Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1501: Chương 1501: Một con mắt Tinh Uyên




Chúng hóa thành vô số hơi nước, giống như dời núi lấp biển khuếch tán về bốn phía xung quanh. Từ phía xa vừa nhìn lại, trên bầu trời Thông Thiên Hải, hơi nước này khuếch trương tản ra, giống như một mặt biển rộng lớn đang bốc hơi lên!

Toàn thế giới... Vào giờ phút này, ngoại trừ phạm vi Thông Thiên Hải, những khu vực khác đều bị ảnh hưởng. Ở dưới hơi nước này khuếch tán ra, xung quanh có nước trút xuống!

Man Hoang cũng không ngoại lệ. Bốn phía xung quanh Khôi Hoàng Thành, mưa to rơi xuống. Trong lòng vô số người, đều theo toàn thế giới chấn động run rẩy.

Trên Thông Thiên Hải, Thông Thiên đạo nhân nheo cặp mắt lại. Trong lòng của hắn lại nghiêm trọng thêm vài phần. Bạch Tiểu Thuần này thật sự cường hãn, khiến cho trong lòng hắn hết lần này tới lần khác dâng lên sự bất an.

- Đạo Môn, Cấn Cung!

Mắt thấy Đạo Môn khảm cung bị Bạch Tiểu Thuần hóa giải, Thông Thiên đạo nhân hừ lạnh một tiếng, không chậm trễ chút nào, vung tay lên. Nhất thời sáu thanh phi kiếm phía trước hắn, lại đan xen.

Lần này, không đợi Thông Thiên đạo nhân sắp thành hàng cấn cung của hắn, thân thể Bạch Tiểu Thuần ở phía sau Bất Tử Đế Quyền đang nhanh chóng khôi phục. Hắn chợt lao mạnh ra, hóa thành một đạo cầu vồng, giống như lưu tinh, trong những tiếng ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Thông Thiên đạo nhân.

Ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần tới gần, Thông Thiên đạo nhân cười lạnh. Tay phải hắn bấm quyết. Trong chớp mắt sáu thanh phí kiếm ở trước mặt hắn lại sắp thành hàng. Vẫn là ba hàng, nhưng hình dáng lại khác với lúc trước!

Ở trong chớp mắt khi hình vẽ này vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần tới gần, thình lình có một ngọn núi từ bên trong không trung hiện ra. Nó tới cực kỳ đột nhiên, trực tiếp hạ xuống, ầm ầm lao về phía Bạch Tiểu Thuần!

Ngọn núi này quá lớn, phải có kích thường chừng mấy ngàn trượng, khí thế kinh thiên, đập xuống, dâng lên tiếng gió gào thét, đinh tai nhức óc. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi. Trong tiếng gầm nhẹ hắn đánh ra một quyền, muốn đi đối đầu. Nhưng vào lúc này, trên bầu trời, từng ngọn núi lớn một lại đồng thời biến hóa ra, đồng thời lao xuống!

Ngọn núi sau còn khổng lồ hơn so với ngọn núi trước. Chỉ trong chớp mắt lại xuất hiện trên trăm ngọn núi, chiếm cả bầu trời. Một ngọn núi lớn nhất có kích thước chừng mấy vạn trượng, không ngừng đập xuống, căn bản cũng không cho Bạch Tiểu Thuần có thể có cơ hội né tránh!

Nhất là ở Thông Thiên Hải phía trên, lúc này theo biển rộng rít gào, lại có từng ngọn núi, từ đáy biển đột ngột nhô lên, lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần. Thậm chí ở bốn phía xung quanh, đồng thời cũng có từng ngọn núi xuất hiện, giống như trở thành pháp bảo của Thông Thiên đạo nhân, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Chung quanh, thiên địa tám phương, bất kỳ chỗ nào đều có ngọn núi!

Bạch Tiểu Thuần có thể đánh vỡ một ngọn núi, nhưng trong chớp mắt, lại xuất hiện mười ngọn núi, trăm ngọn núi, xuất hiện không dứt, càng lúc càng lớn, càng lúc càng nặng, càng lúc càng mạnh!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần không ngừng biến hóa. Đạo Môn của Thông Thiên đạo nhân quá mạnh mẽ, ở trong một chớp mắt này, đã lộ rõ không thể nghi ngờ! Đạo pháp cùng loại, Bạch Tiểu Thuần chỉ từng thấy qua ở trong cuộc chiến tuyệt thế Man Hoang trước đây, trên con đường ngũ hành của người canh giữ lăng mộ!

Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc nghiêm túc. Thoáng cái, Bất Tử Huyết trong cơ thể hắn bỗng nhiên thiêu đốt. Theo sự thiêu đốt, bên ngoài thân thể hắn nhất thời lại bạo phát ra từng tầng huyết khí. Huyết khí này trong chớp mắt đã trở nên nồng đậm, trở thành huyết vụ. Bên trong sương mù, mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự điên cuồng cùng khát máu. Nhưng thần trí của hắn không giống tiêu tan giống như mọi khi!

Đối với phương pháp Thần Sát, hắn đã có thể hoàn toàn điều khiển!

Thần Sát vừa ra, huyết khí ngập trời. Trong tiếng gầm nhẹ, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần bạo phát đến cực hạn. Huyết vụ còn ầm ầm ầm không ngừng khuếch tán ra. Mặc cho có bao nhiêu ngọn núi hạ xuống, huyết vụ của hắn đều có thể ở duới sự thiêu đốt của Bất Tử Huyết, trong chớp mắt đã bao trùm.

Mà mỗi một ngọn núi bị huyết vụ bao trùm, trong nháy mắt đều vỡ nát, giống như bị hút đi tất cả lực lượng tồn tại, trực tiếp lại hóa thành tro bụi...

Mắt thấy huyết vụ này càng lúc càng nồng đậm, càng lúc càng nhiều. Thậm chí phóng tầm mắt nhìn lại, tám phương của thế giới này đều trở thành màu đỏ. Tất cả ngọn núi, đều đang tan vỡ ở trong huyết vụ này. Chân mày của Thiên Tôn hơi nhíu lại. Hắn hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên.

- Đạo Môn, chấn cung!

Tiếng thiên lôi chợt nổ vang, giống như từ lúc khai thiên lập địa vậy. Từng tia chớp thiên lôi màu đen trực tiếp ở trên trời cao huyễn hóa ra, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần, đánh mạnh tới!

Từ phía xa vừa nhìn lại, thiên lôi nhiều, cũng là vô cùng vô tận, vượt qua tất cả thiên kiếp. Hình như Đạo Môn này mở ra, khiến cho Thông Thiên đạo nhân trở thành quân chủ của sấm sét!

Đạo pháp như thế, Đạo Môn như vậy, đây chính là Thiên Tôn Pháp do Thông Thiên đạo nhân tự nghĩ ra, Cũng chính là vì Đạo Môn Pháp này, mới khiến cho người canh giữ lăng mộ khi nhắc với Bạch Tiểu Thuần về Thông Thiên đạo nhân, đều sử dụng bốn chữ kinh diễm tuyệt luân để hình dung!

Cũng chính là loại Thiên Tôn Pháp này đã lục lọi đến đại đạo, khiến cho Thông Thiên đạo nhân lật đổ toàn bộ Khôi Hoàng Triều, càng làm cho hắn có tự tin, chỉ muốn đi ra khỏi mảnh thế giới này, đến bên ngoài, bản thân mình nhất định có thể... Trở thành Thiên Tôn chân chính, còn có thể trùng kích... chí tôn Thái Cổ - sợ là ở bên ngoài, cũng là tồn tại tuyệt đối đỉnh phong, hiếm có như lông phượng và sừng lân vậy...

- Ta có tư chất như thế, nhất định có thể trở thành Thái Cổ. Vì sao phải ở bên trong căn nhà thế giới chật hẹp nhỏ bé này, kéo dài hơi tàn, chờ đợi ngày thọ nguyên đoạn tuyệt... Ta... Làm sao có thể cam tâm!

Thiên Tôn rống to hơn, trong thần sắc dữ tợn mang theo sự điên cuồng. Lúc hắn bước ra một bước, trời cao hạ xuống thiên lôi, hoàn toàn bạo phát. Mười vạn, trăm vạn thậm chí ngàn vạn, nổ mạnh hạ xuống.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần là có phương pháp Thần Sát, mặc dù từng cắn nuốt thiên lôi tu hành, nhưng hôm nay... hắn cũng vẫn không có cách nào đối đầu với sấm sét đến từ đạo pháp của Thiên Tôn.

Mắt thấy thiên lôi vô cùng vô tận này nổ lớn, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần trở nên gấp gáp, trong mắt hắn càng thêm điên cuồng, không thể kém hơn so với Thông Thiên đạo nhân. Hắn ngẩng đầu, sau khi thu hồi huyết khí toàn thân, lực trường sinh của hắn trong nháy mắt bạo phát ra.

- Thuật pháp như vậy... Ta cũng có!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.