Không có hấp thu hàn khí, vào lúc tiếp xúc với biển hàn khí, toàn thân Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn khí. Hàn trì lại xuất hiện dấu hiệu đóng băng, cũng giống như cửa ải đầu tiên, Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ cao nhất lao đi.
Nhưng ở cửa ải này xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, thợ rèn phát hiện hắn. Lúc này hắn cúi đầu nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần trong ao nước nhỏ trước mặt, hiển nhiên hắn đã nhận ra Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi gào thét, thợ rèn duỗi bàn tay ra đưa vào trong oa nước đánh đuổi Bạch Tiểu Thuần.
Lúc bàn tay này đánh tới, toàn thân Bạch Tiểu Thuần bộc phát sát khí. Hắn chẳng những không có né tránh, vào lúc bàn tay tới gần còn vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công tới cực hạn, nhất là chân trái ngưng tụ Bất Tử Cân đá mạnh một cái vào bàn tay kia.
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, nước hàn trì bốc lên dữ dội. Toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động phun ra một ngụm máu tươi, hắn mượn nhờ lực phản chấn của bàn tay lao đi nhanh hơn gấp mấy lần, chỉ trong nháy mắt hắn đã vọt ra xa.
Bàn tay lớn cũng dừng lại một chút, khu vực tiếp xúc với chân trái của Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện vô số gân xanh. Những gân xanh này giống như phong ấn không ngừng lan ra chung quanh. Bàn tay lớn không thể nâng lên trong một lúc, thợ rèn gào thét, hắn lại siết chặt nắm đấm phá tan những gân xanh này, gào thét dữ dội.
Nhưng dù sao chỉ chậm trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần đã tới gần điểm cuối thí luyện, sau khi nhảy vào thân ảnh biến mất, cả quá trình vẫn không tới nửa nén hương!
Bước vào cửa thứ tư!
Thí luyện màu xanh lá, tia chớp ngưng cầu. Lúc Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ở đây, hắn không quan tâm chuyện khác, trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất lao đi cực nhanh. Hắn lao đi trong khi các tia chớp đánh xuống, thậm chí dìm ngập thân thể hắn trong sấm sét. Hắn không dừng lại một chút nào cả, nửa nén nhang sau hắn đã đi tới cuối thí luyện.
Vào lúc hắn biến mất, tất cả người đang quan sát ở bên ngoài đều há hốc mồm. Bọn họ không biết nói gì cả…
- Trước bốn quan... Tổng cộng tốn hai nén nhang là hoàn thành...
- Lần đầu tiên hắn còn ẩn giấu bao nhiêu thực lực, không ngờ đạt tới trình độ kinh người như vậy.
- So với Công Tôn Uyển Nhi dường như còn bá đạo và điên cuồng hơn.
- Hắn sắp tới thí luyện màu xanh dương, lần trước Bạch Tiểu Thuần dừng lại ở bên ngoài khu vực này...
Đám người bên ngoài nhìn thấy trạng thái Bạch Tiểu Thuần không đúng, nhưng không suy nghĩ sâu xa. Bọn họ càng chú ý hắn vượt qua cửa ải thí luyện này ra sao.
Khu vực màu xanh dương là thế giới oan hồn, mộ bia vô biên vô hạn, lúc Bạch Tiểu Thuần xuất hiện thì những mộ bia bốc khói xanh ngưng tụ ra vô số oan hồn giống nhau như đúc. Chúng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Nhìn thấy nhiều oan hồn như thế, nội tâm Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Hắn có một sự sợ hãi khác thường với đám oan hồn, tuy là như thế nhưng hắn không có lựa chọn nào khác!
- Câm miệng!
Oan hồn gào thét, Bạch Tiểu Thuần cũng gào thét. Thời gian của hắn cấp bách, trong đầu không còn suy nghĩ nào khác, hiện tại hắn chỉ biết phải vượt qua thí luyện màu tím trong sáu canh giờ.
Nó liên quan tới tính mạng Trương Đại Bàn!
Hắn không ngừng gào thét, những oan hồn này gào thét lao tới, chúng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần. Đồng dạng Bạch Tiểu Thuần cũng không có lui ra phía sau, thậm chí tốc độ của hắn không giảm chút nào, hắn lao thẳng vào trong đám oan hồn.
Các tu sĩ Tinh Không Đạo Cực Tông bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng như thế, cả đám nhìn không rời mắt, muốn xem Bạch Tiểu Thuần làm sao xông qua cửa ải thí luyện này.
- Xem ra Bạch Tiểu Thuần sẽ thi triển thần thông nào đó...
- Khảo nghiệm thí luyện màu xanh dương này chính là thời gian kiên trì và số lượng đánh giết oan hồn. Nhất là điểm thứ hai mới là mấu chốt nhất, cho nên không thể lãng phí linh lực bản thân, phải hoàn toàn khống chế không có sai sót gì.
- Công Tôn Uyển Nhi đã khai sáng kỳ tích, đám oan hồn kia không dám gây chiến. Chúng nó đều tránh đi, cũng chỉ có hồn đế không bị ảnh ươởng, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có.
- Không biết lần này Bạch Tiểu Thuần sẽ diệt bao nhiêu oan hồn...
Lúc đám người bên ngoài bàn tán với nhau, Bạch Tiểu Thuần vẫn xông lên phía trước, sắp chạm mặt đám oan hồn.
Nhìn từ xa đám oan hồn này nhiều giống như biển cả, vô số oan hồn gào rú một cách kinh thiên động địa, chúng muốn cắn nát đối thủ trước mặt.
Nhưng trong nháy mắt chúng tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, đột nhiên Bạch Tiểu Thuần vỗ túi trữ vật, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên đan dược.
Viên đan dược màu trắng không có bất kỳ mùi thuốc nào, nhìn rất tầm thường và không có chút thu hút nào cả. Đám người bên ngoài nhìn có chút không hiểu vì sao Bạch Tiểu Thuần lại mang đan dược ra vào thời khắc mấu chốt.
Trong nháy mắt tiếp theo, Bạch Tiểu Thuần đập nát viên thuốc dưới đất, hắn còn gào lên một tiếng.
- Thu!
Oanh, trong nháy mắt viên đan dược chạm mặt đất, nó vỡ vụn, sinh ra gợn sóng không ai nhìn thấy, rồi khuếch tán ra bên ngoài. Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đám oan hồn trước mặt biến sắc, thân thể chúng không bị khống chế cải biến phương hướng. Chúng không lao về phía Bạch Tiểu Thuần mà là lao vào vị trí viên đan dược tan vỡ!
Dường như có hấp lực nào đó không thể hình dung bộc phát đột ngột, trong nháy mắt đan dược tan vỡ đã hấp thu một trăm, một ngàn... Oan hồn vào bên trong!
Nhìn từ xa, đám oan hồn này hơi nghiêng vào khu vực phía trước mặt Bạch Tiểu Thuần. Hơn vạn oan hồn không ngừng gào thét thảm thiết khi đối mặt với hấp lực, chỉ trong nháy mắt đám oan hồn ngưng tụ thành viên cầu màu đen!
Trong viên cầu này ngưng tụ hơn vạn oan hồn
Cảnh tượng này chẳng khác gì sấm sét đánh thẳng vào đầu đám người bên ngoài, bọn họ triệt để há hốc mồm. Cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần không dừng lại, hắn tiếp tục lao tới và ném ra một viên Tụ Hồn đan.
Mỗi viên đan dược bay ra đều hấp thu đám oan hồn trong phạm vi chung quanh nó. Đám oan hồn trong khu vực màu xanh dương càng ngày càng ít, chỉ có viên cầu màu đen còn xuất hiện. Có thể nhìn thấy trong mỗi viên cầu đều ngưng tụ hơn vạn oan hồn, chúng gào thét thảm thiết nhưng không có tác dụng gì cả.
Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần đi tới đoạn giữa khu vực màu xanh dương mới có tiếng gầm giận dữ vang lên, hồn đế cực lớn xuất hiện. Nó gào thét sau đó lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Cút đi!
Khí thế của nó rất mạnh, vào lúc này nó bộc phát toàn diện. Thời điểm nó xông tới gần, Bạch Tiểu Thuần ném một lần mấy chục viên Tụ Hồn đan ra chung quanh.
- Thu!
Trong chốc lát, đám đan dược này nổ tung dưới mặt đất. Khi chúng nổ tung hồn đế đã dừng lại, ngay cả tiếng gào thét cũng không còn, thay vào đó là sắc mặt sợ hãi bao phủ gương mặt nó.
Thân thể nó không bị khống chế hóa thành vài chục phần, tất cả bị hút vào trong đan dược.
Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn những chuyện này, hắn cứ xông thẳng về phía trước và ném đan dược ra, oan hồn bị chúng hấp thu. Sau một nén nhang đám oan hồn làm khó các tu sĩ khu vực màu xanh dương đã biến mất không còn một mống