Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 768: Chương 768: Năm quân đoàn cướp người




- Ah...

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn sống trong Bác Bì Quân rất tự tại, tạm thời không có ý định rời đi, nhưng ánh mắt quân chủ Hắc Yêu Quân nóng bỏng, dường như cực kỳ hy vọng mình đồng ý, hắn do dự không biết mình nên lên tiếng như thế nào, đột nhiên phương xa có một đạo hào quang xuất hiện, người chưa đến nhưng lời nói đã đến trước.

- Đừng nghe hắn, Bạch đại sư, tiến vào Thất Sát Quân ta đi, chỉ cần ngươi gia nhập Thất Sát Quân, ta cho ngươi thù lao gấp mười lần, ta còn cam đoan ngươi không chịu bất cứ thương tổn nào từ Man Hoang, tuyệt đối sẽ không để ngươi lâm vào hiểm cảnh như lúc trước!

Tiếng nói quanh quảnh Công Giáp Các, một nam tử trung niên mặc trường bào màu đỏ tươi cười xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

Nam tử tướng mạo tuấn mỹ, tươi cười ôn hòa, vừa nhìn qua tính tình không cao ngạo, Bạch Tiểu Thuần nhớ vị này có sát khí rất nặng lúc trên chiến trường, trừ Bạch Lân, không ai có thể so sánh.

- Bảo vệ ta bình an?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn nhìn sang nam tử trung niên Thất Sát Quân, lúc trước hắn đang lo lắng an nguy của mình, hiện tại có người bảo đảm an toàn cho mình, sao hắn không động tâm chứu.

Vừa thấy sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, lão giả Hắc Yêu Quân sốt ruột, đang muốn lên tiếng thì phương xa có tiếng hừ lạnh vang lên.

- Hắc Yêu Quân cùng Thất Sát Quân quá keo kiệt rồi, Bạch đại sư không nên gia nhập quân đoàn keo kiệt, không dùng được đâu, Đồ Man Quân của ta sẽ cấp cho ngươi thù lao gấp hai mươi lần, đồng thời cam đoan ngươi an toàn, chỉ cần ngươi cần dược thảo gì, lập tức chuẩn bị cho ngươi, cần linh dịch, đan dược hay mọi vật tư tu hành đều chuẩn bị sẵn sàng!

Trong hư vô có tiếng cười vang ra, trên bầu trời có hào quang thứ ba xuất hiện, đó là thân ảnh cường tráng.

Người đến là đại hán mặc trọng giáp giống như một ngọn núi nhỏ, thân thể tráng kiện và đôi mắt hung ác, hằn nhìn lão giả và nam tử trung niên sau đó mới nói chuyện với Bạch Tiểu.

Quân chủ Hắc Yêu Quân và nam tử trung niên Thất Sát Quân nhìn chằm chằm vào đại hán vừa xuất hiện, ba người sinh ra chiến ý không nhỏ.

- Ah?

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn nhìn ba quân chủ không ngừng lôi kéo mình... Đồng thời hắn cũng động tâm, hắn cảm thấy Đồ Man Quân mới là lựa chọn tốt nhất cho mình.

Nhưng lúc này có tiếng hừ lạnh vang lên trong hư vô, phong bạo vô cùng quét ngang bầu trời, thậm chí trên bầu trời đã xuất hiện tia chớp, trong thiểm điện là một tu sĩ tóc bạc.

Tu sĩ tóc bạc vừa xuất hiện đã đáp xuống sân của Bạch Tiểu Thuần, dưới chân hắn xuất hiện nhiều tia chớp lan ra bốn phía, đình viện biến thành lôi trì đáng sợ.

Hết lần này đến lần khác lôi trì không gây tổn thương cho Bạch Tiểu Thuần nhưng lại ảnh hưởng đến người khác, sắc mặt ba quân chủ còn lại biến hóa, bọn họ vận chuyển tu vi bức lôi điện cách xa người mình.

- Diệt Hồn Tử, ngươi muốn làm gì?

Đại hán quân chủ Đồ Man Quân hét lớn.

- Làm gì? Đương nhiên là muốn cướp người, Bạch đại sư, tiến vào Diệt Hồn Quân của ta đi, bổn tọa bảo vệ ngươi bình an trong mười năm, tăng thù lao lên năm mươi lần, bảo vệ ngươi đạt được vinh hoa phú quý khi trở về tông môn, cung cấp tất cả dược thảo và tài nguyên cần thiết, thậm chí ta có thể cấp cho ngươi một viên Nguyên Anh Đan vô cùng trân quý, ngươi chỉ cần gật đầu, Nguyên Anh Đan sẽ là của ngươi ngay lập tức!

Tu sĩ tóc bạc lên tiếng, một viên đan dược như thủy tinh xuất hiện trong tay hắn.

Đan dược vừa xuất hiện đã sinh ra mùi hương kinh người, đám người Triệu Long khiếp sợ không nhỏ... Phải biết rằng Nguyên Anh Đan là tài nguyên tu hành cực kỳ trọng yếu, Tinh Không Đạo Cực Tông cũng không có nhiều, bất cứ xuất ra viên nào cũng có ghi chép lại, quý giá không khác gì Thiên Thú Hồn.

Thậm chí trình độ khát vọng của mọi người còn vượt xa Thiên Thú Hồn, dù sao Thiên Thú Hồn kết thành Nguyên Anh cường đại nhưng cần gôm đủ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ mới có thể sử dụng được.

Nhưng Nguyên Anh Đan lại trợ giúp tu sĩ Kết Đan Đại viên mãn đột phá tu vi bước vào Nguyên Anh, mặc dù tiềm lực phát triển ngày sau không mạnh bằng cường giả Nguyên Anh sử dụng Thiên Thú Hồn nhưng vẫn là Nguyên Anh!

Dù sao không phải ai cũng có thể gom đủ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Thiên Thú Hồn!

Bạch Tiểu Thuần đi đến Trường thành nhưng chưa gặp qua viên Nguyên Anh Đan nào khác, có thể thấy viên đan dược này trân quý cỡ nào, tu sĩ tóc bạc trước mặt chỉ cần Bạch Tiểu Thuần gật đầu là đưa tặng ngay!

Bạch Tiểu Thuần không động tâm là gạt người, ánh mắt hắn nóng bỏng nhìn đan dược, cho dù hắn không muốn dựa vào đan dược đột phá Nguyên Anh, nhưng Nguyên Anh Đan lại có hiệu quả khác, chỉ cần không phải Kết Đan Đại viên mãn nuốt vào, nó sẽ trợ giúp tu sĩ đột phá đến Kết Đan Đại viên mãn!

Từ đó Bạch Tiểu Thuần tiết kiệm rất nhiều thời gian, hắn có thể đột phá hậu kỳ bước vào Đại viên mãn.

Nhìn thấy tu sĩ tóc bạc xuất Nguyên Anh Đan ra dụ dỗ, nội tâm ba quân chủ khác rung động, không phải bọn họ không có Nguyên Anh Đan, chỉ có điều đan dược giá trị quá lớn nên bọn họ do dự.

Nhìn thấy tu sĩ tóc bạc cầm Nguyên Anh đan, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hào quang sáng ngời, sắc mặt ba người khác âm trầm, hắn muốn chờ đợi cao giá hơn nhưng nếu làm thế tướng ăn quá xấu, vào lúc muốn gật đầu đồng ý, trên bầu trời sinh ra tiếng gào thét giận dữ.

- Vô liêm sỉ, toàn bộ cút ngay cho ta!

- Đáng chết, đám người các ngươi đám đến Bác Bì Quân đoạt người của lão tử?

- Không phải Nguyên Anh Đan sao, Tiểu Thuần, đừng nghe bọn chúng, ta cho ngươi ba viên!

Giọng nói như sấm sét, Bạch Lân xuất hiện, trong mắt hắn mang theo lửa giận, không phải giận Bạch Tiểu Thuần mà là giận bốn người kia.

Đây chính là địa bàn của hắn, đào người hiển nhiên như vậy Bạch Lân làm sao chịu được, sau khi xuất hiện còn mang theo sát khí, hắn hất tay áo một cái sinh ra phong bạo cuốn bốn người kia ra xa.

Bạch Tiểu Thuần thấy hắn giận dữ như vậy liền lui ra sau, đám người Triệu Long đã sớm bỏ chạy thật xa.

Đám tu sĩ tóc bạc biến sắc, không nghĩ tới Bạch Lân lại ra tay nên dùng tu vi ngăn cản, lúc năm quân chủ đánh nhau, trên cặp mắt vĩ đại trên tháp cao bắn ra một tia sáng lên người năm quân chủ.

Oanh!

Lực lượng tia sáng hóa thành sóng xung kích đẩy đám người Bạch Lân lui ra sau, cùng lúc đó giọng nói già nua của Trần Hạ Thiên truyền đến nơi này.

- Đều trở về, thân là quân chủ, còn ra thể thống gì?

Bạch Lân cắn răng nhìn bốn người trước mặt, bốn người kia biết rõ mình đuối lý cho nên ho khan, vẫn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Tiểu Thuần mới đi xa.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt, nhìn bốn người kia rời đi liền nhìn sang Bạch Lân, hắn chột dạ muốn giải thích.

- Là... Là bọn họ tự mình đến!

Bạch Lân mặt đen sậm, hắn nghiến răng nghiến lợi đi đến bên người Bạch Tiểu Thuần.

- Tiểu Thuần, bốn gia hỏa kia không có hảo ý, đừng nghe bọn chúng, ngươi cứ yên tâm lưu lại chỗ ta, an toàn không thành vấn đề, thảo dược không thành vấn đề, thù cũng không thành vấn đề, Nguyên Anh Đan... Cũng không thành vấn đề!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.