Nhất Võng Khuynh Tâm

Chương 9: Chương 9




“Juliano?” Khi Fiez nhìn thấy người đang đứng trước mặt cũng không khỏi kinh ngạc, “Anh muốn dùng phòng tắm thì có thể sang phòng trống kế bên.”

.

Juliano giống như không nghe thấy lời cậu nói, anh ta chen vào trong phòng tắm nhỏ hẹp, sẵn tiện khóa luôn cửa.

“Sao...sao vậy?” Fiez nhìn thấy khuôn mặt lãnh ngạo của Juliano không khỏi có cảm giác áp bách.

“Cậu đang câu dẫn cô ta phải không?” Ngón tay thon dài của anh ta khéo léo nâng lên khuôn mặt cậu.

“Hả? Ai?” Fiez cảm thấy mơ hồ, không khí hiện tại cũng vô cùng quỷ dị.

“Cô gái kia.” Trong ngữ điệu của Juliano có một tia trách cứ.

“Tôi cười với ai là chuyện của tôi!Hiện tại tôi muốn tắm, mời anh đi ra ngoài.” Fiez trưng ra khuôn mặt lạnh như băng, cậu bực thật rồi đó.

Ngay sau đó, Juliano kéo mạnh Fiez vào vòng tay mình, ôm cậu sát vào ngực, Fiez vừa định la lên lập tức bị Juliano dùng miệng chặn lại, Fiez giãy dụa muốn thoát khỏi tay Juliano nhưng đối phương dường như đã sớm hiểu rõ cậu, anh ta giữ chặt cậu, điên cuồng thô bạo mút vào, buộc đầu lưỡi Fiez dây dưa cùng mình không rời, trong phòng tắm nhỏ hẹp Fiez không thể phản kháng được gì, với lại hôm qua cậu vừa mới thi đấu nên vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thể lực, trên căn bản cậu không phải là đối thủ của Juliano.

Dần dần, Fiez cảm thấy choáng váng mất hết hơi sức, Juliano thuận thế theo sống lưng cậu vuốt dọc xuống, trượt thẳng vào khe giữa mông cậu, anh ta cũng tiện tay kéo phăng luôn chiếc khăn tắm quấn quanh hông cậu ra, tay đặt trên mông cậu không ngừng vuốt ve lên xuống, độ ấm của bàn tay kia trong nháy mắt làm cho Fiez bừng tỉnh.

“Anh muốn làm gì!” Fiez nghiến răng, cố gắng dùng sức đẩy Juliano ra, cả hai đều là vận động viên nên Juliano hoàn toàn hiểu rõ tình trạng cơ thể của Fiez, một bàn tay để trên cơ thể mệt mỏi quá độ của Fiez sờ sờ, tức thì tước đi toàn bộ sức lực của cậu.

Lúc này có không ít người lục ta lục tục kéo đến phòng tắm, không gian trầm tĩnh ban nãy thoáng chốc náo nhiệt hẳn lên.

“Tôi không muốn làm cậu bị thương, nhưng nếu cậu vẫn tiếp tục phản kháng, tôi không dám chắc chắn là sẽ có phóng viên đến thăm hỏi hay không.” Ngữ khí của Juliano thật bình tĩnh ngược lại làm cho Fiez càng trở nên kích động, ngay tức khắc đình chỉ các động tác phản kháng.

“Như vậy không phải rất tốt sao!” Juliano cúi người xuống, hôn lên cằm của Fiez, sau đó dọc theo đường cong của chiếc cổ mảnh khảnh từ từ hôn xuống, kéo dài đến tận xương quai xanh của Fiez.

“Đừng!” Khi Fiez cảm giác được tay Juliano đang dần dần mở ra khe mông của mình, và ngay sau đó là một thứ gì đó nóng rực chỉa thẳng lên đùi, tức khắc cả người cậu đông cứng lại.

“Suỵt” GiọngJuliano vang lên bên tai Fiez giống như một cơn gió khẽ luồn vào khe cửa giữa mùa đông lạnh giá.

Fiez nhỏ giọng cầu xin: “Đừng trêu cợt tôi nữa...một chút cũng không giống tác phong của anh!”

Chuyện Fiez lo lắng nhất cũng không có phát sinh, Juliano chỉ lấy phân thân mình ma xát giữa hai chân cậu, hai bên sườn phía trong đùi là nơi da thịt non mềm nhất, đồng thời cũng là nơi mẫn cảm nhất, vì thế thứ nóng rực kia của Juliano cũng vô tình kích thích đến cậu, dù sao bởi vì chuẩn bị cho trận đấu nên lâu rồi cậu cũng chưa giải quyết nhu cầu sinh lý của mình.

Juliano cắn cắn lên vành tai Fiez, từng nụ hôn nhỏ vụn không ngừng rơi trên hai má, mí mắt cậu, ngón tay dần dà đi vào hạ thể, nhẹ nhàng trêu đùa khiến Fiez thở dốc một trận, cậu ngửa cổ ra phía sau gác lên vai Juliano, một lát sau, Juliano ma xát ngày càng nhanh hơn, Fiez cơ hồ cảm thấy giữa hai chân mình sắp cháy lên.

“Để tôi xuất ra...” Fiez bị ngón tay Juliano kích thích muốn phóng ra nhưng đối phương lại cố tình chặn lại.

“Chờ thêm một lát nữa...” Juliano nỉ non bên tai Fiez.

Không biết sao bao lâu, Fiez cảm giác Juliano đong đưa mạnh vài cái, một cỗ chất lỏng nóng rực phun lên đùi cậu, đồng thời Juliano cũng thả lỏng vòng tay đang giam cầm Fiez.

Chất lỏng màu trắng ngà theo đường cong bên chân Fiez không ngừng uốn lượn chảy xuống dưới, trong căn phòng nhỏ hẹp đầy tiếng thở dốc của hai người.

Nửa phút sau, Fiez quay đầu lại tung một quyền đấm ngay vào mặt Juliano, “Khốn nạn! Sao anh phải làm như vậy?”

Juliano chậm rãi nâng tay lên, sờ sờ khóe môi bị Fiez đánh trúng, không nói tiếng nào.

Fiez thấy thế càng thêm tức giận lại tung thêm một quyền nhưng bị Juliano nắm lại.

“Sao không trả lời tôi? Đùa như vậy vui lắm phải không? Hay anh cảm thấy mình là thiên tài nên muốn làm gì thì làm!” Fiez cảm thấy hai mắt mình cũng dần dần nóng lên.

“Tại sao tôi phải làm như vậy” Juliano cúi người lấy khăn tắm choàng lại bên hông, sau đó nở một nụ cười tao nhã, mở cửa ra, “Nếu như thứ năm này cậu có thể thắng tôi, tôi sẽ nói cho cậu biết. Nếu cậu thua, chuyện vừa rồi nói không chừng tôi sẽ làm thật.”

“Chết tiệt! Tôi nhất định sẽ thắng anh!” Fiez tức giận đóng cửa lại. Bên ngoài là một trận xì xồ bàn tán.

Đêm đó báo chí cho ra một tin tức, hai tuyển thủ sắp giao tranh tại trận chung kết Madrid Master vì giành phòng tắm mà động tay động chân.

Tối đó, Rafael cầm tờ báo cười cười đẩy cửa phòng Fiez ra, lập tức thấy nam diễn viên chính trong bản tin đang nằm trên sô pha xem lại đoạn băng ghi hình các trận đấu với vẻ mặt đầy phẫn hận.

“Hơ, sao vậy, Fiez? Cho dù không giành được phòng tắm cũng không cần nổi giận như thế chứ! Đúng là trẻ con!” Rafael cười cười đặt tay lên người Fiez.

“Rafael” Fiez quay đầu lại, vẻ mặt đầy nghiêm túc: “Nếu cậu bị quấy nhiễu tình dục, cậu sẽ làm thế nào?”

“Gì?” Rafael thật sự kinh ngạc, không ngờ Fiez lại đưa ra vấn đề như vậy, “Cái đó còn phải xem người quấy rầy tôi có phải là mỹ nữ hay không, nếu là mỹ nữ thì tôi cũng sẵn sàng!”

“Nếu là nam giới thì sao?”

“Fiez, cậu không sao chứ?” Rafael bỗng cảm thấy Fiez có chút không bình thường.

“Cậu mau trả lời tớ!”

“Cái...Cái này...Đại khái tớ sẽ giết tên chết tiệt đó! Khoan đã, nhìn cậu tức giận như vậy, đừng nói là cậu ở trong phòng tắm bể bơi bị nam giới quấy nhiễu tình dục nha?”

Fiez không trả lời, chỉ hừ một tiếng.

Rafael nhìn nhìn tờ báo trên tay, bỗng nhiên tỉnh ngộ ra: “Fiez, không lẽ cậu bị tên chết dẫm Juliano đó quấy nhiễu tình dục? Mau! Đưa tớ coi!”

“Cậu mới bị anh ta quấy nhiễu tình dục á!” Fiez đẩy Rafael sang một bên, mặt chín như táo, “Tớ sẽ đánh bại anh ta! Để tên chết tiệt đó biết mùi vị thất bại là như thế nào!”

“Này, tớ nói thật nha Fiez, tớ hi vọng cậu không cần phải liều mạng như vậy,“ Rafael đột nhiên từ trên sô pha đứng lên, lui về phía sau mấy bước, “Bởi vì tớ và lão Kez cá cược, cậu sẽ thua cho Juliano...Tớ cá là Mĩ kim đó nha...”

“Cái gì!” Fiez cũng từ trên sô pha nhảy dựng lên, “Cậu cút ra ngoài cho tớ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.