Nhất Thống Thiên Hạ

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 0

Khoanh tay trước ngực, đứng sừng sững trên đỉnh núi cao đầy gió, cuồng phong làm bay tấm da hổ quàng bên hông A Lỗ Pháp. Ánh mặt trời chiếu lên tầng mồ hôi mỏng trên lớp da thịt màu mạch nha, A Lỗ Pháp với mái tóc màu hoàng kim tựa thiên thần đang đưa mắt nhìn mảnh đất màu mỡ phì nhiêu phía trước.

Hắn là A Lỗ Pháp, là thú vương, là kẻ vương giả trên mảnh đất rộng lớn này.

Ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng khiến muông thú cùng chim chóc dưới chân núi hoảng sợ. A Lỗ Pháp với thân hình hùng vĩ cường tráng hóa thân thành một con kim sư uy vũ, nhảy xuống đỉnh núi cao chót vót, hăng hái chạy trong rừng núi, thân thể đầy cơ bắp rắn chắc với những đường cong tràn đầy sức mạnh chiếm được vô số ánh nhìn ngưỡng mộ của giống cái, trong lòng tràn đầy hy vọng có thể giành được sự ưu ái của thú vương, tưởng tượng đến việc bị thân hình cường tráng kia chinh phục, tâm hồn bỗng nhộn nhạo. Giống đực cúi đầu tỏ vẻ thần phục.

Đây là vua của bọn họ, là sự tồn tại đáng kiêu ngạo nhất của bọn họ, là giống đực mà bọn họ tôn thờ như bậc thần thánh.

Chưa tới một khắc, kim sư đã chạy tới bên cạnh dòng suối. Gần đó, dưới ánh nhìn chăm chú của một giống cái tên Cách Nhĩ, hắn hóa thành hình người. Hắn dùng sắc mặt nghiêm trọng nhìn khuôn mặt tuấn lãng tựa thần mặt trời Apollo trong làn nước, trầm giọng hỏi: “Cách Nhĩ, ngươi cảm thấy ta thế nào?”

Nghe thấy âm thanh tràn đầy mị hoặc hỏi ra vấn đề kia, Cách Nhĩ hít sâu một hơi, tâm trạng hồi hộp, hai má ửng hồng, khóe mắt ẩn chứa tình ý, không ngừng khống chế cảm giác run rẩy phát ra từ thâm tâm, run giọng nói: “Đại vương thực sự rất uy vũ.”

Thân ảnh bên dòng suối thoáng cứng ngắc, một giọt nước mắt nam nhi lướt trên khuôn mặt, rơi xuống khe suối.

Cách Nhĩ vô cùng đau lòng, muốn lau đi giọt mắt của A Lỗ Pháp, nhưng nàng sợ mọi chuyện càng tồi tệ hơn, đành phải đánh bạo an ủi vị vương giả cao ngạo kia: “Đại vương, tuy cuộc đại chiến với bộ lạc Tư Lực lần này không thể tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, nhưng chúng ta cũng chiếm được một phần đất lớn. Chúng ta đã thắng lợi, cầu đại vương không nên thương tâm.”

Nước mắt chảy ra từ khóe mắt A Lỗ Pháp càng nhiều. Hắn quay người nắm lấy bả vai Cách Nhĩ, hắn mạnh mẽ, hoocmon nam tính của hắn đã vô tình chinh phục, khiến sắc mặt Cách Nhĩ ửng hồng, nhưng hắn đâu có để ý tới chuyện đó, chỉ cao giọng rống lớn: “Quên chiến sự đi, người ta không thèm để ý tới cái đó đâu! Trả lại người ta đôi mắt sáng ngời, đôi môi đỏ mọng đây. Trả lại người ta cơ thể thon dài trắng như tuyết đây! Trả lại người ta đôi chân thon thon, cặp đùi như ngọc đây! Oa oa oa….! Người ta là thụ mà, người ta không muốn trở thành hùng công đâu!”

(Hùng công: Bạn công cao lớn, vạm vỡ như gấu.)

Tình cảm yêu mến ngưỡng mộ bị nước miếng rửa sạch, Cách Nhĩ ngây ngốc, chăm chú nhìn thú vương nhà mình, thầm nghĩ: “Từ khi đại vương bị thương trở về từ chiến trường, lúc nào người cũng ăn nói lung tung. Bộ Lạc Tư Lực kia thật đáng ghét, nhất định phải giết sạch các người, chó gà cũng không tha một mống.”

Hắn, vừa ra đời đã muốn làm trái ý trời, hắn, là một người “muốn trở thành phụ nữ”.

Thích búp bê Barbie chứ không thích siêu nhân biến hình, thích váy bồng chứ không thích giày Adidas.

Sở thích của hắn là giả gái, ham muốn của hắn là con trai.

Nguyện vọng lớn nhất của hắn là kiếp sau có thể trở thành một người phụ nữ chân chính.

Cha mẹ, anh chị phải dùng rất nhiều nước mắt, thậm chí phải ôm đùi hắn thề độc thì mới kiềm được hắn bay tới Thái Lan.

Hắn là GAY, tuyệt đối là số 0.

Hắn có được dáng người xinh đẹp mà tất cả các bạn gay đều mơ ước. Thân thể trắng nõn xinh đẹp bao người ngưỡng mộ, chỉ khoác một bộ quần áo của con gái lên người cũng thắng thế mấy người trang điểm đậm chát, khiến cho cánh chị em phụ nữ khóc rống lên, không muốn sống trên đời này nữa. Bất kể đi tới nơi nào, hắn luôn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Hắn vô cùng yêu thích cuộc sống như vậy, chỉ một điều duy nhất khiến cuộc sống của hắn không được hoàn mỹ đó là: hắn không thể hoàn toàn trở thành con gái.

Hắn từng khát vọng xuyên không về cổ đại, trở thành một vị đại tiểu thư khuynh quốc khuynh thành, dịu dàng xinh đẹp khiến chúng sinh điên đảo, sau đó được gả cho một người chồng cường tráng uy vũ, trở thành một người vợ hạnh phúc, trải qua cuộc sống ngọt ngào cả đời.

Đương nhiên, những thứ đó chỉ là ảo tưởng. Thì sao nào, chẳng lẽ YY cũng có tội à?

Thật ra yêu cầu của hắn cũng không cao lắm, chỉ cần tìm được một anh chồng mạnh mẽ, toàn tâm toàn ý đối xử với hắn, vậy thì cuộc sống này tốt đẹp biết bao.

Nhìn thân hình giả gái hoàn mỹ trong gương, giả bộ tư thế mèo nhỏ đang cào cào, thâm tâm hắn vô cùng vui vẻ, thỏa mãn: “Quả nhiên là người đẹp mà!”

Bỗng nhiên, cảnh vật trong gương đột ngột biến hóa. Mái tóc đen bóng như màn đêm huyền ảo biến thành màu vàng hoàng kim, dáng người tinh tế nhanh chóng bành trướng, dưới lớp quần áo con gái vừa người, từng cơ bắp rắn chắc bắt đầu xuất hiện. Ngụy nương* mảnh mai biến thành nữ phó thúc* trong nháy mắt, mà vị đại thúc này còn đang làm tư thế mèo cào… Thế giới của hắn đóng băng! Hắn không thể kiềm chế nổi!

(Ngụy nương: bạn gay thích giả gái, mà khi giả gái lại vô cùng xinh đẹp.

Nữ phó thúc: Cũng là bạn gay thích giả gái, mà khi giả gái lại già, không được xinh đẹp)

“A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Tiếng thét này khiến vị mãnh tướng, thủ hạ đắc ý nhất kiêm đội trưởng đội thị vệ của đại vương thất kinh, dùng sức chín trâu hai hổ phá cửa xông vào, tay cầm trường kiếm, hô to hỏi: “Ở đâu! Thích khách ở đâu?”

Chỉ thấy một luồng sáng vàng rực từ chăn nệm vụt tới, tay không đoạt lấy trường kiếm vứt sang một bên, sau đó dùng một tay nắm cổ anh chàng tóc đen Cách Lực Mỗ. A Lỗ Pháp hung tợn hét lên: “Nói! Nói là ngươi yêu ta! Nói ngươi muốn làm chồng của ta!”

Vạt áo của Cách Lực Mỗ bị nắm chặt rồi kéo lên phía trước, sắc mặt hắn trắng bệch, cực độ bi thương: “Đại vương, có gì từ từ bàn bạc nha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.