cộng đồng đám người Đại Thiên Sư, vẫn truyền khắp hoàng triều. Tất cả Thiên Tôn cùng với Bán Thần, gần như đều tản ra, từng người tìm kiếm!

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thuần ở trong tinh không này, trên bảo quạt, thần sắc của hắn cực kỳ nghiêm trọng. Toàn bộ tâm thần đều ngưng tụ ở ngọn lửa trước mặt. Màu sắc của ngọn lửa này đang nhanh chóng biến hóa, hoàn toàn khác cùng lửa hai mươi chín màu. Giờ phút này, màu sắc của ngọn lửa gần như đã không nhìn thấy rõ, giống như rất nhiều màu sắc đan vào một chỗ, trong nháy mắt nhiều màu, trong nháy mắt lại dường như trong suốt không màu sắc!

Cách điều chế lửa ba mươi màu, Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn tạo thành, lại trong lần lượt chế luyện cũng đã hoàn thiện nó đến mức cực hạn hắn có thể làm được

Nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn lần lượt thất bại. Đến hiện tại, Bạch Tiểu Thuần đã ý thức được, lửa ba mươi màu này... không nhất định thành công. Cho dù mình đều chuẩn bị tất cả đến hoàn mỹ, ở trên luyện chế cũng đã đến cực hạn, nhưng cuối cùng vẫn tồn tại khả năng thất bại cực lớn.

- Có thể chế luyện ra lửa ba mươi màu hay không, vậy phải xem vận khí thế nào...

Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Hắn đã thất bại chừng mấy mươi lần. Nếu như đổi lại thành những người khác, sợ là đã sớm tuyệt vọng. Dù sao mỗi lần chế luyện cần phải tiêu hao số lượng hồn cũng kinh người.

Mặc dù là Bạch Tiểu Thuần ở đây, nắm giữ nhiều hồn như vậy, lúc này cũng có chút chịu không nổi. Dựa theo phán đoán của hắn, bản thân tối đa lại chế luyện hai mươi lần nữa. Nếu vẫn là thất bại, hắn lại không đủ hồn nữa.

Mà ở tinh không bay lâu như vậy, không nói thu thập toàn bộ hồn trong tinh không, nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng phán đoán ra, mình chí ít thu thập hơn phân nửa. Còn có một ít rải rác, không chỉ phiền phức trên phương diện thu thập, càng tiêu hao thời gian.

- Nhất định phải thành công.

Bạch Tiểu Thuần than nhẹ một tiếng, lên tinh thần tiếp tục chế luyện. Mấy ngày sau, lúc một tiếng nổ mãnh liệt, vang vọng tinh không, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần khó coi, ngồi ở chỗ đó đờ ra. Một lát sau, hắn lại chế luyện...

Lại như vậy, mỗi ngày lại trôi qua. Một tháng sau, Bạch Tiểu Thuần đã lại chế luyện tám lần, mỗi lần đều thất bại ở mức độ khác nhau. Hắn đã làm được cực hạn. Nguyên nhân thất bại, ngay cả hắn cũng không tìm được đáp án. Cho đến sau một tháng chế luyện này, hình như ở sau rất nhiều lần thất bại dựa theo loại quy luật nào đó xuất hiện một tia ánh rạng đông. Ở trong quá trình chế luyện, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng lại cực kỳ thuận lợi...

Tim hắn cũng rung động, liên tục hít sâu khiến cho bản thân mình bình tĩnh trở lại, dần dần rơi vào trong sự linh hoạt kỳ ảo nào đó. Hình như hắn đã quên tất cả, chỉ còn lại có... biển lửa trước mặt đang không ngừng thành hình!

Không biết qua bao lâu, khi ý thức của Bạch Tiểu Thuần từ trong sự linh hoạt kỳ ảo này khôi phục lại, hắn kinh ngạc nhìn... ngọn lửa sáng ngời đang bồng bềnh ở trước mặt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.