Dù là thành công hay thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng tới tâm tính của luyện Linh Sư. Sau khi giao vật phẩm cho người chủ vật phẩm rồi, luyện Linh Sư sẽ quên việc ấy đi, giữ cho tâm tình ở vào trạng thái bình tĩnh.
Ngoài phương pháp ấy ra còn có một phương pháp tu hành cực đoan gọi là Niệm Linh Cổ Pháp, cần chú ý tới phương pháp Niệm lực khó hiểu, bắt buôc luyện Linh Sư phải tận mắt thấy được kết quả. Nếu thành công, khả năng luyện Linh sẽ càng cao tới kinh người. Chỉ là phương pháp này khá cực đoan. Một khi thất bại quá nhiều, nhất định sẽ ảnh hưởng to lớn tới tinh thần, thậm chí có thể mất đi thiên phú, cả đời không dám nói tới việc luyện Linh này nữa.
Dẫu vạy, vẫn có không ít người dùng tới phương pháp này. Sư tôn của Trương Đại Bàn là Hứa Mị Nương cũng thừa nhận, nguời tu hành phương pháp luyện Linh cực đoan này có thể nghịch thiên mà thành công một số lần thì sự tự tin về Niệm lực của người này sẽ tăng cao, trên con đường luyện Linh nhất định sẽ vang danh bốn bể.
Chí bảo trấn tông của Linh Khê Tông là thanh Thiên Giác Kiếm đươc luyện Linh mười lần, cách đây vạn năm cũng được luyện ra bởi một vị luyện Linh Sư như thế.
Trương Đại Bàn cảm thấy chua xót nhưng hắn hiểu, Tử Đỉnh Sơn nhất mạch bọn hắn tu hành phương pháp là chính thống. Bản thân hắn vì quá kích động mà dẫn tới sai lầm này, nếu không thể tĩnh tâm thì không biết tới bao giờ mới khôi phục tinh thần được.
Ở trong phòng, Bạch Tiểu Thuần thấy bóng lưng sư huynh xa dần, cắn răng mạnh một cái. Hắn không muốn Trương Đại Bàn phải thất vọng lớn như vậy, liền lấy từ trong túi trữ vật ra một thanh phi kiếm giống với thanh phi kiếm vừa rồi, sau đó lấy nồi quy văn ra nhanh chóng tiến hành luyện Linh hai lần.
Trương Đại Bàn đang buồn khổ, chuẩn bị đẩy cửa bước ra ngoài khoảnh sân thì sau lưng truyền tới âm thanh vui mừng của Bạch Tiểu Thuần.
- Đại sư huynh, thành công rồi!
Cánh cửa nhà gỗ bị đẩy mạnh ra. Bạch Tiểu Thuần cầm lấy thanh phi kiếm có hai đạo ngân văn mừng rỡ chạy ra ngoài.
- Thành công rồi sao?
Toàn thân Trương Đại Bàn chấn động mạnh. Hắn vội xoay người, thấy thanh phi kiếm trong tay sư đệ thì vẻ mặt không tin nổi, tinh thần kích động.
- Ha ha…, Trương Đại Bàn ta đúng là một thiên tài luyện Linh rồi. Ta đã luyện Linh thành công hai lần. Đúng là hai lần! Ta rõ ràng đã thành công hai lần!
Trương Đại Bàn ôm cổ Bạch Tiểu Thuần, vui mừng suýt rơi cả nước mắt. Tư chất tu hành của hắn vốn bình thường, nếu không phải tổ tiên có chút quan hệ với sư tôn hắn thì hắn khó mà tiến vào Linh Khê Tông tu hành như thế này được.
Lúc còn ở Hỏa Táo Phòng, dùng bao nhiêu thiên tài địa bảo mới đạt tới Ngưng Khí tầng thứ ba đại viên mãn. Sau khi trở thành đệ tử ngoại môn, không còn những thiên tài địa bảo kia nữa, tốc độ tu hành của hắn càng chậm. Mắt thấy Hắc Tam Bàn dần vượt qua mình, lại thấy Bạch Tiểu Thuần tiến bộ thần tốc, mặc dù thật lòng chúc phúc cho huynh đệ nhưng trong lòng hắn, niềm tin cũng bị sứt mẻ không ít.
Hôm nay, biết bản thân có thiên phú về luyện Linh khiến hắn vui sướng vô cùng. Niềm vui mà người ngoài khó có thể tưởng tượng ra được. Hắn cảm thấy mình là người hữu dụng. Không giấu nỗi động, hắn ngửa mặt lên trời cười lớn, trong lòng tràn đầy tin tưởng vào bản thân, mơ hồ cảm thấy có một tia lực lượng kỳ dị ngưng tụ lại. Tia lực lượng này chính là hình thức ban đầu của Niệm lực.
Con đường luyện Linh cực đoan, càng thành công, càng tự tin thì Niệm lực càng mạnh, thành công càng lớn!
Có lẽ, ai không sợ thất bại, tin rằng mình có thể làm được thì sẽ hình thành thứ Niệm lực huyền diệu khó giải thích kia.
Trương Đại Bàn mang theo phấn khởi rời đi. Bạch Tiểu Thuần đưa tiễn một đoạn, sau đó quay về trong sân. Hắn không biết mình làm như vậy là đúng hay sai, nhưng thấy Trương Đại Bàn vui vẻ như vậy, hắn tin mình đã làm đúng.
Mấy ngày sau, từ chỗ Hứa Bảo Tài, Bạch Tiểu Thuần biết được nguyên nhân vì sao Hương Vân Sơn lại thưa thớt người như vậy. Bởi vì hầu như tất cả đệ tử ngoại môn, chỉ cần có tu vi từ Ngưng Khí tầng thứ sáu trở nên đều bế quan với ý đồ muốn đột phá tới tầng thứ tám, khát vọng tham dự thiên kiêu chiến mà cứ sáu năm mới tổ chức một lần kia.
Thiên kiêu chiến diễn ra giữa các đệ tử thiên tài hai bên bờ sông sẽ diễn ra sau ba tháng nữa. Trận chiến này được cả Linh Khê Tông chú ý. Các gia tộc tu chân và những tông môn nhỏ trong phạm vi Đông Lâm châu đều rất coi trọng dịp này.
Trận chiến này sẽ lựa chọn ra mười thứ hạng đầu để tấn chức nội môn, nhưng cả danh khí và trình độ đều bất đồng với những đệ tử nội môn bình thường khác.
Cứ ba mươi năm một lần, những đệ tử thiên tài đứng trong mười thứ hạng đầu đều trở thành nhân tài kiệt xuất trong cả thế hệ ở tông môn, danh chấn bát phương. Những tông môn khác cùng cấp với Linh Khê Tông đều chú ý tới.
Đệ tử lọt vào tốp mười người đứng đầu thiên kiêu chiến đều được tông môn khen thưởng. Đặc biệt là người về nhất, nghe nói sẽ được thưởng điểm cống hiến lên tới hơn mười vạn, lại càng không nói tới những thiên tài địa bảo khác, thậm chí còn được một lần cơ hội tiến vào Bí Cảnh của tông môn.
Những điều ấy khiến rất nhiều người động tâm.
Đối với danh sách tuyển chọn truyền thừa thần bí khó lường thì những đệ tử đứng trong tốp mười người cũng được đánh giá rất cao. Trước khi tiến hành thiên kiêu chiến sẽ tiến hành tư cách chiến. Mỗi bờ sông đều tự mình cử hành để lựa chọn ra mười người mạnh nhất, đại diện tham dự thiên kiêu chiến kia.
Lần này, tu vi đệ tử bị giới hạn tại Ngưng Khí tầng thứ tám. Chỉ những đệ tử ngưng khí tầng thứ tám mới được tham dự. Muốn trở thành đệ tử nội môn, có hai yêu cầu phải đạt được. Một là đạt tới Ngưng Khí tám tầng, yêu cầu còn lại là thông qua thí luyện. Các loại thí luyện tấn chức bình thường vẫn diễn ra, tư cách chiến trước mỗi lần thiên kiêu chiến cũng được liệt vào loại thí luyện như vậy.
Loại thí luyện này cũng được các đệ tử trong tông môn gọi là thí luyện mạnh nhất, cũng là thí luyện quan trong sau cùng. Vì vậy có không ít đệ tử ngoại môn không tấn chức nội môn theo cách thông thường mà đợi thời gian, tham gia tư cách chiến, đạt lấy một trong mười vị trí đầu là có thể tấn chức nội môn, lại được tham gia thiên kiêu chiến giữa hai bờ sông.
Những người như Thượng Quan Thiên Hữu, Lữ Thiên Lỗi, Chu Tâm Kỳ đều mang suy nghĩ này, muốn trở thành một trong mười người đứng đầu, cùng khai chiến với đệ tử thiên kiêu của bờ bắc. Sau khi trở thành đệ tử nội môn, mục tiêu tiếp theo là sau một số năm sẽ có cơ hội bước vào danh sách đệ tử truyền thừa của Linh Khê Tông.
Một ngàn năm nay, bờ Nam luôn luôn bị bờ Bắc chèn ép.Mỗi lần đến trận chiến thiên kiêu ngoại môn, đệ tử bờ Bắc đã chiếm hơn phân nửa mười vị trí đầu, việc này khiến cho bờ Nam không thể ngóc mặt lên được. Còn vị trí thứ nhất càng không cần bàn tới, ngàn năm qua luôn là nằm trong tay bờ Bắc đấy.