Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 519: Chương 519: Mục tiêu... Bạch Tiểu Thuần




Thậm chí Huyền Khê Tông có được đại thế sẽ tấn công, như vậy cảnh tượng của Huyền Khê Tông bây giờ là kết cục của Huyết Khê Tông.

Thiên Giác Kiếm đối kháng với Hắc Giáp Thiên Ngưu hấp dẫn ánh mắt của mọi người, nhất là trên hùng thành vào lúc này ẩn chứa khí cơ, ẩn ẩn tập trung vào chung quanh Hắc Giáp Thiên Ngưu.

Hiện tại khi Thiên Giác Kiếm nâng lên, thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu chia lìa, trên chiến trường xuất hiện yên tĩnh ngắn ngủi, sau đó tất cả tu sĩ Linh Khê Tông đều bộc phát tiếng hoan hô kinh thiên động địa.

Tóm lại người Huyền Khê Tông đều trơ mắt nhìn chí bảo Hắc Giáp Thiên Ngưu của bọn họ bị chém giết, nhìn Hắc Giáp Thiên Ngưu máu chảy tứ tung, tu sĩ Huyền Khê Tông trong hùng thành chấn động tâm thần, bọn họ cúi đầu xuống, tâm tư xoay chuyển...

Đúng lúc này đột nhiên có người chú ý trong thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu có viên tinh thạch tỏa ra uy lực kỳ lạ, lúc nhìn thấy đều hấp dẫn lòng người.

Mà các tu sĩ trước chiến trường phát hiện tinh thạch này, tất cả chiến thú trên chiến trường đều nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt khóa chặt tinh thạch trước mặt.

- Tinh thạch vương thú, không đúng, đây là giả!

Ánh mắt thủy tổ Huyết Khê Tông nhìn thấy liền biến sắc.

Trong nháy mắt hắn vừa mở miệng, tất cả chiến thú và tu sĩ đều tham lam, ánh mắt Thiết Đản co rút lại thành một điểm thật nhỏ, trong giây lát đã bộc phát ra tốc độ kinh thiên lao thẳng tới thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu.

Trong mắt nó tỏa ra khát vọng rất lớn, càng điên cuồng, tốc độ cực nhanh và trực tiếp hóa thành hào quang, trong nháy mắt nó bay thẳng về phía Hắc Giáp Thiên Ngưu, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng, thân thể cũng lao ra, không chờ hắn tới gần, đột nhiên...

Tiếng vù vù vang lên, âm thanh xé gió vang dội đột nhiên bắn ra từ hùng quan, nó phát ra tiếng bén nhọn tới cực điểm, làm cho tâm thần người ta đau đớn.

Có thể nhìn thấy nó chính là một mũi tên màu đen, trong chớp mắt đã bắn ra khỏi hùng thành, tốc độ cực nhanh, mắt thường khó có thể thấy rõ phương xa, trong nháy mắt tiếp theo mũi tên đã xuất hiện bên cạnh Hắc Giáp Thiên Ngưu!

Mục tiêu chính là Thiết Đản! !

Thân thể Thiết Đản chấn động rất mạnh, vào thời điểm nguy cơ sinh tử mãnh liệt nó phát ra tiếng gào rú thảm thiết muốn tránh đi, muốn giãy dụa nhưng không thể, tốc độ mũi tên quá nhanh, nó bắn thẳng vào mi tâm Thiết Đản.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần lâm vào điên cuồng, hai mắt của hắn đỏ rực, thân thể của hắn lao tới phía trước, con mắt thứ ba mở ra, Thông Thiên pháp nhãn bộc phát ra tất cả tiềm lực trước nay chưa từng có, hóa thành ngự lực và biến thành bàn tay chụp thẳng vào mũi tên đang bắn tới.

Mà thân thể Bạch Tiểu Thuần bởi vì triển khai tốc độ đạt tới cực hạn, trong nháy mắt hắn tới gần thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu thì thất khiếu chảy máu, còn bàn tay ngự lực ngăn cản đã làm mũi tên hơi dừng lại.

Lúc này toàn thân Thiết Đản run rẩy né tránh cực nhanh, lập tức Thiết Đản tránh đi thì nội tâm Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, nhưng vào lúc này đột nhiên mũi tên cải biến phương hướng không còn tập trung vào Thiết Đản, cũng không phải tập trung Bạch Tiểu Thuần, mà nó cực kỳ thành thạo bắn thẳng vào viên tinh thạch màu đen kia.

Tốc độ cực nhanh, tốc độ cải biến của nó còn nhanh chóng tới cực hạn, thậm chí trực tiếp bắn nát phòng ngự của Bạch Tiểu Thuần.

Tất cả nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế quá trình diễn ra cực nhanh, không chờ người trên chiến trường kịp phản ứng, ngay cả Thủy tổ Huyết Khê Tông trên bầu trời cũng phải rung động, hắn lập tức rống to lên.

- Dạ Táng mau lui lại, mục tiêu của nó... Là ngươi!

Thủy tổ Huyết Khê Tông vừa nói ra lời này đã lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, các lão tổ khác cũng kịp phản ứng, sắc mặt bọn họ biến hóa nhưng lại không kịp phản ứng.

Trước kia Bạch Tiểu Thuần nhìn như hung hiểm nhưng trên thực tế đều có lão tổ lưu ý, nếu như Bạch Tiểu Thuần phải nguy cơ sinh tử thì bọn họ nhất định sẽ lao ra cứu viện.

Tất cả phát sinh ngay trước mắt, đối phương nắm thời cơ quá ác, Bạch Tiểu Thuần chủ động bay đi, còn có nguy cơ của Thiết Đản, đủ loại chuyện trùng hợp vào nhau làm cho không ai kịp phản ứng, ngay cả lão tổ hai tông Linh Huyết cho dù bảo hộ Bạch Tiểu Thuần cũng sinh ra sơ hở.

Sơ hở này người ngoài không nhìn thấy, nhưng mà Huyền Khê Tông làm sao không nhìn thấy, thậm chí có thể nói đây là sát cục mạnh nhất của Huyền Khê Tông do lão tổ Xích Hồn bố trí.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, hắn không kịp nghĩ nhiều, đối mặt với nguy cơ sinh tử trước mắt hắn cũng không có biện pháp phòng vệ hiệu quả, hắn ôm Thiết Đản và vận dụng Quy Văn Oa, mà thân thể của hắn dùng toàn lực co rút lại, hắn ôm lấy Thiết Đản và co rút thân thể vào sau Quy Văn Oa.

Trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần làm xong tất cả mọi thứ, mũi tên kia đã đâm thẳng vào tinh thạch trong thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu, vào lúc va chạm đã sinh ra tiếng nổ ngập trời, từng ơợn sóng màu đen khuếch tán ra chung quanh bao trùm phương viên ba mươi trượng, những nơi đi qua không có một ngọn cỏ, trong ba mươi trượng này không còn dấu hiệu sinh mệnh, căn bản không có tiếng kêu thảm thiết nào phát ra.

Ngay cả thi thể Hắc Giáp Thiên Ngưu cũng biến thành tro bụi, thậm chí mặt đất trong phạm vi ba mươi trượng biến thành cái hố to sâu nửa trượng!

Hào quang màu đen nồng đậm biến mất, chỉ còn lại một cái nồi màu đen úp ngược, nó nằm ở biên giới cái hố không nhúc nhích.

Lúc này ánh mắt người bốn phía nhìn qua, vào lúc này cái nồi hơi động và mở ra, lộ ra gương mặt tái nhợt của Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo sợ hãi, thân thể của hắn đang run rẩy, cảm giác sống sót sau tai nạn này làm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy sắp chảy nước mắt.

- Huyền Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần ta không để yên cho các ngươi, ngươi ngươi ngươi... Các ngươi dám đánh lén ta hai lần!

Giọng nói của hắn Bạch Tiểu Thuần thê lương, hắn sợ hãi rồi, trong nháy mắt vừa rồi cho dù có Quy Văn Oa bảo hộ thì hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Cũng may có Luyện Linh Oa này nằm trong tay Bạch Tiểu Thuần và phát huy ra hiệu quả kinh người, nếu không Bạch Tiểu Thuần cảm giác mạng nhỏ của mình, trái tim của hắn đập thình thịch, trong nội tâm Bạch Tiểu Thuần nghĩ mà sợ, hai chân của hắn mềm nhũn.

- Thiết Đản, ngươi thiếu chút nữa hại chết phụ thân rồi, ngươi có biết hay không!

Bạch Tiểu Thuần leo ra khỏi Quy Văn Oa, Thiết Đản trong ngực hắn cúi đầu, bộ dáng như sắp khóc, nó đã biết sai rồi.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy bộ dáng Thiết Đản như vậy, lại không nỡ răn dạy, lòng đầy lửa giận, ngưng tụ hai mắt, nhìn qua hùng thành đã nhìn thấy trên đầu thành có một lão tổ đang đứng.

- Lão bất tử, ngươi chờ Bạch gia gia đó, cây cung của ngươi, ta... Ta muốn!

Bạch Tiểu Thuần nổi trận lôi đình, gào thét không ngừng.

- Hắn còn chưa chết!

Trên hùng thành, lão tổ Xích Hồn tay cầm cây cung màu xanh, cây cung tràn ngập tang thương phát ra khí tức thiên đạo, trong Huyền Khê Tông có kiện chí bảo thứ hai, Thiên Cung!

Mũi tên kia chính là cây cung này bắn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.