Dịch giả: Tiểu Băng
Im lặng, im lặng nặng nề.
Cả sân không một âm thanh, thời gian như ngừng lặng.
Nửa bước Ngoại cảnh bị Khai khiếu đánh bại?
Nếu ban nãy ai dám nói ra điều này, tất sẽ bị cười vào mặt, đồ không có đầu óc, làm sao xảy ra được chuyện vi phạm thường thức cả trăm ngàn năm như thế!
Mặt trời không bao giờ mọc ở hướng tây, con người không thể bay, người đã mở mi tâm huyền quan chiến thắng Khai khiếu chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không ai dám nghi ngờ những chuyện ấy!
Nhưng bây giờ, họ lại chính mắt nhìn thấy một đạo sĩ còn chưa tới Cửu khiếu bộc phát ra chiến lực đáng sợ, một trận thành danh, đánh bại một nửa bước Ngoại cảnh đã thành danh nhiều năm là Thanh Huyết Long Vương.
Làm sao họ tin được! Làm sao họ không khiếp sợ! Thực không thể nói được thành lời, đầu óc không còn suy nghĩ được nữa, đang nằm mơ có phải không?
“Tiên thần hạ phàm...” Hồng Tuyến phu nhân và Tái Ngoại Thần Đà đều nghĩ vậy.
Quái vật... Văn Hoành Thủy trợn to mắt, mặt dại ra, trong lứa cao thủ trẻ tuổi dưới ba mươi, y cũng là một người nổi bật, tự hỏi mình cũng rất khắc khổ tu luyện, không vì quyền thế của phụ thân mà lơ là bê trễ, nhưng dã đạo sĩ này trông còn trẻ hơn mình rất nhiều, lại có thể chiến thắng nửa bước Ngoại cảnh!
Đây còn là con người không?
Người với người sao lại chênh lệch với nhau nhiều như thế?
Mạnh Kỳ cười nhạt, bắt ngay lấy cơ hội:
- Văn thí chủ, bần đạo thấy xem ra bên ngươi hình như không có ai vượt qua khiêu chiến nhỉ?
Văn Hoành Thủy phục hồi tinh thần, đang định mở miệng, cho cả hai đại hộ pháp cùng lên, mất mặt cũng mặc kệ, còn tốt hơn là thua cuộc!
Nhưng Mạnh Kỳ không cho y cơ hội, gọn gàng dứt khoát:
- Nếu đã như vậy, bần đạo vào thương lượng với Hoàng Phủ phu nhân và tiểu thư chút nhé, xem có cách nào dễ hơn không, nếu không không thể kết thành thân được.
- Văn thí chủ, xin chờ một lát, bần đạo vào trong.
Nói xong, hắn quay đầu đi ngay.
Nếu ban đầu hắn giở chiêu này, Văn Hoành Thủy nhất định sẽ giận dữ, cao thủ sẽ đều ra tay, gạt văng hắn sang bên, cướp tân nương đi, nhưng bây giờ hắn đã gây dựng thành công hình tượng mạnh mẽ sâu không lường được, có khi phải nhờ Tẩy Nguyệt tiên sinh tự mình ra tay may ra mới xong!
Vì hắn còn cường đại hơn cả nửa bước Ngoại cảnh.
Một đại nhân vật lên tiếng, ai dám không nghe!
Văn Hoành Thủy gật đầu, giọng cảm kích:
- Đa tạ Thanh Nguyên đạo trưởng.
Mạnh Kỳ suýt nữa lảo đảo, lão tử là muốn tranh thủ thời gian khôi phục thôi!
Đẩy cửa phòng, Mạnh Kỳ nhìn Hoàng Phủ Phỉ và Hoàng Phủ phu nhân đứng song song cạnh cửa, vẻ mặt vừa chấn kinh vừa kích động.
Hồng Tuyến phu nhân và Tái Ngoại Thần Đà đi vào, khép cửa phòng lại.
Mạnh Kỳ móc đan dược ra nhét vào miệng, nói nhỏ:
- Hoàng Phủ phu nhân, Hoàng Phủ tiểu thư, đã nghĩ xong chưa?
- Chúng ta đồng ý bỏ Tụ Thần Trang, lấy truyền thừa và mạng sống của đệ tử quan trọng hơn!
Hoàng Phủ Phỉ và Hoàng Phủ phu nhân đưa mắt nhìn nhau, khẳng khái trả lời.
Nói xong, cô cố nén kích động, người hơi run rẩy:
- Thanh Nguyên đạo trưởng, miếng ngọc bội đó… là thế nào? Ngài đã gặp gia phụ có phải không?
Đánh bại nửa bước Ngoại cảnh, đương nhiên cô theo bản năng thay đổi cách xưng hô với Mạnh Kỳ, trở thành cung kính hơn.
Hoàng Phủ phu nhân ngừng thở, hồi hộp chờ câu trả lời.
- Phải.
Mạnh Kỳ lời ít mà ý nhiều:
- Phu nhân và tiểu thư hẳn đều đã nghe qua chuyện người rời khỏi lăng tẩm thần bí khi về già sẽ bị điên, tự trở về phần mộ?
Hoàng Phủ Phỉ mặt đỏ bừng, đầy kích động:
- Đương nhiên có biết, đạo trưởng, người đã gặp được gia phụ ở trong lăng tẩm? Người… người có khỏe không?
- Chuyện này xảy ra là vì trong lăng tẩm có một con ác quỷ, nó bị trấn áp, không thể rời khỏi nơi đó được, nhưng nó có thể đưa ý niệm vào trong những người đã từng đi vào lăng, để tìm cách thoát khốn.
Mạnh Kỳ không trả lời câu hỏi của Hoàng Phủ Phỉ, mà nói lảng sang chuyện ác quỷ kia:
- Mấy người Hoàng Phủ trang chủ được thần công truyền thừa thì vui vẻ, không biết mình đã bị ác quỷ phụ thể, đến khi họ già, cơ thể yếu đi, ác quỷ không thể không trở về lăng tẩm, nên họ đều biến thành hoạt tử nhân thủ vệ lăng mộ, không phải, vì thời gian đã quá lâu, nhục thân cũng không còn nữa.
Nghe Mạnh Kỳ miêu tả, Hoàng Phủ Phỉ lạnh cả người, cảm giác như có một con ác quỷ đang đứng ngay sau lưng mình, cả người lạnh run, sợ hãi.
Hồng Tuyến phu nhân và Tái Ngoại Thần Đà cũng cảm nhận y hệt, thực không ngờ trong võ lâm lại có loại ác quỷ như vậy.
Rốt cuộc nó là thứ ác quỷ gì, có thể khống chế cả cường giả Ngoại cảnh?
Chỉ nghĩ tới thôi, cả bọn đã không rét mà run.
Hoàng Phủ phu nhân hít thở dồn dập, giọng khó hiểu:
- Ngoại tử đang lúc tráng niên, sao ác quỷ lại lôi ông ấy đi?
Mạnh Kỳ đáp:
- Thứ nhất, vì Hoàng Phủ trang chủ là bậc kì tài, từ dấu lôi ngân trong mộ ngộ ra Ngũ Lôi Chân Quyết và Thần Tiêu Mâu Pháp, trở thành lịch đại tối cường, sắp có khả năng đánh vỡ giới hạn, đột phá rào cản của tiền nhân, ác quỷ sợ nó không còn khả năng khống chế ông ấy, nên không thể không bắt ông ấy phải trở về lăng mộ.
- Ngộ pháp lôi ngân...
Hoàng Phủ Phỉ và Hoàng Phủ phu nhân thì thào:
- Thanh Nguyên đạo trưởng quả thực đã gặp qua gia phụ/ngoại tử.
Thế nhân chỉ biết Hoàng Phủ Đào lấy được lôi đình truyền thừa từ trong lăng tẩm thần bí, thực lực trở nên tăng mạnh trở thành Ngoại cảnh, đại thiên hành phạt, nhưng không ai biết Hoàng Phủ Đào không phải là chọn công pháp có sẵn, mà là từ một vết lôi ngân thượng cổ mà tự lĩnh ngộ ra, đặt tên là Ngũ Lôi Chân Quyết và Thần Tiêu Mâu Pháp.
Bí mật này chỉ có phu nhân và độc sinh nữ của ông mới biết được!
“Hắc, ai bảo ta là trinh thám Mạnh Kỳ...” Mạnh Kỳ khó nén đắc ý, Hoàng Phủ Đào đương nhiên không có khả năng nói cho hắn biết, nhưng nếu đã đi qua, tất lưu lại dấu vết, hắn chỉ cần kết hợp các manh mối là nghĩ ra.
Vì lôi đình tinh nghĩa đã thất lạc, Thái Âm Đãng Ma chân giải lại bị ác quỷ động qua tay chân, khiến chỗ mấu chốt có vấn đề, tấn chức Ngoại cảnh không khó, nhưng sau này sẽ bị lạc lối.
Nên, chỉ có thể vượt qua rào cản của tiền nhân, trở thành lịch đại tối cường mà thôi, Hoàng Phủ Đào chắc chắn không lựa chọn những công pháp bị thiếu hụt, trong khi các công pháp có sẵn trong lăng tẩm đều có chỗ thiếu hụt, ngoài tự thân ngộ pháp, thì không còn khả năng nào khác.
Lựa chọn của Hoàng Phủ Đào khiến ác quỷ buộc phải bắt ông về khi còn đang tráng niên, vì không thể ngồi đó nhìn ông đột phá!
Vừa nói chuyện, Mạnh Kỳ vừa tập trung tâm linh vào âm khiếu huyệt, hay còn gọi là tinh khiếu, tinh khí chi khiếu, sinh mệnh chi khiếu.
Trong hỗn độn, một điểm sáng lơ lửng, dựng dục sinh cơ, hỗn hợp nguyên khí, chuyển hóa tinh khí.
Mạnh Kỳ vận chuyển khiếu huyệt này, luyện hóa tinh khí, từ đan điền xoay quanh mà lên, kinh thủy thấm vào, mộc chi sinh sôi, hỏa chi bốc hơi, kim chi kiềm chế, hóa thành kỳ diệu chi khí, dung hợp vào nhau, chui vào huyền quan, tẩm bổ linh hồn, khôi phục tinh thần.
Thể lực cũng nhanh chóng phục hồi, chân khí lại được duy trì ở mức đỉnh phong.
Mạnh Kỳ tiếp tục nói:
- Thứ hai Hoàng Phủ trang chủ đã từ trong lăng tẩm lấy đi một món đồ, gián tiếp làm tăng năng lực của ác quỷ, khiến nó dễ dàng thành công áp đặt ông ấy, khống chế ông ấy.
Lời trước là thật, lời này là giả, chính là để thử.
Mặt Hoàng Phủ Phỉ trắng bệch, lắp bắp:
- Thanh, Thanh Nguyên đạo trưởng, không, không biết đó là vật phẩm gì?
- Là một miếng ngọc bội, một tấm ngọc bội có dấu hiệu của Huyền Vũ.
Mạnh Kỳ bình thản.
Hoàng Phủ Phỉ lùi hai bước, sợ hãi:
- Ta, ta đã tặng nó cho đại sư huynh, huynh ấy… huynh ấy có thể xảy ra chuyện gì hay không?
“Ài... món đồ thế này sao lại biến thành vật đính ước được hả? Chân Võ Đại Đế mà biết sẽ thở dài cho coi! Ta thực thất vọng ngươi có hiểu không?” Mạnh Kỳ ngoài cười nhưng trong không cười:
- Miếng ngọc đó có chứa bí mật để tiêu diệt ác quỷ, không có thực lực mạnh mẽ, sẽ bị quỷ căm hận ám theo.
Trong lòng hắn thở phào, Huyền Vũ Bội quả nhiên bị Hoàng Phủ Đào cầm đi.
Không đợi Hoàng Phủ Phỉ trả lời, hắn bổ sung:
- Bần đạo lạc đường vào trong lăng tẩm, cũng tìm thấy một vết lôi ngân, ngộ ra chính pháp, đáng tiếc lúc ấy tu vi yếu kém, mãi mà chưa thể luyện thành, may sau này gặp được Hoàng Phủ trang chủ, ông ấy tuy bị ác quỷ khống chế, hóa thành hoạt tử nhân, nhưng tu vi cao thâm, thực lực mạnh mẽ, thỉnh thoảng lại có thể khôi phục thanh tỉnh, nên đã chỉ bảo cho bần đạo, giao ngọc bội cho bần đạo, nhắc bần đạo tới đây tương trợ hai vị, đồng thời mang Huyền Vũ Bội trở về, tìm cách để tiêu diệt ác quỷ, giải thoát cho ông ấy.
Mấy câu cuối thực ra là lời hứa hẹn, chỉ khi làm xong hết nhiệm vụ liên hoàn, tìm ra được bí mật của Chân Võ Đại Đế, đám người hắn mới có khả năng tiêu diệt ác quỷ, Hoàng Phủ Phỉ và mẫu thân của cô lấy đi Huyền Vũ Bội, đương nhiên cũng phải gánh nhân quả tương ứng.
- Ngoại tử vẫn còn sống?
- Gia phụ còn sống?
Hoàng Phủ phu nhân và Hoàng Phủ Phỉ kích động hưng phấn, hai người không quan tâm tới Huyền Vũ bội, chỉ quan tâm chuyện Hoàng Phủ Đào thỉnh thoảng vẫn có khả năng khôi phục thanh tỉnh.
Hồng Tuyến phu nhân và Tái Ngoại Thần Đà cũng vui mừng, ân nhân không chết, vẫn còn có khả năng cứu được!
Mạnh Kỳ gật đầu:
- Hoàng Phủ trang chủ trước mắt bị ác quỷ khống chế, trở thành hoạt tử nhân, nếu thoát được, đương nhiên sẽ trở lại bình thường, nhưng tuổi thọ của Ngoại cảnh chỉ có một trăm tám mươi tuổi, nếu bị vây hãm mất đi sáu mươi năm, e rằng sẽ trở thành thói quen khó sửa.
- Đa tạ đạo trưởng đã mang tới tin tức về ngoại tử, có hy vọng vẫn tốt hơn nhiều so với tuyệt vọng!
Hoàng Phủ phu nhân kích động, hai gò má ửng hồng.
Hoàng Phủ Phỉ gật đầu:
- Đợi gặp lại đại sư huynh, ta sẽ nói huynh ấy đưa lại Huyền Vũ Bội cho đạo trưởng.
Cô đã từng nhìn thấy phụ thân bỏ công sức tìm tòi nghiên cứu Huyền Vũ Bội, một là tưởng món đồ đó có bí mật gì tốt lắm, hai là sợ bị Tẩy Nguyệt tiên sinh cướp mất, nên mới biến nó thành vật đính ước, lặng lẽ tặng cho đại sư huynh Hà Tham Thương, bảo y trốn đi xa, nghiên cứu tìm ra bí mật, luyện thành tuyệt thế thần công, nhưng hôm nay mới hay nó lại liên quan tới ác quỷ, đương nhiên cô không thể để cho tình lang gặp nguy hiểm.
Nói thực ra, cô vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Mạnh Kỳ, vì những lời của hắn chẳng có ai làm chứng hay chứng minh chúng là thật, Huyền Vũ Bội có liên quan tới ác quỷ hay không không ai biết, lỡ hắn đi vào lăng tẩm, gặp được Hoàng Phủ Đào, biết Huyền Vũ Bội quan trọng nên mới tới Tụ Thần Trang, giả vờ nói là có quỷ, lừa lấy Huyền Vũ bội thì sao.
Nhưng cũng giống như bệnh nhân bị bệnh bất trị, thấy cọng rơm cứu mạng là sẽ luôn bám chặt lấy nó, không cần biết nó là thực hay lừa gạt, chỉ cần biết Hoàng Phủ Đào vẫn còn có khả năng cứu được, Hoàng Phủ Phỉ và Hoàng Phủ phu nhân đều mặc kệ, bất kể phải trả giá gì cũng đồng ý.