Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 392: Chương 392: Thánh Đan Tàn Bích. (Thượng)




Loại cảm giác này, tựa như lúc nào đưa tay ra cũng có thể khiến uy áp đột nhiên dâng tràn bốn phía. Hơn nữa, mi tâm chứa Thông Thiên Pháp Nhãn của hắn không ngừng tê dại, tựa như muốn mở ra. Bạch Tiểu Thuần có một loại dự cảm mãnh liệt, là một khi mở ra, thì Thông Thiên Pháp Nhãn này sẽ bộc phát chấn động kinh người.

Hai mắt hắn lóe lên, nhoáng người về phía trước, Linh lực trong thể nội bộc phát. Ầm một tiếng, thân ánh hóa thành tản ảnh, xuất hiện lại thì đã ở trên một gốc huyết thụ. Đám huyết thụ run rẩy, không ngừng a dua vỗ mông ngựa, hiếm thấy có dịp Bạch Tiểu Thuần không nghe đến mà đưa tay phải lên bấm niệm pháp quyết điểm ra một chỉ. Từng tia huyết khí trong nháy mắt được ngưng tụ lại, hóa thành một thanh Huyết kiếm lơ lửng trước mặt.

- Tốc độ ngưng tụ ra Huyết kiếm cũng nhanh hơn nhiều.

Bạch Tiểu Thuần phấn chấn. Trong đầu hắn hiện lên lời giới thiệu của công pháp Huyết Sát giới bí thuật Trung Phong, tay phải bấm niệm pháp quyết vung lên, huyết khí trong thể nội lại sinh sôi, dưới cái vung tay này vậy mà lại xuất hiện thêm một thanh Huyết kiếm nữa trước mặt hắn.

Chưa hết, rất nhanh, một thanh Huyết kiếm thứ ba được huyễn hóa ra. Ba thanh Huyết kiếm cùng nhau vờn quanh người hắn, một khí tức Huyết sát ngập trời từ trong thể nội Bạch Tiểu Thuần tràn ra. Tạo thành một uy áp khiến tất cả Huyết thụ bốn phía xung quanh đều run lên lẩy bẩy.

- Quả nhiên…đến Trúc cơ trung kì, số lượng Huyết kiếm không còn là một mà là ba thanh…thậm chí còn có thể tam kiếm quy nhất!

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, tay phải bấm niệm pháp quyết điểm ra một chỉ, ba thanh Huyết kiếm trước mặt hắn lập tức dung hợp lại trong nháy mắt, hóa thành…một thanh đại kiếm huyết sắc.

Thanh đại kiếm huyết sắc này vừa mới ngưng tụ ra thân kiếm, khí thế chấn động mang theo hung tàn và cuồng bạo khuếch tán, ầm ầm cuồn cuộn bốn phía. Nhìn thấy khí thế này còn tản ra xa nữa, Bạch Tiểu Thuần bèn đè nén kích động, phất tay áo tản đi.

- Dựa theo giới thiệu của bí thuật, nếu có thể ngưng tụ được sáu thanh Huyết kiếm thì có thể bước vào Trúc cơ hậu kì…Tuy ta tu hành Tử Khí Thông Thiên Quyết, thế nhưng có thể dựa vào Bất Tử Trường Sinh Công nên chỉ cần tu vi của ta đáp ứng được, thì có thể thi triển được Huyết Sát Giới!

Bạch Tiểu Thuần cao hứng. Tốc độ tu hành Trúc cơ sơ kỳ đến Trúc cơ Trung kì của hắn rất nhanh, ngoại trừ do đan dược mà sứ giả của tông môn thần bí kia đưa cho, thì nguyên nhân rất lớn chính là nhờ Huyết khí ở Huyết Khê Tông. Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói thì đây chính là bổ dưỡng của hắn.

Chẳng những giúp hắn tăng tốc tu hành Bất Tử Kim Cương quyển, mà còn có phụ trợ rất lớn đối với gia tăng tu vi.

Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, cằm ngẩng lên đầy đắc ý. Suy tính bản thân kết tinh ba tầng Linh hải đã lợi hại như vậy, nếu là sáu tầng, chín tầng Linh hải kết tinh, nhất định có thể mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu.

Thừa dịp đêm tối, Bạch Tiểu Thuần rời khỏi Trung Phong, đi xuống phía dưới bàn tay khổng lồ, đến bên bờ Thông Thiên Hà bên ngoài Huyết Khê Tông. Dùng thân phận hắn bây giờ, thu hoạch một vài giọt nước Thông Thiên Hà không khó, tùy ý tìm vài lý do là được thông qua cửa ải tu sĩ trông coi, đến bên Thông Thiên Hà, thu lấy hơn mười giọt nước sông.

Gộp chung tất cả với nhau vừa vặn một cốc nhỏ, được Bạch Tiểu Thuần cẩn thận mang về động phủ. Sau khi trầm ngấp một lát, hắn bắt đầu hấp thu.

Mấy ngày sau, khi hắn hấp thụ toàn bộ nước trong cốc này vào trong thể nội, ngưng tụ tại tầng Linh hải thứ tư, hắn mới hoàn tất việc tu hành.

- Tiếp theo, đó là hoàn tan từ từ mấy giọt Thông Thiên Hà này, sau khi hoàn toàn dung hợp vào thể nội thì ta cũng bước vào Trúc cơ hậu kỳ!

Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, đi tới đi lui trong viện tử, tay nhỏ chắp sau lưng, trong lòng ngạo nghễ tự nhủ thầm.

- Bây giờ ta đã Trúc cơ Trung kì, đã rất lợi hại rồi!

- Ta lợi hại như vậy, cũng không thể không có cơ hội trở thành Đại trưởng lão...

Bạch Tiểu Thuần liếc mắt nhìn lên trên khu vực đốt giữa ngón tay Trung Phong, cái loại cảm giác biết rõ được vật Vĩnh Hằng Bất Diệt kia nằm rõ ràng tại nơi nào, nhưng lại không cách gì đoạt tới tay khiến hắn luôn đầy phiền muộn.

Hiện giờ hắn đã bỏ cái ý nghĩ chui vào trong đó trộm lấy vật Vĩnh Hằng Bất Diệt kia rồi, nhìn thấy phòng hộ tại động phủ Tống Quân Uyển sâm nghiêm như vậy, hắn không có chút tự tin nào cả.

- Làm sao mới trở thành Đại trưởng lão được đây? Khiêu chiến Tống Quân Uyển?

Bạch Tiểu Thuần vuốt cằm.

- Khiêu chiến là một chuyện, chính yếu là ta muốn mọi người phục a, để cho toàn bộ cao tầng Huyết Khê Tông biết tầm quan trọng của ta, biết ta là một đệ tử không thể thiếu được…Chỉ có càng ngày càng coi trọng ta, thì ta khiêu chiến Tống Quân Uyển, trở thành đại trưởng lão mới thuận lý thành

Chương được.

Bạch Tiểu Thuần nhẹ gật đầu, cảm thấy mình suy nghĩ rất đúng bèn đắc ý hất cằm lên.

- Hiện nay ta đã làm được một nửa rồi, nhưng để mọi người coi trọng ta, cần phải làm ra chuyện gì đó khiến mọi người thật rung động...

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy chuyện này lại không có khó khăn gì lắm. Thời gian hắn đến Huyết Khê Tông này cũng không tính là ngắn, đã hiểu biết không ít, dược sư tại Huyết Khê Tông rất ít, trong khi cao tầng tông môn lại cực kỳ coi trọng dược sư, từng ban bố ra rất nhiều môn quy sách lược nhằm hướng đám đệ tử đi vào con đường dược sư.

Có thể do chính bản thân hệ thống có vấn đề cho nên vẫn không có kết quả tốt đẹp. Dù sao thì tâm tính của Huyết Khê Tông thực chất là Ma Tông, trong mắt đệ tử Huyết Khê Tông, luyện dược phí phạm thời gian, không bằng đi học công pháp gia tăng chiến lực, cần đan dược thì đến Đan Khê Tông đoạt, cần pháp bảo thì đến Huyền Khê Tông đoạt, cần linh thú thì đến Linh Khê Tông mà đoạt lấy.

Cho nên rất ít người chuyên tâm luyện dược, chỉ có một số ít trường hợp như Dạ Táng giả vậy, nhưng số lượng những trường hợp kiểu này trong Huyết Khê Tông khổng lồ này mà nói thì chỉ như hạt cát trong sa mạc mà thôi.

- Lâu rồi không luyện dược...

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, cười hắc hắc. Tiếng cười loáng thoáng truyền đi trong bóng đêm rơi vào tai đám Huyết thụ xung quanh, chúng nó phát run lên, cảm thấy tiếng cười của Dạ Táng kia thật quá âm trầm.

- Chẳng qua trước khi luyện dược, cần phải giải quyết một vấn đề nữa. Trước kia tuy ta có biểu lộ một số tạo nghệ luyện dược, nhưng nếu như đột nhiên mạnh thế này, sẽ khiến người ta nghi ngờ, cho nên cần một cơ hội...

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần nheo lại.

- Huyết Khê Tông có một nơi là Thánh Đan Tàn Bích, nghe nói là cướp đoạt của Đan Khê Tông từ vạn năm trước… người khác đứng trước bức vách có thể cảm ngộ được dược đạo chi pháp…

- Hừ hừ, ta giả bộ cảm ngộ một phen. Sau đó bắt đầu luyện dược, như vậy cũng không ai hoài nghi được gì...

Bạch Tiểu Thuần đắc ý cười to. Vốn hắn từng có kế hoạch như vậy, lúc này thời cơ coi như đã chín muồi, thế là không chần chừ nữa, sáng sớm ngày hôm sau hắn đã rời động phủ đi xuống ngọn Trung Phong, phi nhanh đến Thánh Đan Tàn Bích trong khu vực đệ tử nội môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.