Nhất Vạn Cú Ngã Ái Nhĩ

Chương 29: Chương 29




CHƯƠNG 28

Thế giới hai người hạnh phúc lại ngọt ngào, làm cho Hoa Thiên Tưởng dị thường mỹ mãn cùng luống cuống tay chân.

Lúc này Hoa Thiên Tưởng muốn từ Hoa Thiên Tưởng thăng làm Hoa công nhân, nhìn mình phấn đấu lau nhà, bên cạnh còn có người đang soi bụng —- Nguyên Thúc Dương.

Nghĩ nghĩ, Nguyên Thúc Dương thân thể đặc thù như vậy, sao có thể thuê nữ giúp việc về nhà quét dọn? Mà việc này đương nhiên không thể để Nguyên Thúc Dương động thủ, như vậy Hoa Thiên Tưởng đành phải ra tay.

Chuyện trong tay Nguyên Thúc Dương luôn trở nên dễ dàng chỉ cần qua tay hắn liền biến thành tai nạn, hắn mới được nguyên lại có thể làm tốt được việc nhà không phải là một chuyện dễ dàng.

Đầu tiên, ngươi không thể mặc tây trang Giorgio Armani đi chùi bồn cầu, Hoa Thiên Tưởng sau khi thử qua chính là quăng bộ tây trang vào thùng rác, cũng không thể mang đồng hồ Thụy Sĩ đi rửa chén, mặc dù có chức năng chống thấm nhưng nước rửa chén lại dính vào…… Lần này Nguyên Thúc Dương hoàn hảo đúng lúc phát hiện, trách cho một thảm kịch của thùng rác.

Cũng may Hoa Thiên Tưởng cũng xem như có trí tuệ căn bản, sau nhiều lần thất bại, công việc thoạt nhìn đơn giản đã làm cho Hoa Thiên Tưởng lắm chuyện đau đầu.

Chờ công việc trong tay làm xong, Hoa Thiên Tưởng đem khăn lau hướng bồn tắm ôm cổ Nguyên Thúc Dương, trên mặt y làm một ngụm rồi mới cười meo meo nói: “Anh yêu em.”

Nguyên Thúc Dương mặt nhăn mày nhó lấy tay hủy diệt nước miếng trên mặt: “Anh muốn làm gì a? Anh lau nhà đến hồ đồ luôn rồi sao?”

Không phải bị người yêu nói làm mất hứng, chính là cũng nên bận tâm đến tình trạng hiện tại được không a!

Hoa Thiên Tưởng bày ra vẻ vô tội, còn dùng bô dáng tiểu nữ sinh: “Người ta chính là muốn nói một vạn cây anh yêu em, chỉ muốn trong khoảng thời gian ngắn, trước khi đứa con ra đời vợ của anh có thể tha thứ cho anh.”

Liếc nhìn khinh bỉ, Nguyên Thúc Dương trực tiếp trả lời bằng một quả đấm vào hõm vai hắn: “Ai là vợ anh, cho dù chúng ta kết hôn cũng không có chuyện ai là vợ, chúng ta đều là nam nhân.”

Cùng kẻ này ở chung hai tháng, Hoa Thiên Tưởng có thay đổi rất lớn, tuy rằng điều kiện bắt hắn nói một vạn câu kia là mình, chính là Hoa Thiên Tưởng chấp hành bằng tốc độ quá nhanh, mỗi ngày ba bữa nói không tính, như thình lình nói một cái như thông báo, có đôi khi làm cho Nguyên Thúc Dương có điểm không chống đỡ được.

Trước ki cùng Hoa Thiên Tưởng ở chung vài năm, cho tới bây giờ cũng không có ngờ hắn là kẻ nói nhiều.

Hoa thị bây giờ đang tiến hành công trình ‘Cảnh Thái viên’, liên quan đến công việc, Hoa Thiên Tưởng dùng cơ hội giúp Tiễn Hảo cùng Bùi Thính Nhĩ Trúc hòa hảo như lúc đầu, cuộc sống hành phúc ngọt ngào cứ từng ngày trôi qua. Hơn nữa btnt và Nguyên Thúc Dương cùng qua Mỹ với Hoa Thiên Tưởng, mọi lúc đều muốn quản bọn họ. Điều này làm cho Nguyên Thúc Dương càng thêm không có cơ hội thoát khỏi Hoa Thiên Tưởng.

Thật là…… y cũng muốn có không gian riêng a! Nguyên Thúc Dương có chút hoài niệm cuộc sống không ai quản lúc trước.

Sờ sờ cái bụng, mang thai năm tháng làm Nguyên Thúc Dương thoạt nhìn như mập ra, cũng may có nhiều nam nhân ở tuổi y có bụng không phải ít, chẳng qua người ta là bụng bia mà y thì chứa đứa nhỏ. Cho dù ra ngoài cũng không bị người khác hoài nghi nhìn bụng y bị cái gì.

“Sao sao, em nói cái gì có thể ra ngoài! Anh nói, em bây giờ như vậy có phảy hay không muốn mua thêm quần áo, phòng chứng mấy tháng tới em ngay cả cửa không không thể ra.” Khi nói chuyện, Hoa Thiên Tưởng dùng tay mình đỡ lấy thắt lưng Nguyên Thúc Dương.

Dựa theo tốc độc này, dự đoán nhiều nhất hai tháng nữa Nguyên Thúc Dương có thể không cần ra ngoài.

Nghĩ lại lời Hoa Thiên Tưởng nói không sao, hai tháng tới cũng không biết giải thích khi người khác hỏi sao lại béo như vậy, đứa nhỏ trong bụng phi thường khỏe mạnh, mà Bùi Thính Nhĩ Trúc bị nôn mửa khác hẳn lúc Nguyên Thúc Dương mới mang thai, điều nay làm Hoa Thiên Tưởng cười, khẳng định ra là bé gái.

Kỳ thật bác sĩ có nói qua có thể siêu để biết giới tính của đứa nhỏ nhưng Nguyên Thúc Dương một chút cũng không muốn biết, có lẽ nghĩ đến lúc ấy sẽ tự cấp mình một cái kinh hỉ, vô luận đứa nhỏ là trai hay gái đều là bảo bối của mình.

“Cũng tốt, có thể thuận tiện nhìn xem quần áo nào thích hợp cho đứa nhỏ.” Nghe Hoa Thiên Tưởng nói có thể ít nhiều thư thái.

“Uy! Em nói anh mua quần áo chứ không phải mua đồ chơi cho con, đứa nhỏ còn mấy tháng mới ra mà!” Nguyên Thúc Dương sò bụng nói tiếp: “Tiểu quai quai, con phải ngoan ngoãn nghe lời, sau này ba ba mới thương con.”

Một sắc thủ cũng vuốt ve Nguyên Thúc Dương, tay từ trên bụng sờ sờ có xu hướng trượt xuống dưới: “Muốn đi thì bây giờ đi, anh còn tính trở về nhà ngủ sớm chút!”

Hoa Thiên Tưởng sờ tay mình bị móng vuốt đập vào phát đau, ai oán nhìn Nguyên Thúc Dương: “Em không thương anh, em chỉ yêu đứa nhỏ trong bụng thôi.”

“Nói cái gì? Con chắc chắn so với anh quan trọng hơn, được chưa?”

“Cục cưng, mẹ của đứa nhỏ không có thương chồng mình, daddy con hảo đáng thương.”

“Uy uy! Anh nói ai là mẹ đứa nhỏ? Em cũng là ba ba mà.” Nói xong liền nhéo lỗ tai Hoa Thiên Tưởng.

Bỗng nhiên lại nghĩ tới bộ dáng có điểm giống lão bà phạt lão công, nhanh chóng buông tay.

Chột dạ nói: “Hoa Thiên Tưởng, em không nghĩ mình là nữ nhân, tuy rằng em bây giờ có chút giống.” Nói đến đây, Nguyên Thúc Dương thật đúng là có điểm không tốt.

Khi biết Hoa Thiên Tưởng cười lại sủng y: “Em thật là khờ quá! Nếu em là nữ nhân anh mới không cần! Phải biết anh thích em là bởi vì em không phải là nữ nhân, tuy rằng khi đó anh không biết đặc thù của tộc em.”

Ngửi được hương vị trên quần áo Hoa Thiên Tưởng, Nguyên Thúc Dương chỉ kiềm không được khóe môi lộ ra ý cười.

Hai người thay đổi quần áo rồi ra ngoài, cũng may thời tiết lành lạnh, Nguyên Thúc Dương mặc thêm áo khoát gió, một chút nhìn không ra cái bụng đã nhô cao.

Hoa Thiên Tưởng thèm nhỏ dãi cặp đùi đẹp bị gió che đi phân nửa, chính là một dạng dáng tinh anh của xã hội Nguyên Thúc Dương, vẫn ngăn cản không được Hoa Thiên Tưởng muốn y đến chảy cả nước miếng.

Thật không nghĩ ra nam nhân này bộ dáng lúc trước sao dễ lừa tình đến vậy, bây giờ nhìn tới lui chỉ thấy bộ dáng ngu ngốc.

Nguyên Thúc Dương đột nhiên có điểm hoài nghi cặp mắt của mình.

Tuy rằng bên dưới chung cư Hoa thị có siêu thị, chính là dù sao cũng là sản nghiệp của mình, nếu người khác phát hiện hắn đi mua đồ dùng cho trẻ con, không biết lại truyền ra tin đồn gì nữa.

Hoa Thiên Tưởng lo lắng một chút rồi quyết định đến bộ siêu thị khác để mua đồ.

Đi dạo nửa ngày ở quầy quần áo nam, Hoa Thiên Tưởng cảm thấy quần áo nào đều hợp với dáng người Nguyên Thúc Dương, nhìn đến bộ dạng quần áo đưa cho y, khiến Nguyên Thúc Dương có chút không kiên nhẫn, chính là vì tương lai mấy tháng tới liền nhịn xuống.

Kết quả, Nguyên Thúc Dương liền biến thành người mẫu biểu diễn thời trang.

Cuối cùng Hoa Thiên Tưởng chỉ mua bảy, tám cái áo lông, áo khoát cũng mua năm sáu cái.

Vẫn là Nguyên Thúc Dương kêu ngưng, Hoa Thiên Tưởng mới ngưng.

Mặt nhăn nhướng mi nhìn đống gói to dưới chân, Nguyên Thúc Dương lắc đầu nói: “Hoa Thiên Tưởng, em nghĩ không cần mua nữa, quần áo đều mua đủ size hết rồi, sau này em không nhất định sẽ mặc mà.”

Hoa Thiên Tưởng liều mạng lắc đầu: “Sao vậy được, em đều không có một cái áo lông, không mua sao được! Nói sau này không chừng vẫn cần mặc. Đến lúc đó chúng ta còn sinh thêm mấy đứa nhỏ nữa……” Nói chưa hết câu đã bị Nguyên Thúc Dương bưng kín miệng.

Nguyên Thúc Dương nhịn xúc động, nhỏ giọng nói: “Anh điên rồi, ở ngoài mà đi nói chuyện này, dù sao em cũng không mua quần áo.”

Nhìn Hoa Thiên Tưởng gật gật đầu mới chịu buông tay tha cho cái miệng hắn: “Anh muốn đi xem quần áo con nít. Đều cần mua vài cái, rõ ràng hôm hay cùng nhau mau đồ mà.”

“Bất quá, vẫn là mua bộ áo khoác lông. Rồi chúng ta lại đi mua đồ cho con, được không a! Ai da…… em sao cứ đánh đầu anh, sẽ thành đần đó.”

Giơ nắm đấm trước mặt hắn quơ quơ: “Em không muốn mua, nếu anh nói mua nữa, em liền thiến anh.”

“Chính là, anh muốn thử cám giác một cái áo lông cùng trùm lên ai chúng ta a! Vậy sẽ rất ấm áp.” Cũng may bọn họ là góc thương trường, đã gặp qua nhiều khách hàng khác nhau, chịu nhiều lời nói đả kích, cũng may xung quanh không có ai. Nếu không Nguyên Thúc Dương nhất định sẽ bị nước miếng của mình nghẹn chết.

Tuy rằng y thừa nhận, Hoa Thiên Tưởng nói chuyện một cái áo lông cùng mặc rất ấm áp hơn nữa y cũng muốn cùng Hoa Thiên Tưởng thân mật.

Nhưng y vẫn phải nhắc lại lần nữa. Nơi này không thích hợp để làm mấy chuyện này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.