Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1614: Chương 1614: Quá lương thiện (1)




Gần như trong chớp mắt khi bọn họ lui ra phía sau, trăm con quái đầu trâu, lại rít gào trùng kích qua. Trên bầu trời, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, liền cười lạnh.

- Muốn chạy sao? Nếu như một trăm con còn chưa đủ, ta tăng thêm một chút nữa cho các ngươi!

Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái. Hắn quyết định lần này nhất định phải đánh hạ khí thế của Quảng Mục Thiên Tôn. Nếu không, hắn thật sự lo lắng có một ngày sau khi ý chí của quạt tàn lại tỉnh dậy, đánh mình một trận mới. Nhân cơ hội này, Quảng Mục rất có thể sẽ thật sự đột phá cửa ải thứ hai mươi.

Nghĩ tới đây, trong thần sắc Bạch Tiểu Thuần mang theo sự quyết đoán, lại một lần nữa ở trên độ khó cực hạn ban đầu, lại mạnh mẽ tăng thêm vượt mức!

Nhất thời tiếng nổ vang vọng ở bên trong cửa ải thứ hai mươi này. Ba người Quảng Mục Thiên Tôn vốn đã hoảng sợ, trong lòng chấn động mãnh liệt, tuyệt vọng chú ý thấy, bên trong thảo nguyên ở bốn phía xung quanh trăm con quái đầu trâu này, từ trong không trung không ngờ lại xuất hiện thêm một nghìn con quái đầu trâu. Con sau còn hung tàn hơn con trước, gầm thét giống như trâu đực động dục, gào thét lao đến!

- Trời ạ...

Cường hãn giống như Quảng Mục Thiên Tôn, ở trong một tích tắc này, da đầu cũng muốn nổ tung ra!

- Không thể như vậy được!

Nguyên Yêu Tử kinh ngạc la lên thất thanh, thân thể run rẩy. vào giờ phút này tâm thần hắn thật giống như bị suy sụp, đều trợn tròn mắt.

Cho dù bản thân hắn là Thiên Tôn, ở bên trong Tà Hoàng Triều có thể nói là địa vị cao, dĩ nhiên đã đạt đến đỉnh phong, được vô số người ngưỡng mộ kính nể. Nhưng hôm nay ở trong cửa ải thứ hai mươi này, khi nhìn thấy được bốn phía xung quanh đột nhiên xuất hiện hơn một nghìn con quái vật đầu trâu, tâm thần hắn cũng bị suy sụp.

Thật sự... hơn nghìn con quái vật đầu trâu này, sợ là Tà Hoàng ở chỗ này, cũng sẽ mở miệng hít sâu một hơi. Nếu như ném bọn chúng ở trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, sợ rằng Tiên Vực của Vĩnh Hằng cũng sẽ nát bấy sụp đổ.

Thật may là giả thiết này, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, đều là hư ảo. Chỉ là hiện tại đối với Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân mà nói, vẫn là vô cùng chân thật.

- Lúc này mới là cửa ải thứ hai mươi!

- Đây không phải là cửa ải năm mươi, không phải cửa ải tám mươi, càng không phải là cửa ải một trăm!

- Làm sao có thể như vậy được. Độ khó này tăng lên… cũng quá khoa trương!

Tâm thần ba người chấn động. Đo với Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân, trong lòng Quảng Mục Thiên Tôn càng suy sụp hơn.

Dù sao Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân mặc dù cũng từng gặp được chuyện độ khó tăng lên, nhưng không có bị Bạch Tiểu Thuần trọng điểm chiếu cố qua... Quảng Mục Thiên Tôn trước đây được trọng điểm chiếu cố, khiến cho sự tin tưởng của hắn gần như bị nghiền ép. Hiện tại thật vất vả mới một lần nữa quyết tâm, lại gặp phải độ khó còn muốn khủng khiếp hơn so với lần trước.

Điều duy nhất khiến cho trong lòng hắn thoải mái, là lần này... hắn không phải một thân một mình. Hắn có Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân làm bạn...

Lúc này, ba người đều chán nản cụt hứng, nhanh chóng lui về phía sau. Bọn họ cũng không phải là muốn trốn tránh, mà là đang tìm kiếm khả năng truyền tống ra ngoài với tổn thương nhỏ nhất được. Trong lòng của bọn họ mặc dù suy sụp vì độ khó của cửa ải thứ hai mươi này, nhưng lại không có quá nhiều sợ hãi trước sinh tử. Dù sao những gì từng trải qua trước đó, khiến cho bọn họ đã sớm hiểu rõ, trận thí luyện này, không phải là sinh tử.

Cuối cùng cho dù không có cách nào xông qua, nhiều nhất cũng chỉ là sau khi bị thương, bị truyền tống ra ngoài mà thôi.

Ba người Quảng Mục Thiên Tôn cũng là hạng người quyết đoán. Lúc này bọn họ cay đắng lui về phía sau, từng người tản ra, đã quyết định bỏ qua. Lúc này bọn họ triển khai toàn lực, nỗ lực khiến cho tổn thương của mình nhỏ hơn một chút. Rất nhanh, từ phía xa nhìn lại, có thể nhìn thấy được những con quái vật đầu trâu này trực tiếp lại nhấn chìm ba người ở bên trong. Những tiếng va chạm nổ lớn nổi lên, chấn động bốn phía.

Nhưng giờ phút này, Quảng Mục Thiên Tôn còn xa mới có ý thức được, so sánh với lúc này, tiếp theo mới thật sự là cơn ác mộng bắt đầu...

Bạch Tiểu Thuần hận. Hắn hận ba người này lại có thể đi tới cửa ải thứ hai mươi. Hắn càng hận Quảng Mục Thiên Tôn lại có thể có thể đấu chuyện lừa dối cùng mình hơn... Đồng thời hắn lo lắng nhất, bởi vậy cường giả như Quảng Mục Thiên Tôn cùng với lợi dụng thời điểm tâm tư sơ hở, ở trong cuộc sống sau này, sợ là có chút không chú ý, sẽ bị gia hỏa kia xông qua cửa ải thứ hai mươi.

- Đáng tiếc ở chỗ này không giết được hắn. Không được, phải nghĩ biện pháp. Tốt nhất là nhốt người này ở chỗ này!

Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt. Ý tưởng này càng lúc càng mãnh liệt. Sau đó, mắt thấy trên người ba người Quảng Mục Thiên Tôn đã bắt đầu xuất hiện ánh sáng truyền tống, thậm chí hắn cũng chú ý thấy trên mặt ba người Quảng Mục Thiên Tôn này dường như lộ ra thần sắc muốn thở phào nhẹ nhõm.

Cái này càng khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần không thoải mái. Lúc này ánh mắt lóe lên, nhìn chằm chằm vào ba người. Liên hệ giữa hắn cùng với quạt tàn này trong u minh, bỗng nhiên trở nên ăn ý. Theo trong đầu Bạch Tiểu Thuần lần lượt truyền ra thần niệm cấm truyền tống, trong nháy mắt khi cảm giác sống sót sau tai nạn vừa dâng lên trong lòng ba người Quảng Mục Thiên Tôn, thân thể cũng ở dưới truyền tống này xuất hiện mơ hồ...

Bọn họ truyền tống, rốt cuộc bị lực lượng đặc biệt nào đó, trực tiếp quấy nhiễu. Trong tiếng nổ lớn, ở dưới sự ngây người của ba người, thân thể của bọn họ từ mơ hồ trực tiếp trở nên rõ ràng. Sau khi thân hình rõ ràng, ánh sáng truyền tống trên người bọn họ, chớp mắt biến mất!

- Không có khả năng!

- Chuyện gì xảy ra!

Hơi thở của ba người bị kìm hãm, lập tức rút lui, tránh những con quái vật đầu trâu này nhào tới. Ở một tích tắc này, một cảm giác bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng. Lần này cảm giác bất an còn mãnh liệt hơn nhiều so với lúc trước khi đánh với hơn một nghìn con quái vật đầu trâu.

So với sự hoảng sợ của ba người, tinh thần của Bạch Tiểu Thuần phấn chấn. Hắn phát hiện đối với quyền hạn của mình, vẫn có rất nhiều điều không biết, cần phải từ từ tìm hiểu. Lúc này tinh thần hắn tập trung cao độ, hoàn toàn chìm đắm ở trong liên hệ cùng quạt tàn này. Ý chí trong đầu hắn hết lần này tới lần khác kiên định vang vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.