Dịch giả: Tiểu Băng
Nó là một con mắt màu vàng, không có hoa văn, mang theo khí tức thần thánh, xung quanh mơ hồ như có những đốm sáng.
Tề Chính Ngôn cầm nó trong tay, để lên mi tâm, câu thông tinh thần với nó, một lúc sau, những làn sóng khí gợn lên, con mắt màu vàng biến mất.
- Tề sư huynh, thử hiệu quả xem?
Mạnh Kỳ hào hứng lắm, hắn đã từng tưởng tượng ra một hình ảnh mặc Hoàng Kim Khóa Tử Giáp, đầu đội phượng sí tử kim quan, mi tâm có một con mắt dọc uy nghiêm thần thánh.
Tề Chính Ngôn hít sâu, con mắt ở mi tâm mở ra, tỏa ra một luồng sáng hồng, quanh người y cũng tỏa ra ánh sáng, xung quanh xuất hiện sương trắng, mông lung lãng đãng, quả nhiên là như thần như tiên!
- Hay lắm.
Mạnh Kỳ và Giang Chỉ Vi cùng cảm thán, nhưng Mạnh Kỳ là khen về hình tượng, Giang Chỉ Vi là khen về hiệu quả:
- Con mắt vàng này rất bắt mắt, ai cũng bị nó thu hút, rất có khí tức Thần đạo.
Cái chính là con mắt vàng này không chỉ giúp che giấu thân phận, còn có thể chống lại quấy nhiễu tinh thần, phân rõ yêu ma, tăng hiệu quả cho Bích Băng Tuyết và Bạch Vân Yên, sau khi kích phát còn làm trời đất biến hóa. Nếu dùng tốt, có thể trở thành con bài quyết định thắng bại, như tạo bão cát trong sa mạc chẳng hạn, còn có thể công kích tinh thần nữa, nửa bước Ngoại cảnh cũng có khả năng bị trúng chiêu.
Tề Chính Ngôn dù không cười, nhưng gương mặt rõ vẻ vui mừng:
- Trước kia luôn xem thường tu sĩ Thần đạo, nay đã hiểu được mình ếch ngồi đáy giếng, có thể truyền thừa không dứt, đủ thấy họ cũng có điểm nào đó hơn người, không thể coi thường.
Tề Chính Ngôn chi thêm năm trăm thiện công đổi một chiêu Ngoại cảnh Vạn Dặm Tuyết Phiêu của Băng Phách Hàn Quang kiếm pháp để tăng thêm thực lực.
- Tới nhiệm vụ sau, hẳn ta đã mở tiền âm khiếu huyệt, tu luyện Tử Tinh Hà, món này uy lực cường đại, mấy chiêu thức của nó đều không thua gì sát chiêu Ngoại cảnh cả ngàn thiện công.
Tề Chính Ngôn cảm khái.
Mạnh Kỳ “thành khẩn”:
- Ta rất chờ mong.
Hắn rất khoái hình tượng của Tử Tinh Hà, kình khí màu tím, lấp lánh vô số ánh sao, rực rỡ xán lạn, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt rồi!
Tề Chính Ngôn không nói gì thêm, bước vào cột sáng ở giữa.
- Tề sư huynh, huynh làm gì thế?
Mạnh Kỳ không hiểu.
Tề Chính Ngôn bình thản:
- Nhờ Lục Đạo Luân Hồi chi chủ giám định xem chín tư thế của Dịch Cân Kinh sau khi điều chỉnh trình tự có hữu hiệu hay không.
- Hả?
Mạnh Kỳ dại ra.
- Ta thấy chín tư thế luyện sai của Đoàn Thụy cũng mang lại hiệu quả, nếu luyện đúng chưa chắc là không tốt.
Tề Chính Ngôn bình tĩnh trả lời.
Lục Đạo Luân Hồi chi chủ lạnh lùng:
-... Nếu muốn điều chỉnh lại trình tự chính xác, cần ba trăm thiện công.
- Chín tư thế này nếu luyện đúng trình tự, sẽ có được sáu thành hiệu quả của quyển thứ nhất Dịch Cân Kinh, tăng phẩm giai công pháp Khai khiếu lên tiêu chuẩn sơ nhập Ngoại cảnh...
Tề Chính Ngôn báo kết quả giám định cho đám Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ trợn mắt há hốc mồm, hơn nửa ngày mới nói:
- Thực không ngờ!
Nếu vậy hoàn toàn có thể học chín tư thế này xong, tới khi đột phá tới nửa bước Ngoại cảnh hoặc thiện công tương đối đầy đủ mới yêu cầu bổ sung điều chỉnh cũng được...
- Ai bảo ngươi đòi hỏi hoàn mỹ làm gì, ta cũng giờ mới biết.
Tề Chính Ngôn vẫ giữ nguyên mặt người chết, nhưng mép nhếch lên, như đang cười.
Mạnh Kỳ dại ra một hồi mới tỉnh lại, Tề Chính Ngôn đã điều chỉnh xong trình tự tu luyện, còn thừa một trăm tám mươi thiện công.
- Ngọc Thư, còn cô?
Hắn cố gắng chuyển sang chuyện khác.
Nguyễn Ngọc Thư “ờ”:
- Điều chỉnh trình tự chín tư thế này trước đã.
... Mạnh Kỳ lại im bặt.
- Ừ, dù sao cũng phải điều chỉnh bổ sung mà, hơn nữa hiệu quả cũng tốt hơn hẳn, hai ba năm nữa cũng vẫn dùng được...
Giang Chỉ Vi an ủi, nhưng bản thân không nhịn được cười.
Triệu Hằng chắp tay sau lưng, khẽ cười, tình cảm mấy người này tốt thật.
- Bích Lạc Tiên Phù của ta hỏng rồi, nếu bị trong nhà phát hiện thì không hay, phải đổi một cái mới.
Nguyễn Ngọc Thư đổi đề tài.
Mạnh Kỳ tìm Bích Lạc Tiên Phù trong danh sách, mới biết nó là một tấm tiên phù tiêu chuẩn Ngoại cảnh, có thể ngăn kiếp nạn, giá một ngàn tám trăm thiện công, không tính là rất xuất sắc, nhưng mấy thứ thuộc hạng xuất sắc với thực lực của Nguyễn Ngọc Thư và Đám Mạnh Kỳ hiện giờ e là cũng không dùng nổi.
- Còn lại cô đổi một môn cầm phổ Ngoại cảnh đi, dù có Thiên Long Bát Âm và Quảng Hàn Chú, nhưng mà cũng vẫn còn ít quá, nếu dùng tới dễ bị người ta nhì n ra thân phận.
Mạnh Kỳ nhắc.
Nguyễn Ngọc Thư gật đầu:
- Tê Phượng Cầm nếu không cầm trong tay thì cũng không ai nhận ra, chủ yếu là cầm khúc mà thôi.
Chọn lựa cầm phổ, cô đã vô cùng thuần thục, rất nhanh đã tìm ra một môn thích hợp:
- Tống Quy Chú, ngoại cảnh sát phạt chi khúc, công kích nguyên thần và nhục thể, giá một ngàn hai trăm thiện công.
Đổi xong, cô còn lại tám mươi thiện công, để dành lại cho nhiệm vụ sau.
- Ta đương nhiên là đổi kiếm chiêu Ngoại cảnh, không thể lần nào cũng chỉ dùng Kích Thương Hải, cũng không thể lúc nào cũng dùng được Kiếm Nhập Tam.
Thấy mọi người đều nhìn mình, Giang Chỉ Vi cười:
- Ta đã từng đổi chiêu Đất Trời Cùng Hận của Tàng Kiếm Lâu ‘Thiên Tàn Địa Khuyết một trăm lẻ tám kiếm’, nhưng mà không có tổng cương, nên chỉ dùng được sát chiêu của Khai khiếu, nay có thể hoàn toàn tâm nguyện được rồi.
Nói tới kiếm pháp, cả người cô như rực sáng, rất đẹp đẽ.
Tàng Kiếm Lâu là một trong sáu phái kiếm đạo, “Thiên Tàn Địa Khuyết một trăm lẻ tám kiếm” diễn hóa kiếm pháp cơ bản “Vô Sinh Thập Tam kiếm” của họ, tương đương kiếm pháp Ngoại cảnh, sát ý liên miên, cứ mỗi cửu kiếm tự thành một thể, tạo thành sát chiêu Ngoại cảnh.
- Ờ, kiếm pháp Khai khiếu của ngươi đã đạt tới phản phác quy chân, đạt tới trình độ tiếp xúc pháp lý, nếu dùng sát chiêu Ngoại cảnh của Tàng Kiếm Lâu, sẽ khiến luân hồi giả khác tưởng ngươi là đệ tử Tàng Kiếm Lâu.
Mạnh Kỳ phụ họa.
Giang Chỉ Vi lấy một ngàn thiện công đổi tổng cương “Thiên Tàn Địa Khuyết một trăm lẻ tám kiếm”, mất bốn trăm sáu mươi thiện công, thêm ba trăm thiện công điều chỉnh trình tự chín tư thế, còn thừa hai ngàn một trăm thiện công.
Cô trầm ngâm:
- Hừm, phải đổi thêm kiếm chiêu Ngoại cảnh của nhà khác nữa, dùng lung tung, mới có thể ngẫu nhiên pha tạp Kích Thương Hải.
- Nói tới sát chiêu Ngoại cảnh, đương nhiên là tìm trong sáu phái kiếm đạo là hay nhất.
Mạnh Kỳ cười tủm tỉm lật tìm.
- A, ta nghĩ ra rồi, ‘Bích Nguyệt Lạc Tiên kiếm’ của Bích Nguyệt Kiếm Phái.
Giang Chỉ Vi quen thuộc với kiếm pháp của chủ thế giới hơn Mạnh Kỳ rất nhiều.
Bích Nguyệt Kiếm Phái, một trong sáu phái kiếm đạo, ngang hàng với Tẩy Kiếm Các, Hoán Hoa Kiếm Phái, Tàng Kiếm Lâu, Tuyết Sơn Phái, Đông Hải Kiếm Trang. Giống với Tàng Kiếm Lâu, Họa Mi Sơn Trang, Thuần Dương Tông và môn phái Bắc Chu, đệ tử đa số đều là nữ làm chính.
Mạnh Kỳ chẳng biết gì về Bích Nguyệt Kiếm Phái, chỉ liếc qua đại khái, thấy cơ bản của họ đều là diễn hóa từ Bích Nguyệt Lạc Tiên Kiếm của Tuyệt Tiên Kiếm Kinh mà thôi.
Hắn sửng sốt: Tuyệt Tiên Kiếm Kinh?
Chẳng lẽ còn có Tru Tiên Kiếm Kinh, Hãm Tiên Kiếm Kinh, Lục Tiên Kiếm Kinh?
Hắn vội lật nhanh, quả nhiên thật sự đều có!
Nhưng Tru Tiên Kiếm Kinh có thêm một chữ ‘còn thiếu’.
- Bích Nguyệt Lạc Tiên Kiếm, ừ, hay lắm...
Hắn đăm chiêu gật đầu.
Môn kiếm pháp này giá sáu ngàn thiện công, tổng cương một ngàn, năm chiêu kiếm mỗi chiêu một ngàn, Giang Chỉ Vi đổi tổng cương, đổi chiêu thứ nhất Bích Nguyệt Tẩy Thanh Thiên, còn lại một trăm thiện công.
Sau đó, mỗi người bỏ ra tám mươi thiện công, gom đủ bốn trăm thiện công, đổi tin tức cho nhiệm vụ lần sau.
- Thời cổ, thần ma hàng thế, lưu lại rất nhiều hậu duệ, tuyệt học và bảo binh, dẫn tới thiên hạ náo động.
- Nay, Vương Thất Thất, Thiên Tử vô công, khói lửa nổi lên khắp nơi, phản loạn nhốn nháo.
- Ai biết có hậu duệ thần ma nào có thể được cửu đỉnh, vấn an thiên hạ!
- Nhiệm vụ chính: Đi Đại Ninh, cứu thủ lĩnh Hồng Y Quân đang bị nhốt, Trấn Thế Thiên Vương Đỗ Hoài Thương, giết kẻ chủ mưu sau màn, Bích Nhãn Phi Long Tả Hàn Phong, hoàn thành được thưởng một ngàn thiện công, thất bại bị trừ điểm thiện công tương ứng.
Đám Mạnh Kỳ nhìn nhau, thế giới đó e là thế giới của tuyệt học thần ma, cường giả Ngoại cảnh nhiều như mây, nhưng phản loạn đang trên đà phát triển, còn chưa tới thời điểm thiên hạ đại loạn, hy vọng kẻ địch của nhiệm vụ không quá mạnh.
- Thần ma võ học, bảo binh, cường giả, e là không có vật gì đặc biệt.
Triệu Hằng khẽ nhíu mày.
Mạnh Kỳ cười:
- Ít nhất cũng phải có một món bí bảo hay bảo vật phụ trợ tương ứng Ngoại cảnh, chỉ là không phải loại khắc chế trực tiếp giống Chiếu Yêu Kính, Trấn Ma Tháp gì đó thôi.
So với yêu ma quỷ quái, nhân tộc cân bằng hơn, không có điểm yếu bị khắc chế rõ ràng.
- Chúng ta xem xem có món đồ gì có thể dùng được không, mọi người chuẩn bị nhiều thiện công vào nhé, để lần tới vào ít nhất cũng đổi được một món.
Giang Chỉ Vi đề nghị.
Với thực lực của Đám Mạnh Kỳ hiện giờ, vật phẩm mạnh quá cũng không dùng được, nên chỉ tìm thứ có giá từ ba ngàn thiện công trở xuống, sàng lọc chọn ra mấy thứ, tỷ như ‘giả’ Khốn Tiên Thằng.
Làm xong, Mạnh Kỳ còn lại ba trăm năm mươi thiện công. Tuy hắn sau khi gia nhập Tiên Tích, phải đi Cửu Hương thế giới, không thể thụ thương dùng Đại Hoàn Đan nhưng lúc trước từ Lục Phiến Môn cũng đã lấy được khá nhiều đan dược chữa thương, không cần mua thêm.
Triệu Hằng cáo từ rời đi trước, song qua chuyện Mạnh Kỳ mời cùng tham gia Dịch Cân Kinh, y cho rằng những người này đều có thể kết giao bằng hữu.
- Ê, tiểu hòa thượng, rốt cuộc là có chuyện gì mà lén lút giấu giếm thế hả?
Giang Chỉ Vi đã nghẹn quá lâu.
Tề Chính Ngôn và Nguyễn Ngọc Thư cũng nhìn hắn.