Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 302: Chương 302: Thiên Đạo Trúc Cơ! (Thượng)




Trong khoảng thời gian rất ngắn, hai người đã kịch chiến hơn trăm lần ở giữa không trung, càng đánh lại càng ác liệt. Tống Khuyết vốn cũng không tầm thường, gã cũng là Địa Mạch tám lần triều tịch, khi ra tay phong lôi cuồn cuộn.

Mà Bạch Tiểu Thuần tương tự như vậy cũng rất bất phàm, bất tử kim thân, đột phá tầng gông cùm xiềng xích thứ nhất, Địa Mạch chín lần triều tịch, khiến cho hắn áp đảo ở bên trên Tống Khuyết. Tuy có thương thế làm ảnh hưởng tới chiến lực, nhưng Tống Khuyết cũng bị thương. Lúc hai người đánh giết, trên cơ thể mỗi người đều có từng tia Thiên Mạch khí bị bức văng ra, nhanh chóng bị đối phương hút đi.

Nhưng xét trên tổng thể thì Tống Khuyết bị bức văng ra nhiều hơn, còn Bạch Tiểu Thuần ít hơn một chút. Thường thường là ngươi hút ta ba thành, ta hút ngươi năm thành.

Cứ tranh đoạt hấp thu lẫn nhau như thế, dần dần Bạch Tiểu Thuần thu được càng lúc càng nhiều.

Đồng thời thần thông của hai người cũng liên tiếp xuất hiện, Tống Khuyết mặc dù ở vào thế hạ phong, nhưng huyết khí trên người gã tràn ra càng lúc càng nhiều, chậm rãi ngưng tụ ra một thanh huyết kiếm khổng lồ ở sau lưng. Thanh huyết kiếm này mang đến cho Bạch Tiểu Thuần một cỗ cảm giác nguy cơ, nhưng hắn lại làm cho hào quang của Bất Tử Kim Bì dần dần ảm đam, lộ ra dấu hiệu giống như là khó mà chống đỡ được,

Tâm cơ của Tống Khuyết, từ chuyện lúc trước Bạch Tiểu Thuần cũng có thể nhìn ra được một hai, hơn nữa đối phương biết rõ là yếu hơn mình mà vẫn muốn tranh đoạt, trừ điên cuồng ra thì nhất định còn có đòn sát thủ.

Dù sao... đây là thiên kiêu mạnh nhất của Huyết Khê Tông, danh chấn tam đại tông môn khác, cho dù Huyết Khê Tông có giấu đi thiên kiêu khác có thể ngang hàng với gã, dù bị đẩy ra mặt ngoài, nhưng cũng không phải là hạng người tầm thường.

Tống Khuyết thấy không ổn, trong mắt lộ ra điên cuồng, đột nhiên há miệng phun ra một cái huyết cầu. Huyết cầu này vừa mới xuất hiện thì Bạch Tiểu Thuần sớm có chuẩn bị nên nháy mắt đã lui lại. Sau khi hắn vừa lui ra phía sau một cái chớp mắt, huyết cầu này lập tức nổ tung, hóa thành lực lượng cực kỳ kinh khủng, oanh minh tứ phía.

Thương khung dường như cũng run rẩy một cái, mà mặt đất thì lại càng có cuồng phong quét ngang. Lực trùng kích tản ra, khiến cho khuôn viên trăm trượng gần như biến thành một vùng đất khô cằn. Khóe miệng Bạch Tiểu Thuần tràn ra máu tươi, thân hình lùi lại về phía sau. Tống Khuyết cũng phun ra máu tươi, nhưng sau khi thở sâu, cả người trực tiếp héo rũ, mượn nhờ lực héo rũ này khiến cho thương thế cấp tốc phục hồi. Thần sắc gã mang theo dữ tợn, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần bước tới một bước.

- Chết!!

Lời nói vừa truyền ra, trong nháy mắt, Tống Khuyết đưa tay phải chộp tới sau lưng một trảo, bắt lấy huyết kiếm do huyết khi vừa ngưng tụ lại, nắm chặt chuôi kiếm, hóa thành một đạo huyết quang hình bán nguyệt, hung hăng chém xuống một chém về phía Bạch Tiểu Thuần!

Đây mới là đòn sát thủ của gã.

Huyết Khê Tông, Trung Phong bí thuật, Huyết Sát Giới!

Huyết Sát Giới là thuật pháp truyền thừa của Huyết Khê Tông Trung Phong, chỉ có đệ tử Trung Phong mới có thể tu hành, mà trên nguyên tắc thì chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có thể thi triển được. Tống Khuyết khi còn là Ngưng Khí đã có thể gượng ép thi triển được một hai. Lúc này gã đã là Địa Mạch Trúc Cơ, rốt cuộc đã có thể đem nó triển khai ra.

Dù chỉ có một thức đầu tiên, nhưng trong khoảnh khắc rút kiếm chém xuống, thương khung giống như bị một đạo kiếm quang huyết sắc chia cắt. Ánh kiếm màu đỏ ngòm này đã thay thế tất cả, trở thành thứ duy nhất trong thiên địa, bỗng nhiên giáng xuống thẳng chỗ Bạch Tiểu Thuần.

Thậm chí nhìn kỹ thì Huyết Kiếm này rõ ràng chính là một đạo kiếm khí. Kiếm khí như cầu vồng, những nơi nó đi qua giống như là có thể chặt đứt được tất cả tồn tại. Trong khoảnh khắc khi nó va chạm với Tiểu Mộc Kiếm của Bạch Tiểu Thuần, thanh kiếm gỗ trực tiếp chia năm xẻ bảy, cho dù đã được Luyện Linh ba lần, chất liệu đã được cải biến, nhưng lúc này vẫn sụp đổ nổ tung.

Mà Kim Ô Kiếm, bởi vì nó có chất liệu tốt hơn, mà sau khi Luyện Linh ba lượt thì có dị biến, thế nên khi va chạm với kiếm khí này, tuy bị bắn văng ra, ảm đạm đi không ít, nhưng lại không bị hư hao quá nhiều.

Tống Khuyết gào thét, trong mắt mang theo điên cuồng cùng với lòng tin mãnh liệt. Trận chiến đầu tiên của gã và Bạch Tiểu Thuần, gã chưa hề dùng tới Nghịch Huyết Kiếm Thức này, mà cũng vì với tu vi của gã lúc này cũng chỉ có thể thi triển ra một kiếm!

Đây là đòn sát thủ mạnh nhất của gã. Để đảm bảo cho một kiếm này không có vấn đề, gã thậm chí đã không tiếc sử dụng chí bảo cuối cùng là huyết cầu, đầu tiên là làm Bạch Tiểu Thuần trọng thương, sau đó triển khai Nghịch Huyết Kiếm Thức.

Vì cái gì, chính là để đảm bảo vạn vô nhất thất!

- Hoặc là đưa cho ta Thiên Mạch, hoặc là chết!

Tu sĩ quyết đấu, tuy bày mưu tính kế với nhau là trọng yếu, nhưng cũng không cần phải quá sức tưởng tượng, chỉ cần vào thời điểm thích hợp làm cho đối phương suy yếu, đồng thời khiến cho lực lượng của mình bộc phát hoàn mỹ hơn, vậy là đủ!

Mà Tống Khuyết lại càng tự tin vào bí pháp khôi phục của mình, khiến cho thương thế của gã ở trong một thời gian ngắn hoàn toàn khỏi hẳn, khôi phục dược mười thành chiến lực. Gã tin tưởng, mình đã chuẩn bị tất cả những thứ này rồi, nhất định là không có vấn đề gì.

Nhưng khi một kiếm này vừa chém xuống, trong mắt Bạch Tiểu Thuần bỗng có vẻ kỳ quái gì đó lóe lên, giống như có chút hơi kinh ngạc với Huyết Kiếm này, nhưng hiển nhiên là lúc này không có thời gian mà suy nghĩ nhiều. Kim quang hơi ảm đạm toàn thân hắn lúc này đột nhiên toàn diện bộc phát, tay phải nhanh như chớp giật nâng lên, hai ngón tay chĩa ra, thẳng đến cổ họng của Tống Khuyết.

Giống như muốn cùng Tống Khuyết đồng quy vu tận!

Tống Khuyết biến sắc, nhưng rất nhanh đã lộ ra vẻ dữ tợn. Gã thế mà lại không né tránh, mà tốc độ lại càng nhanh hơn, Huyết Kiếm nháy mắt đã rơi lên vai Bạch Tiểu Thuần, hung hăng chém xuống một chém, đồng thời hai ngón tay của Bạch Tiểu Thuần cũng hung hăng bóp mạnh ở trên cổ họng của Tống Khuyết.

Răng rắc một tiếng, thế nhưng cổ họng Tống Khuyết lại mơ hồ, xuất hiện huyết ảnh trọng điệp, khiến cho một kích này của Bạch Tiểu Thuần lại chụp vào khoảng không. Nhưng tương tự như vậy, một kiếm kia của Tống Khuyết nhìn thì như chém vào bờ vai của Bạch Tiểu Thuần, nhưng kim quang toàn thân hắn đột nhiên bạo phát ra, Bất Tử Kim Bì toàn diện ngưng tụ, lại cứng rắn chống lại được, khiến cho một kiếm kia không chém nổi xuống. Giống như... Đã mất đi hiệu quả vốn có, mà lại giống như... uy lực đã giảm bớt, như là Bạch Tiểu Thuần có được lực kháng cự tự nhiên vậy!

Tống Khuyết và Bạch Tiểu Thuần đồng thời cùng biến sắc, nhưng hai người không chần chờ chút nào, sau khi cùng phát giác ra đối phương đều đã có chuẩn bị liền lập tức thi triển ra thuật pháp tiếp theo.

- Nghịch Huyết Ấn!

Tống Khuyết gầm nhẹ, Huyết Kiếm ở trong tay nháy mắt đã sụp đổ, hóa thành vô số ấn ký màu máu, trực tiếp bao trùm toàn thân Bạch Tiểu Thuần rồi cùng nhau sụp đổ nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.