Cho dù là Công Tôn Uyển Nhi cũng phải trố mắt ra nhìn, hô hấp ngưng trệ, sắc mặt của nàng lúc này cực kỳ hiếm thấy.
Đầu lâu từ từ nâng lên một ít, lộ ra đôi mắt làm tâm thần mọi nươời chấn động, thời gian dần qua để lộ cái mũi, cho đến khi cái miệng lộ ra chính là tiếng rống kinh thiên động đia, trực tiếp truyền ra khắp cả thiên địa.
Âm thanh như sấm sét truyền khắp nơi, cánh tay Huyết Tổ chèo chống thân thể, tiếng rống này truyền ra từ cổ Huyết Tổ.
Cùng lúc đó không đợi mọi người kịp phản ứng, Thông Thiên Hà bộc phát, nước sông bộc phát sóng gió cao mấy trăm trượng, cánh tay kia duỗi ra khỏi Thông Thiên Hà và chạm vào mặt đất bờ bên kia.
Mặt đất rung động rất mạnh vô số khe hở xuất hiện, khu vực này sụp xuống, mặt đất cứng rắn dưới tay Huyết trở nên mềm đi rất nhiều.
Khi hai cánh tay ấn thẳng vào mặt đất, bầu trời trở nên u ám, mọi người cảm thấy hít thở không thông khi thân thể khổng lồ kia chậm rãi nhô lên mặt nước Thông Thiên Hà! !
Đầu lâu, cổ, bả vai, ngực, nửa người trên kéo dài vô hạn, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng... Đến cuối cùng bộ phận để lộ ra khỏi mặt nước Thông Thiên Hà cũng đã cao mấy vạn trượng.
Bả vai rộng rãi làm cho cả Thông Thiên Hà trở nên chật chội, huyết nhục tráng kiện sinh ra uy áp làm người ta cũng phải run rẩy.
Dưới phần eo chìm dưới Thông Thiên Hà, nếu như ánh mắt của ai nhìn xuyên qua mặt nước, có thể nhìn thấy nửa người dưới của Huyết Tổ chìm xuống đáy sông.
Thông Thiên Hà đối với tu sĩ mà nói là rất sâu, đối với Huyết Tổ mà nói cũng không sâu!
Trong nháy mắt chính thức đứng lên, cũng đã nói rõ Huyết Tổ sống lại, không bằng nói là thân thể Huyết Tổ nhưng có hồn của Bạch Tiểu Thuần, cũng chính là Bạch Tiểu Thuần điều tất cả, ánh mắt hắn nhìn chung quanh, dưới ánh mắt này cả thiên địa trở nên nhỏ bé, ngọn núi trong mắt hắn giống như đồ chơi, con sông cực kỳ rộng lớn biến thành một vũng nước.
Mà những cây cối trở thành cọng cỏ non, tu sĩ chỉ là con kiến.
Loại cảm giác này rất khó hình dung, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, dường như hắn có thể hái cả ngôi sao, tất cả những cảm giác này bao phủ tâm thần của hắn, Bạch Tiểu Thuần nhịn không được ngửa mặt lên trời thét dài.
Tiếng thét này vang vọng cửu thiên, truyền khắp cả châu, nó không ngừng lan ra xa xa, vô số chim thú sợ hãi, vô số hung thú run rẩy, nước Thông Thiên Hà nổ tung, thậm chí ở đầu khác của Thông Thiên Hà có một con cá sấu màu vàng cũng ngẩng đầu nhìn qua, trong thần sắc còn mang theo rung động.
Còn có nhiều hung thú khủng bố đều phải rung động trong nháy mắt.
- Huyết... Tổ!
Linh Khê lão tổ thứ nhất Hàn Tông khiếp sợ, thân thể của hắn run rẩy, Lý Tử Mặc, Thiết Mộc chân nhân bên cạnh hắn đều biến sắc, trong thần sắc mang theo vẻ mặt không dám tin.
- Không ngờ có thể hành động...
- Huyết Khê nhất mạch thật sự là đại thủ bút, đây là muốn dùng thân thể Huyết Tổ đi ngược dòng mà!
Lão tổ Xích Hồn ngây ngốc, Nguyên Anh chân nhân của Huyền Khê nhất mạch đều cảm thấy bất khả tư nghị.
Đan Khê Tông càng như thế, ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn qua bầu trời, nhìn thân ảnh che khuất cả mặt trời.
Các lão tổ còn như thế thì càng không cần phải nói những tu sĩ Kim Đan cùng Trúc Cơ, tu sĩ bốn mạch oanh động, mà phấn chấn nhất chính là tu sĩ Huyết Khê, bọn họ kích động quỳ lạy Huyết Tổ quỳ và rống to.
- Bái kiến Huyết Tổ!
- Bái kiến Huyết Tổ!
Âm thanh như sóng cồn, cuối cùng nó không ngừng vang vọng cả khúc sông, khí thế như cầu vồng.
Trong lúc mọi người rung động, trên Thông Thiên Chiến Thuyền của Linh Khê Tông, Công Tôn Uyển Nhi nhìn thân thể Huyết Tổ với sắc mặt kỳ quái, hình như có chút mờ mịt, cau mày giống như nhớ lại cái gì đó nhưng lại không thể nhớ nổi.
Cuối cùng nàng nhìn về đôi mắt Huyết Tổ, trong đôi mắt này nàng nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần, trong mắt của nàng dường như nhiều ra một ít thứ gì đó.
Còn có một người con gái hiện tại cũng có sắc mặt cổ quái, dường như mang theo kính sợ và sợ hãi, còn có không dám tin còn nhiều hơn những người khác.
Cô gái này chính là người Đan Khê Tông, nữ tử có dung nhan tuyệt thế hấp dẫn bất cứ nam nhân nào... Trần Mạn Dao.
Càng không có bất cứ người nào chú ý tới, dù Bạch Tiểu Thuần cũng không có phát giác được, vào lúc hắn điều khiển thân thể Huyết Tổ đứng lên thì trên bầu trời xuất hiện một thân ảnh mơ hồ.
Thân ảnh ấy mặc một bộ trường bào màu đen, không nhìn rõ gương mặt, chỉ có thể lờ mờ phân biệt ra đó là lão giả, trên người tràn ngập khí tức tử vong.
Hắn yên lặng nhìn thân thể Huyết Tổ, trong mắt mang theo phức tạp, và nhớ lại.
Nếu như Bạch Tiểu Thuần có thể thấy rõ người này, như vậy hắn lập tức nhận ra, lão giả này... Chính là người thủ lăng năm đó cứu mạng hắn trong sơn mạch Lạc Trần.
Nhìn một lúc lâu, người thủ mộ than nhẹ, lúc quay người đã biến mất không thấy đâu nữa.
Cùng lúc đó khi thân thể Huyết Tổ đứng lên, vô số nước sông bị nhấc lên cao rơi xuống, có chảy dọc theo thân thể, nhưng cũng đủ hình thành một cơn mưa nước sông Thông Thiên Hà, lão tổ ba mạch lập tức dùng toàn lực ra tay xua tan nước Thông Thiên Hà rơi xuống, nếu không chỉ uy lực của nước sông đã ăn mòn không ít tu sĩ.
Bạch Tiểu Thuần thu hồi ánh mắt nhìn về phương xa, thân thể Huyết Tổ hắn vẫn có chút không thích ứng được, cho nên trước đó mới nhấc lên rất nhiều nước Thông Thiên Hà, thấy không có thương vong thì hắn thở ra một hơi, cùng lúc đó càng cảm nhận được thân thể chính thức của mình đang điều khiển Huyết Tổ cũng được tẩm bổ không ngừng.
Tu La Thân lại từ từ được đề cao!
- Đáng tiếc, dù sao Huyết Tổ đã vẫn lạc, mặc dù có thể điều khiển thân thể hắn nhưng khó mà phát huy ra lực lượng khi hắn còn sống, chỉ có thể vận dụng một phần nhỏ lực lượng thân thể mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần cảm thụ tình hình thân thể Huyết Tổ rồi nói thầm.
Cho dù chỉ là một phần nhỏ nhưng trong cảm nhận của Bạch Tiểu Thuần, một quyền của mình sợ rằng lão tổ Nguyên Anh cũng không thể thừa nhận nổi... Dường như đã vượt qua cảnh giới Nguyên Anh!
Trầm mặc một lát, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận ý chí và chấn động của tu sĩ Huyết Khê Tông trong cơ thể Huyết Tổ, cảm nhận được thần thức Huyết Khê Thuỷ tổ Phong Thần tử, bỗng nhiên bàn tay sơn môn Huyết Khê Tông nâng lên sau đó trực tiếp hạ xuống mặt các đệ tử Huyết Khê Tông còn đang ở bên ngoài.
Oanh một tiếng, đại địa run rẩy và vỡ vụn các nơi, giọng nói khàn khàn của Bạch Tiểu Thuần khuếch tán bốn phía.
- Huyết Khê nhất mạch vào trong cơ thể ta!
Những đệ tử Huyết Khê Tông kích động, bọn họ nhanh chóng chui vào trong bàn tay Huyết Tổ, cho đến khi tất cả tu sĩ Huyết Khê Tông đều đi vào bên trong, Bạch Tiểu Thuần điều khiển cánh tay Huyết Tổ nâng lên, ánh mắt mang theo hung quang nhìn về phía trung du.
- Nghịch Hà Tông... Toàn quân, xuất động!
Tiếng nói của hắn như sấm sét vang vọng các nơi, Bạch Tiểu Thuần điều khiển thân thể Huyết Tổ, hai chân đi trong nước sông, mỗi khi hắn bước về phía trước là một hồi động đất, nước sông cũng sinh ra sóng lớn tràn lên hai bờ sông.