Nhất Thưởng Tham Hoan

Chương 21: Chương 21




“Hoài nhi, lời này của ngươi......thật là nguy hiểm a.” Lâm Lam Đế cười nói, đem hắn ôm vào trong ngực.

Nếu nói trước đây là yêu thích, như vậy hiện tại có thể dùng hai chữ « thưởng thức » nói thì đúng hơn. Hoàng tử cho dù được yêu thích mấy cũng chỉ là hoàng tử, bất quá...... Nếu là một nhân tài khó cầu, thì nhất định phải vì chính mình mà sử dụng.

Huân hương trên áo Lâm Lam Đế làm cho hắn thật thoải mái, cọ cọ tiếp tục viết: “Trực tiếp tước.”

Lâm Lam Đế ngẩn người, quả nhiên là đứa nhỏ mới có thể nghĩ đến biện pháp tước trực tiếp như vậy, bất quá có thể nhìn thấu y kiêng kị Thừa tướng đã muốn xem như không tồi.

“Quyền phân lục bộ, tài quan lại vô dụng, tinh giản cơ cấu.”

“Thế nhưng hai lão già kia nhất định sẽ không ngoan ngoãn nghe lời.”

“Ích lợi trước mặt không có bằng hữu vĩnh viễn, quyền quý cho dù có cao mấy nhưng chắc chắn cũng sẽ không cam tâm bị đặt ở phía dưới mãi đâu.”

“...... Không tồi.” Lâm Lam Đế cười nói, đích xác là một ý tưởng rất táo bạo, bất quá đáng giá thử một lần, “Tài quan lại vô dụng, chỉ sợ sẽ khiến cho bất an đi.” Nói đúng hơn, bất an kỳ thật chính là đại gia tộc quyền quý a.

“Đại gia tộc khẳng định đủ nhân tài, tân chế độ trước mặt bọn họ là muốn hướng lên trên đi hay là thí xe bảo tốt quản loại phế vật này? Có phải quyền sở hữu quý hội duy trì hay không ta không dám nói, bất quá hàn môn có chí chi sĩ là tuyệt đối duy trì.”

Hàn môn đệ tử ở quan trường luôn là đối tượng bị chèn ép, cho dù có tài cán cũng chỉ có thể đến những nơi xa xôi làm một tiểu quan mà thôi.

Nếu trải qua cải cách như thế, vậy thì thế lực trong triều, sẽ đại tẩy bài, mà hàn môn đệ tử...... có lẽ sẽ trở thành lực lượng của đế vương, còn nguyện trung thành với mỗi mình đế vương, đến lúc đó chẳng khác nào là hổ mọc thêm cánh.

Tâm tư thay đổi thật nhanh, Lâm Lam Đế cân nhắc lợi và hại, rốt cục đồng ý, “Hoài nhi liền nghĩ một phần phương pháp cụ thể đi.”

“Hiện tại là có thể nói chung chung như vậy, về phần cụ thể, đó là chuyện của ngươi.” Không phải hắn không muốn nói, mà là hắn cũng nói không rõ a, trong tài liệu lịch sử cũng chưa nói Tuỳ Văn Đế thi hành như thế nào.

“Nói đi.” Ngẫm lại cũng đúng, nếu để cho hắn tham gia nhiều quá, thuỷ chung không tốt. Nếu vẫn vì y mà phục vụ, vậy thì không có gì đáng ngại, vạn nhất hắn...... Hừ......

“Trung thư tỉnh, phụ trách ban phát chiếu lệnh. Môn hạ tỉnh, phụ trách xét duyệt chính lệnh. Thượng thư tỉnh phụ trách chấp hành chính lệnh. Thượng thư tỉnh hạ phân lục bộ, chính là lễ bộ, Lại bộ, hộ bộ, bộ binh, hình bộ, công bộ. Lễ bộ chủ quản lễ nghi chế độ, Lại bộ chủ quản khảo hạch thuyên chuyển, hộ bộ chủ quản hộ khẩu, thuế má, hình bộ chủ quản hình pháp, bộ binh chủ quản quân chính, công bộ chủ quản quốc gia công trình kiến thiết. Ba tỉnh lục bộ lẫn nhau độc lập, không được vượt cấp can thiệp. Lại bộ, bộ binh, hình bộ, mặc dù thuộc loại thượng thư, nhưng phải độc lập tách ra.”

Hảo chế độ!

Lâm Lam Đế tán thưởng, tuy rằng y đã cân nhắc chế độ cách tân, bất quá hiển nhiên không có đưa ra một cách kiện toàn như Lâm Hoài.

Lâm Hoài nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đề bút lại viết: “Thuế má lấy tài sản làm chuẩn, hàng năm cố định là tốt nhất, miễn trừ sưu cao thuế nặng.”

“Vì cái gì phải đề này?” Lâm Lam Đế cố ý hỏi, y đương nhiên biết nếu tiếng oán than dậy đất, vậy thì ngôi vị hoàng đế này của y có muốn ngồi yên cũng khó.

“...... Không biết.”

Hắn chỉ là nhìn thấy trên vài quyển sổ con viết tiêu diệt thổ phỉ, có cảm xúc mà bộc phát thôi, hắn không tin nếu có cuộc sống an ổn, nông dân còn chạy đến trên núi đi làm đạo phỉ.

“Ha hả, Hoài nhi, ngươi nói việc tiêu diệt này, nên xử lý như thế nào?”

” Quan viên địa phương mất chức.” Không chút do dự. Nhất định là quan bức dân phản! Quan niệm hiện đại đã sớm dung nhập vào máu thịt hắn, tối không quen nhìn quan viên cổ đại ăn hối lộ trái pháp luật, áp bách dân chúng.

“Lý do?” Lâm Lam Đế cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nói, nhiệt khí phun đến nhĩ khuếch, Lâm Hoài xoay mình đỏ mặt.

“Nếu chỉ xử lý qua loa chiếu lệ, cảnh cáo thôi thì không có tác dụng, phải trị tận gốc mới được. Quan bức dân phản, dân không thể không phản.”

“Thế thì cứ làm như vậy đi.” Lâm Lam Đế cười nói, “Hoài nhi là muốn chiêu an, sau đó còn bọn họ thổ địa?”

“Phải” Không chút do dự.

Chuyện tiêu diệt cứ như vậy giải quyết, ở nước hắn cũng đều noi theo luật pháp làm như thế, cho đến thật lâu sau, Lâm Lam Đế anh minh làm cho người người bàn luận thật say sưa, thế nhưng không ai biết, hết thảy những cách giải quyết này, đều là do một hài đồng nói mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.