Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 270: Chương 270: Quái đan xuất thế! (Hạ)




Mà Thượng Quan Thiên Hữu cũng ở trong lần thí luyện Vẫn Kiếm Thâm Uyên này đại phóng hào quang. Trong một lần khi gã đang đánh giết Sát thú thì gặp được đệ nhất thiên kiêu của Đan Khê Tông Phương Lâm. Hai người thực lực ngang nhau, khó phân thắng bại.

Còn Huyết Khê Tông Tống Khuyết, xuất quỷ nhập thần, không hề ra tay, cũng có rất ít người nhìn thấy gã. Nhưng một người khác của Huyết Khê Tông trong tư liệu của Linh Khê Tông là Hứa Tiểu Sơn, ở trong Vẫn Kiếm thế giới này cũng đã phóng ra danh khí cực lớn.

Pháp bảo của người này nhiều đến mức làm cho người ta tức điên. Mỗi một lần ra tay, cơ hồ là pháp khí đầy trời, làm cho người đối chiến nhìn thấy mà tê cả da đầu.

Mà người được khen ngợi là hắc mã trong hàng đệ tử của bốn tông lần này, chính là... Linh Khê Tông Bắc Hàn Liệt. Trong tư liệu của ba tông môn khác, hầu như không có bao nhiêu giới thiệu về người này, chỉ được xem là thiên kiêu bình thường mà thôi. Nhưng ai cũng không nghĩ tới, vào mấy ngày trước, khi gã và Huyền Khê Tông Lôi Sơn gặp nhau, hai người đã triển khai đại chiến.

Trận chiến này gã lại cùng với Lôi Sơn bất phân thắng bại, danh khí lập tức truyền khắp tứ phương. Nên biết rằng Lôi Sơn là thiên kiêu đứng thứ hai của Huyền Khê Tông, trừ Cửu Đảo ra, thì đệ tử của Huyền Khê Tông trong thế hệ này, người có thể chiến với gã một trận chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Mà Bắc Hàn Liệt trước đó chỉ là thiên kiêu của Linh Khê Tông lại có thể làm được điều này, làm cho rất nhiều người giật mình.

Ngoại trừ những cường giả trong thiên kiêu này va chạm mà cùng tỏa sáng ra, thì trong hơn hai mươi ngày này, những đệ tủ khác cũng đều chém giết lẫn nhau một cách thảm liệt. Mỗi ngày đều có người chết, lại càng có một số người vận khí không tốt gặp phải Sát Hồn ở nơi đây, bị hút thành thây khô.

Tương tự như vậy, ở trong cuộc chém giết kịch liệt cùng tranh đoạt Địa Mạch khí này, trong tay mỗi đệ tử còn sống sót đều gom góp được Địa Mạch khí khác nhau. Đến cuối cùng, bởi vì Địa Mạch Sát thú phải đến gần mới lộ ra cho nên rất khó tìm, cho nên chân chính chém giết, bây giờ mới chậm rãi bắt đầu!

Vô luận là liên thủ hay bẫy rập, hoặc là tấn công, tất cả các loại thủ đoạn đều được mang ra sử dụng. Bên trong toàn bộ Vẫn Kiếm thế giới lúc này đã nhanh chóng bắt đầu đại loạn.

Mỗi người đều giống như đỏ mắt, đánh giết đich nhân, cướp đoạt Địa Mạch khí, dùng tốc độ nhanh nhất ngưng tụ ra Địa Mạch khí dẫn. Tất cả đều không muốn trở thành một nhóm cuối cùng, mà đều muốn trở thành nhóm đầu tiên!

Trong lúc này, Bạch Tiểu Thuần cũng đã nhận ra trong toàn bộ thế giới đang ngập tràn sát khí. Bóng dáng của hắn xuất hiện với số lần không nhiều, phần lớn thời gian là nghiên cứu và luyện dược. Nhưng trong một vài lần ra ngoài này, hắn đã thấy được mười bảy cỗ thi thể đệ tử Linh Khê Tông.

Mỗi lần gặp được thi thể như thế nà, hắn đều lặng lẽ đem thi thể thu lại. Hắn muốn đưa bọn họ về tông môn.

Cho dù là lúc ra ngoài tìm kiếm Sát thú, Bạch Tiểu Thuần cũng sẽ triển khai toàn bộ tốc độ, thường khi ra tay chính là lôi đình, trực tiếp bắt lấy một đầu Sát thú, sau đó kéo đi nghiên cứu, rồi lại tiếp tục luyện dược.

Cho đến nay, hắn đã thất bại mấy chục lần, có lần nhiều nhất là một ngày thất bại tới năm, sáu lần. Nhưng càng thất bại thì Bạch Tiểu Thuần lại càng không từ bỏ. Hắn đã hiểu rõ thân thể Sát thú như lòng bàn tay, đối với kết cấu của Sát thú cũng đã biết rõ ở trong lòng. Thậm chí có một lần hắn rơi vào trong trạng thái điên cuồng còn tự mình lĩnh hội xem một con Sát thú đánh giết tu sĩ như thế nào.

Hắn cảm nhận được đây không phải là một loại đánh giết về mặt thân thể, mà là thôn phệ sinh cơ. Những kinh nghiệm mà hắn tích lũy được trong những ngày này toàn bộ bộc phát, lựa chọn một cái sơn động vắng vẻ, bắt đầu luyện chế.

Lần này hắn luyện dược dài tới năm ngày. Trong năm ngày này hắn không ra ngoài một bước, cũng thất bại mấy chục lần. Rốt cuộc vào hoàng hôn ngày thứ năm, khi bầu trời đang là một mảnh lờ mờ, rất nhiều chỗ trong toàn bộ thế giới còn đang chém giết lẫn nhau, thì lò đan trước mặt Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên truyền ra tiếng nổ kinh lôi. Tiếng nổ này thậm chí còn truyền khắp một nửa Vẫn Kiếm thế giới.

Ầm ầm ầm ầm!

Âm thanh này không ngừng quanh quẩn, giống như thiên lôi nổ vang khai thiên tích địa. Thậm chí ở giữa không trung bên ngoài động phủ của Bạch Tiểu Thuần còn xuất hiện một mảnh mây đen dày đặc đang cuộn trào mãnh liệt. Mơ hồ còn nhìn thấy được ở bên trong mây đen còn có từng tia khí trắng lượn lờ!

Vào lúc này, ở trong một nửa Vẫn Kiếm thế giới, tất cả đệ tử của các tông đều có chút sửng sốt, đồng loạt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đang ở.

Quỷ Nha đang bay nhanh, sau khi nghe được âm thanh này thì hai mắt lóe lên.

Ở một chỗ khác, Tống Khuyết đang đứng trước một vách đá không có chút bắt mắt cẩn thận quan sát, khi nghe được âm thanh này cũng sửng sốt một chút.

- Đây là cái động tĩnh gì?

- Chí bảo xuất thế a!!

Huyết Khê Tông Hứa Tiểu Sơn, lúc này tròng mắt đã bắt đầu trợn trừng, hô hấp dồn dập, tăng tốc bay nhanh.

Còn có Huyền Khê Tông Lôi Sơn, gã cách nơi này không phải là quá xa. Hiển nhiên là gã cũng có tâm tư giống như Hứa Tiểu Sơn, giờ phút này trong mắt lộ ra hưng phấn và tò mò, tốc độ càng nhanh thêm.

Tiếng sấm cùng với dị tượng này không chỉ hấp dẫn tu sĩ, mà còn có cả... Sát thú!

Lại càng có...Sát Hồn... thần bí khó lường, vô cùng quỷ dị!!

Vô số khu vực bên trong Vẫn Kiếm thế giới này cũng nhanh chóng mà vặn vẹo. Tựa như có vô số đầu sát thú đang ngủ say trong hư vô, chớp mắt này như bị Thiên lôi thức tỉnh, hoặc cũng có thể là do trong u tối đó cảm nhận được linh dược của Bạch Tiểu Thuần, mà đồng loạt chấn động rồi mở mắt ra.

Có một số địa phương nơi đám Sát thú thức tỉnh là ở gần đệ tử Tứ tông, còn lại đa số đám Sát thú thức tỉnh chủ yếu là ở những nơi không có tu sĩ xung quanh, nhưng tất cả lúc này đều dùng hai mắt đầy dữ tợn nhìn về phương hướng của Bạch Tiểu Thuần, trong ánh mắt đầy vẻ tham lam và điên cuồng, dường như còn kèm theo cả tiếng gầm gừ gào rú.

Ngay sau đó, hư vô ở nhiều nơi như hình thành ba động gợn sóng, rồi tất cả sát thú ở thế giới Kiếm này đều đồng loạt xuất động, xuyên thẳng qua hư không mà bay nhanh đến.

Chỉ là…so với sự kinh người của đám sát thú, thì bên trong nửa thế giới kiếm này còn có một số khu vực mà đám sát thú còn không dám xuất hiện, từng thân ảnh ở những khu vực này cũng chậm rãi lần lượt ngưng tụ trong hư vô.

Có nam có nữ, có già có trẻ, trong đó nhỏ nhất là một tiểu nữ hài mặc quần áo màu trắng, ôm trong tay một con gấu nhỏ màu máu không có da lông, đang mờ mịt phiêu phù. Còn có thêm một vài hung thú phiêu phù chưa từng thấy qua tại Thông Thiên đại lục này.

Bọn chúng…là Sát hồn!

Là những sinh mệnh mà vị chủ nhân nắm giữ thanh thiên ngoại đại kiếm đã tiêu diệt trong vô tận năm tháng trước, những tử hồn này lại được Địa mạch trong này diễn biến ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.