Lúc này Bạch Tiểu Thuần nhìn Đạo Hà Viện, hắn nhìn thấy màn sáng ngập trời bao phủ Đạo Hà Viện vào bên trong.
Màn sáng chấn động mang theo uy áp ngập trời, chỉ nhìn sơ qua cũng biết nó cực mạnh, dù sao đây là. . . Hộ sơn đại trận của của tông môn đệ nhất trung du Thông Thiên Hà đông mạch.
Cho dù trận pháp mạnh hơn nữa cũng không bằng trận pháp bao phủ Trường thành năm xưa, Bạch Tiểu Thuần dùng Bất Tử Cấm có thể xuyên qua trận pháp trong Trường thành, chỉ là trận pháp tông môn trung du, cho dù là Thiên Nhân bố trí thì thế nào?
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, tốc độ chẳng những không giảm bớt mà còn nhanh hơn, hắn không ngừng lao vào Đạo Hà Viện, lúc này lưu thủ trong tông môn là ba Nguyên Anh và không ít Kết Đan, bọn họ nhìn thấy khe nứt trên bầu trời liền kinh hô.
- Đó là cái gì!
- Bầy trời vỡ ra!
- Xảy ra chuyện gì, tại sao vết nứt kia đang lao tới trận pháp của chúng ta?
Nguyên Anh cũng không thể nhìn rõ tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cho nên không nhìn thấy bộ dáng Bạch Tiểu Thuần, bọn họ chỉ cho rằng đó là vết nứt cắt ngang bầu trời.
Lúc bọn họ không ngừng gào to, Bạch Tiểu Thuần hóa thành vết nứt trực tiếp đụng vào đại trận bảo hộ Đạo Hà Viện, trận pháp quỷ dị lại không sinh ra chút gợn sóng nào, giống như nó không tồn tại, Bạch Tiểu Thuần xuất hiện bên trong.
Chính là Bất Tử Cấm chi lực!
Trong nháy mắt xuyên qua, thân ảnh hắn đụng vào một ngọn núi của Đạo Hà Viện sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, bầu trời vặn vẹo, đại địa nổ vang.
Ầm ầm!
Ngọn núi kia bị hắn đụng sụp đổ, vô số đá vụn bắn ra ngoài, mấy vạn tu sĩ trong Đạo Hà Viện kinh hô và tránh đi, vào lúc này bọn họ mới nhìn ở giữa không trung tại vị trí ngọn núi sụp đổ có một thân ảnh đang lơ lửng.
Thân ảnh kia đứng tại chỗ nhưng chấn động kinh thiên sinh ra, càng có vòng xoáy phong bạo như mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa.
Cảnh tượng này làm tất cả đệ tử Đạo Hà Viện hít khí lạnh, tâm thần bọn họ rung động, tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều khẩn trương, dù sao nơi này cũng là sơn môn Đạo Hà Viện, bọn họ phải kiên trì ra tay, lúc này có vô số hào quang nhắm vào Bạch Tiểu Thuần.
Trong Đạo Hà Viện có một cột sáng kinh người, nó từ trong ngọn núi bắn thẳng vào Bạch Tiểu Thuần..
- Cút ngay cho ta!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hai tay vung mạnh sinh ra cuồng phong quét ngang bốn phía, sóng cồn đảo qua mọi nơi, va chạm với trận pháp và công kích, sóng cồn dễ dàng đánh tan tất cả mọi thứ cản đường.
Sơn môn Đạo Hà Viện chấn động, rất nhiều đệ tử phun máu tươi, bọn họ hoảng sợ kêu thảm thiết rút lui, vào lúc bọn họ thoái lui, thần thức của Bạch Tiểu Thuần như phong bạo bao trùm toàn bộ Đạo Hà Viện, cho dù cấm địa có trận pháp bao phủ cũng không thể chống cự thần thức của Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt hắn phát hiện trong địa lao sâu trong lòng đất của Đạo Hà Viện có khí tức. . . Lý Thanh Hậu!
Lý Thanh Hậu hiện tại đang hôn mê.
Phát giác Lý Thanh Hậu còn sống, rốt cuộc nội tâm Bạch Tiểu Thuần thả lỏng không ít, hắn nhanh chóng chú ý tới thương thế trên người Lý Thanh Hậu, Bạch Tiểu Thuần sinh ra lửa giận ngập trời, hắn không do dự, hắn đấm một cái vào mặt đất sơn môn Đạo Hà Viện.
Nổ mạnh như khai thiên tích địa, mặt đất xuất hiện vô số khe hở, nhấc lên trùng kích làm đệ tử Đạo Hà Viện bị đánh bay, bọn họ chấn động, sợ hãi và run rẩy.
- Người này là ai! !
- Hắn là Bạch Tiểu Thuần, là hắn. . . Hắn đánh ba Thiên Nhân một chết, một tàn, một trốn!
- Đáng chết, tại sao hắn ở nơi này?
Trong đám người Đạo Hà Viện có người biết chuyện đã nói rõ thân phận Bạch Tiểu Thuần, bảy ngọn núi bảy màu của Đạo Hà Viện bị Bạch Tiểu Thuần đụng nát một cái, ngọn núi thứ hai bởi vì tương liên với nhau cũng sụp đổ, vô số núi đá bộc phát truyền khắp Đạo Hà Viện.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn ra sơn môn Đạo Hà Viện có điểm kỳ dị, đại địa vô cùng cứng rắn tương liên với bảy ngọn núi, chỉ khi bảy ngọn núi tan vỡ mới có thể đánh nát đại địa.
Bạch Tiểu Thuần không có tâm tình phá hủy từng cáo, hắn nhìn năm ngọn núi còn lại, hắn bấm niệm pháp quyết và vận dụng Nhân Sơn Quyết, ngay sau đó vô số ngọn đá sụp đổ bay lên bao phủ Bạch Tiểu Thuần, hắn biến thành người đá khủng bố.
Gương mặt người đá chính là Bạch Tiểu Thuần, hắn không do dự gào to sau đó đánh hai quyền về phía trước, mỗi một quyền sinh ra lực trùng kích khổng lồ, ngay sau đó hai ngọn núi sụp đổ, tiếng kinh hô vang vọng bốn phương, mấy vạn đệ tử Đạo Hà Viện hiện tại thương vong thảm trọng, căn bản không dám ở lại tông môn, mọi người nhìn thấy liền bỏ chạy như chuột.
Vào lúc bọn họ bỏ chạy, Bạch Tiểu Thuần lại đánh ra ba quyền, mỗi quyền của hắn như thiên thạch mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa nện thẳng vào ba ngọn núi.
Ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp thiên địa, trong chốc lát ba ngọn núi của Đạo Hà Viện. . . Sụp đổ! !
Từ khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cho đến hiện tại, thời gian chưa tới một phút.
Lúc này mặt đất xuất hiện hố sâu.
Dưới hố sâu chính là địa lao Đạo Hà Viện!
Không dừng lại, vào lúc đánh vỡ mặt đất, thân thể Bạch Tiểu Thuần biến mất nhanh chóng, lúc xuất hiện đã ở trong nhà lao giam giữ Lý Thanh Hậu!
Hiện tại Lý Thanh Hậu nằm đó, bởi vì tiếng nổ quá lớn nên hắn cũng tỉnh lại, đôi mắt hãm sâu, khí tức yếu ớt, khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì hắn sững sờ không dám tin, lúc này hỏi một câu:
- Tiểu Thuần?
Hai chữ Tiểu Thuần được Lý Thanh Hậu nói ra khỏi miệng làm chính hắn cũng hoảng hốt, dường như cảm thấy việc này quá hư ảo, sau khi hắn bị Đạo Hà Viện bắt giữ cũng không nhận tra tấn gì, nội tâm của hắn vô cùng thống khổ.
Hắn cũng không đặc biệt xem trọng sinh tử của mình, hắn không thể vì sự tồn tại của mình mà trở thành đối phương hấp dẫn Thiết Đản vào bẫy, hắn không thể cải biến mọi việc, hắn không có năng lực đó.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiết Đản rơi vào trong bẫy, hắn tự trách, nó biến thành cái miệng gặm nhắm nội tâm hắn.
Cũng may nửa năm trước Đạo Hà lão tổ không thành công, chỉ có thể chém một kiếm lên cổ Thiết Đản, việc này làm nội tâm Lý Thanh Hậu đau đớn, đáng hận là hắn không thể làm gì.
Hận ý này rất mạnh, sau khi hắn mất đi giá trị lợi dụng và bị ném trong địa lao, hắn vẫn chèo chống và không ngừng nhắc nhở mình, Đạo Hà Viện không hủy diệt thì hắn không chết được.
Cho nên hắn phỉa kiên trì, địa lao này cổ quái, có thể hấp thu tu vi và sinh cơ của hắn, làm hắn không ngừng suy yếu nhưng hắn vẫn kiên trì.