Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Chương 364: Chương 364: Xóc thăm




Dịch giả: Tiểu Băng

- Nguyên Quân, ta muốn gia nhập Tiên Tích!

Bích Hà Nguyên Quân sửng sốt, không ngờ tình hình thay đổi như vậy, ngẫm nghĩ, thấy rằng đây có lẽ là lựa chọn cả hai bên cùng có lợi.

Cửu Chân lừa ngốc sắp chết hủy mất Bồ Đề tử, khiến Cuồng Đao Tô Mạnh trở thành truyền nhân duy nhất của chiêu thần chưởng, là kẻ xứng đáng được đầu tư vào.

Chân ý là truyền thừa nhập thần, không giống Phật bảo, muốn cướp là cướp được, cô đang định bắt Tô Mạnh về, dùng bí pháp để xâm nhập vào nguyên thần của hắn để cảm ngộ, nhưng như thế không thể bằng hắn tự cảm ngộ hoặc tự nguyện nói ra, chưa kể sau này nếu lấy được tổng cương, nếu hắn luyện thức thứ nhất này thành công, cũng chỉ dạy được cho người khác, chứ gián tiếp thể ngộ thì không làm được điều ấy.

Nên, nếu hắn gia nhập Tiên Tích, cũng không khác gì bản thân mình lấy được Như Lai Thần Chưởng.

Hơn nữa, tên này tư chất tốt, vận thế cũng tốt, chiến lực hàng đầu trong cùng cảnh giới, người như vậy, tổ chức nào cũng muốn có.

Đối với Tô Mạnh, hắn đã bị lộ thân phận, nếu như vậy trở về, chắc chắn khó thoát khỏi mình sẽ bị các tổ chức và các cá nhân khác đuổi bắt, bốn bề thọ địch.

Nếu gia nhập Tiên Tích, Tiên Tích sẽ giải quyết chuyện này cho hắn, cũng không làm ảnh hưởng tới những người khác trong đội.

Nhìn Phật Tiền Thanh Đăng đang nứt dần ra, nhìn Mạnh Kỳ đầy “nghiêm túc” và “thành khẩn”, Bích Hà Nguyên Quân vừa bực mình vừa buồn cười:

- Hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, giờ đã biết ưu điểm khi gia nhập Tiên Tích chúng ta rồi hả? Phù triện kia vẫn còn trên người ngươi đúng không? Sau khi trở về hiện thực, đốt nó đi, sẽ tự có người tới dẫn ngươi đi gia nhập Tiên Tích.

Mảnh vỡ Ma giới đang không ngừng sụp đổ, Bích Hà Nguyên Quân không còn đủ thời gian, không bắt được Mạnh Kỳ ký ngay khế ước bây giờ, nhưng không sao, cũng chẳng sợ hắn trở về rồi đổi ý.

Quả nhiên là bọn họ! Mạnh Kỳ thở hắt ra, nhặt Lưu Hỏa lên, cuối cùng cũng thoát nguy hiểm, “chân thành” nhìn Bích Hà Nguyên Quân:

- Nguyên Quân, có đúng là khi gia nhập Tiên Tích, trở thành thành viên dự bị, sẽ nhận được một phần công pháp Pháp thân dành cho Khai khiếu và mấy chiêu Ngoại cảnh liên quan hay không?

Đúng là kẻ thức thời, tính toán giỏi thật... Bích Hà Nguyên Quân cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh:

- Đúng vậy, ngươi có thể chọn lựa một danh hiệu chưa có ai chọn để lấy phần công pháp pháp thân Khai khiếu của nó và ba tuyệt chiêu Ngoại cảnh.

- Ừm, thường để khỏi mất thời gian và tinh lực vô bổ, nên chọn những loại hình phù hợp nhất với bản thân, ngươi chủ tu Bát Cửu Huyền Công, giỏi về bắt chước và ngụy trang, có thể lấy “nó” làm chủ, uy lực chênh lệch không bao nhiêu, chỉ yếu hơn tu luyện bình thường một thành, phẩm giai công pháp này so với Bát Cửu Huyền Công thì chênh lệch rất lớn, không chừng uy lực bắt chước ra còn mạnh hơn bình thường.

- Nên bản thân ta đề nghị tốt nhất là ngươi vẫn cứ giấu diếm thân phận...

Cô còn chưa nói xong, khung cảnh xung quanh đã bắt đầu sụp đổ tới nơi.

Giọng nói vô tình của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ vang lên trong tai Mạnh Kỳ:

- Ma giới băng toái, Nguyên Ma phai mờ, nhiệm vụ đã hoàn thành vượt mức. Thiện công gấp bội, mỗi người được thưởng hai ngàn.

- Tức khắc trở về.

Một khe nứt ngay cạnh đó nở to ra, bên trong tối thui.

Trước mắt Mạnh Kỳ sáng lên, thấy mình đã ở trong cột sáng trung ương, được Lục Đạo Luân Hồi chi chủ trị liệu.

Hắn bị thương không nặng, chủ yếu là di chứng của Xá Thân Quyết, chữa khỏi rất nhanh, rời khỏi cột sáng, nhìn quanh, thấy xung quanh có bốn cột sáng nữa, mới thở phào.

Sau một lúc lâu, Tề Chính Ngôn đi ra, ngạc nhiên:

- Hoàn thành vượt mức, Bích Hà Nguyên Quân đã giết chết Nguyên Ma?

Lúc Bích Hà Nguyên Quân tới, y đã ngất đi.

Mạnh Kỳ vừa đáp ừ, vừa truyền âm nhập mật:

- Đừng nói gì trước mặt lão Triệu.

Việc này rất quan trọng, tuy cùng sinh tử nhưng hắn chưa biết gì nhiều về tính nết, nhân phẩm của Triệu Hằng, cứ tạm giấu giếm là tốt nhất. Giang Chỉ Vi và tiểu tham ăn thì không sao, sẽ nói cho họ biết, để họ cảnh giác, không thôi bị người Thần Thoại nhìn ngó mà không hiểu vì sao.

Người thứ ba bước ra là Nguyễn Ngọc Thư, cô không nói gì, chỉ nhìn Mạnh Kỳ đầy nghi ngờ, Mạnh Kỳ cũng truyền âm nhập mật dặn cô.

Sau đó là Triệu Hằng, hắn bị trúng công kích của Nguyên Ma, nếu không phải trong người có nhiều bí bảo thì đã sớm mất mạng, thấy đám Mạnh Kỳ không việc gì, cười khổ:

- Nhiệm vụ như vậy mà đều còn sống, đúng là không dễ.

- Ừ, đều là nhờ có Chỉ Vi thiêu đốt sinh mệnh xuất ra tuyệt chiêu, mới làm tà ma yếu đi, sau đó Bích Hà Nguyên Quân chạy tới kịp.

Mạnh Kỳ đáp.

- Ra vậy.

Triệu Hằng gật đầu, may mà có Tiên Tích Bích Hà Nguyên Quân.

Một lúc lâu sau, Giang Chỉ Vi mới chữa thương xong, cả người thoạt nhìn thần thanh khí sảng, kiếm ý cũng tăng lên, quanh thân ẩn ẩn có dòng khí chấn động.

- Cửu khiếu đều đã mở?

Mạnh Kỳ vui sướng hỏi.

Giang Chỉ Vi cười:

- Ừ, lúc xuất ra kiếm kia cũng đã đột phá, tâm chi kiếm, hồn chi kiếm, nguyên thần chi kiếm, kiếm ý chi kiếm, quả nhiên không giống bình thường.

- Không ngờ ngươi lặng lẽ luyện thành kiếm nhập tam, lúc đó ta vốn có thể lại dùng Xá Thân Quyết kích phát Phật Tiền Thanh Đăng, ngươi chỉ cần dùng Kiếm Xuất Vô Ngã phối hợp là được.

Mạnh Kỳ trách.

Giang Chỉ Vi hất đầu, vẻ chẳng thèm chú ý:

- Nếu xuất kiếm do dự, thì không phải là ta.

Làm người phải linh hoạt chứ... Mạnh Kỳ thầm nghĩ.

Hắn đang định nói nữa, giọng Lục Đạo Luân Hồi chi chủ đã vang lên:

- Đánh giá nhiệm vụ: Triệu Hằng, Nguyễn Ngọc Thư, Tề Chính Ngôn ‘trung đẳng’, mỗi người được thưởng hai trăm thiện công, Giang Chỉ Vi ‘loại tốt’, ngoài phần thưởng ba trăm thiện công, còn được một lần lắc thẻ, phạm vi lắc thẻ là dưới ngoại cảnh, trên Khai khiếu, Chân Định ‘loại ưu’, phần thưởng một tấm phù luân hồi, bốn trăm thiện công, cũng được một lần lắc thẻ, phạm vi lắc thẻ dưới Pháp thân, trên Khai khiếu.

Ngươi đã lại làm cái gì? Giang Chỉ Vi, Tề Chính Ngôn và Nguyễn Ngọc Thư đều nhìn Mạnh Kỳ.

Mạnh Kỳ cười gượng hai tiếng:

- Phật Tiền Thanh Đăng bị hủy diệt mới khiến Nguyên Ma hoàn toàn biến mất.

- Bảo vật như vậy bị hủy diệt thật đáng tiếc, có lẽ trong đó có khí tức Phật Tổ, nếu có thể ngày ngày cảm ngộ, không chừng có thể thành tựu được một tia đại đạo.

Triệu Hằng cảm khái.

- Cũng có thể trở thành một cao tăng...

Nguyễn Ngọc Thư không biết là may mắn hay tiếc hận.

Mạnh Kỳ không dám nói tiếp đề tài này, chỉ vào ống thẻ vừa xuất hiện:

- Chỉ Vi, mau lắc đi.

Giang Chỉ Vi mở được Cửu khiếu, trong lòng vui vẻ, cảm thấy như vậy là đủ rồi, nên mỉm cười:

- Tốt nhất là được điểm thiện công, như vậy có thể đổi thêm kiếm chiêu Ngoại cảnh, sau này gặp nhiệm vụ luân hồi cũng dễ giấu diếm thân phận.

Cô đã hiểu hết tinh nghĩa kiếm lý Khai khiếu kỳ, muốn dùng thế nào là dùng thế ấy, muốn đổi thế nào là đổi như thế, nếu còn thêm đổi qua dùng bộ kiếm pháp khác, người khác muốn từ những chiêu thức bình thường để phán đoán lai lịch kiếm pháp của cô, thì lại càng không có khả năng.

Kiếm Xuất Vô Ngã có dấu ấn quá rõ ràng, nhìn là tìm ra ngay thân phận, nên cô muốn có thêm nhiều sát chiêu Ngoại cảnh khác không phải của Tẩy Kiếm Các.

Cô lắc ống, những hàng chữ xẹt qua, sau đó dừng lại ở chỗ thiện công.

- Năm trăm thiện công.

Lục Đạo Luân Hồi chi chủ công bố kết quả.

Giang Chỉ Vi bật cười, thực là mong cái gì được cái đó.

- Ách, cái này chính là cái gọi là lời vàng thước ngọc trong truyền thuyết đó?

Mạnh Kỳ trêu chọc:

- Chỉ Vi bán tiên, mau nói nhanh coi ta lắc được cái gì?

Giang Chỉ Vi rất là nghiêm túc nghĩ nghĩ:

- Chiêu thức Ngoại cảnh đi, ngươi cũng phải che giấu tung tích, có Bát Cửu Huyền Công, còn dễ hơn so với chúng ta nhiều.

- Hi vọng là vậy.

Mạnh Kỳ cầm lấy ống thẻ, dùng lực lắc mạnh, trong miệng lẩm bẩm:

- Đạo Tôn Phật Tổ, Thiên Đế Yêu Thánh...

Những hình ảnh xẹt qua, đám Triệu Hằng, Nguyễn Ngọc Thư đều hồi hộp.

Sát chiêu, thần dược ào ào lướt qua, sau cùng, dừng lại ở một chiếc lá màu xanh biếc.

- Chướng Mục Diệp, vật phẩm cấp bảo binh, có thể làm khí tức bản thân biến mất, từ Ngoại cảnh tam trọng thiên trở xuống không thể tìm ra, chỉ dùng được một lần, giá trị một ngàn chín trăm thiện công.

- Cũng được.

Mạnh Kỳ rất vừa lòng kết quả này, tới lúc cần có thể giữ mạng!

Hắn quay sang Nguyễn Ngọc Thư:

- Lấy hết vật phẩm thu hoạch được ra đổi thiện công đi.

Nguyễn Ngọc Thư gật đầu, đi tới cột sáng, móc chiến lợi phẩm ra.

- Ma hỏa diễm tâm, nửa bước Ngoại cảnh Hỏa Ma nội tướng, có thể đổi sáu trăm thiện công.

- Huyết sắc ma cốt, nửa bước Ngoại cảnh Huyết cốt tà ma nội tướng, có thể đổi sáu trăm thiện công.

- Da ngực của Huyết Ma, sơ nhập Ngoại cảnh tà ma tinh hoa, tài liệu luyện khí trân quý, có thể đổi chín trăm thiện công.

- Ma tinh Binh Ma, có thể đổi bốn trăm thiện công.

- Ma tinh Thiết Ma, có thể đổi bốn trăm thiện công.

- Ma tinh Hỏa Ma, có thể đổi sáu trăm thiện công.

- Ma tinh Huyết Cốt tà ma, có thể đổi sáu trăm thiện công.

- Ma tinh Huyết Ma, có thể đổi chín trăm thiện công.

Đổi hoàn tất, tổng cộng năm ngàn thiện công, Mạnh Kỳ chia đều mỗi người một ngàn.

Nói thực ra, Mạnh Kỳ áy náy, mình đã chiếm phần lợi lớn nhất, giờ thiện công lại cũng được chia đều, nhưng đành chịu, chỉ hy vọng tương lai ngộ ra được thần công, chia sẻ cho mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.