Nhĩ Đàm Luyến Ái Vi Hà Bất Án Sáo Lộ Lai

Chương 17: Chương 17: Nhìn chăm chú xuống xe ở nơi yên tĩnh




Cố Diễn như con thiêu thân, không sợ chết đòi đi nhà ma.

Tô Thừa là thô hán không sai, thế nhưng y cũng có nhược điểm, chính là sợ quỷ. Thế nhưng sợ người yêu mất hứng sao có thể nói ra đây, Cố Diễn lôi kéo góc y, Tô Thừa nhìn đôi mắt như con mai nhỏ của hắn, nuốt nước miếng một cái: “Kia sao, anh không cần sợ, em sẽ bảo vệ anh.”

“Ừm.” Cố Diễn rất cho mặt mũi đóng vai nhân vật nhu nhược cần được bảo vệ.

Hai người vừa tiến vào trong môi trường hắc ám, thế nhưng nghĩ đến người yêu mình còn ở bên cạnh, lại bị gây nên một ít lòng háo thắng của người trẻ tuổi. Thẳng tắp xông về phía trước, đột nhiên một ma nữ tóc dài rối bù từ trên đỉnh đầu treo xuống dưới, “A a a a a!!!” “A a a a a tôi thao!!!!” Hai tiếng rít gào đồng thời vang lên.

Bạn hỏi kết quả là gì à?

Quỷ bị Tô Thừa hù dọa.

Tô Thừa bởi vì sợ hãi lại muốn bảo vệ Cố Diễn, hai người cơ hồ là đồng thời dán chặt vào nhau. Nội tâm Cố Diễn vui vẻ vô cùng, nếu không phải nơi này quá tối, Tô Thừa khẳng định có thể nhìn thấy khóe miệng hắn sắp không đè nén được nụ cười.

Phí trước tự nhiên xuất hiện một cái đầu quỷ không biết từ đâu ra, Tô Thừa sợ đến mức tim muốn ngừng đập.

Liền không quên quay đầu lại xoa bóp lòng bàn tay Cố Diễn, an ủi: “Anh không cần sợ, em đem nó đánh đi.”

Cố Diễn muốn nói đó là nhân viên công tác a, em đem người đánh xong tốt xấu xảy ra thế nào? Mà Tô Thừa đã đấm ra.

Một giây sau liền bị bắn trở về, bởi vì có du khách khác từ đối diện đưa đầu quỷ này đánh bay, Tô Thừa lại bị dọa tiếp.

Lần này bị dọa đụng trúng vào trong lồng ngực của Cố Diễn.

Khóe miệng của Cố Diễn hiện lên ý cười không dễ phát hiện, sờ sờ gáy y, ”Không cần gấp, anh ở đây.:

Tô Thừa lúc này mới tìm về được hô hấp của mình.

Cố Diễn nhanh chóng hôn lên môi y một cái, cảm thấy được chiếm tiện nghi cũng không thể, vẫn là nhanh đem người mang ra ngoài thì tốt hơn. Nơi này như thế nào hắn biết rõ, mắt người thoạt nhìn tối mịt, nhưng thật ra có theo dõi, cũng không cần huyên náo quá mức.

Tô Thừa ở trong nhà ma không phát huy hoàn toàn được năng lực của bạn trai, trong lòng có chút buồn rầu.

Rốt cuộc tới nơi bắn bong bóng kiếm búp bê, y cảm thấy đã có cơ hội tốt rửa sạch nhục nhã. Người trẻ tuổi đều có bệnh luyến ái chung, thích giống như khổng tước trước mặt người mình yêu khoe ra cánh chim đẹp đẽ của mình, nhưng thật ra lại có chút ấu trĩ đáng yêu. Trùng hợp điểm này từ trước đến nay Cố Diễn luôn có lợi, Cố Diễn cảm thấy tâm thiếu nữ của mình ở trong văn phòng kia sắp khô héo nhờ có Tô Thừa mà sống lại.

Tô Thừa học ban thể thao, thành tích xạ kích không tồi.

Cầm cây súng nhỏ mi chăm chú nhìn phía trước, đẹp trai xém đem Cố Diễn làm ngạnh rồi. Hắn giờ khắc này phi thường nghĩ nắm quả đấm nhỏ, hò hét “Tô Thừa châm dầu! Tô Thừa phải tắt!”, mà cân nhắc đến tinh an trang bị đến tận kẽ răng, vẫn là bỏ qua hành động này, chỉ không hề chớp mắt nhìn Tô Thừa, lưu luyến si mê giống như muốn đem y ăn đi.

Có người yêu nhìn chăm chú, Tô Thừa không chịu thua kém cầm một con gấu khổng lổ thoạt nhìn có mấy phần đáng khinh. Tô Thừa tiếp nhận con gấu không chút do dự đưa cho Cố Diễn ở phía sau y, tuy rằng con gấu này vừa không đáng yêu cũng không tỏa ra mùi thơm của cây oải hương, thế nhưng Cố Diễn kích động mắt có hồng lên.

Lần này rất tự nhiên nhận lấy, sau đó vùi đầu vào lông trên người con gấu, quả thỏa mãn, muốn nổ tung.

Quần chúng vây xem nhìn chăm chú vào tình cảm này, đại khái Tô Thừa cùng Cố Diễn đều tự nhiên chấp nhận thái độ kia, mặc kệ bọn họ có nhìn ra hay không nhìn ra vấn đề. Đi thật xa mới nhớ tới, mới vừa rồi bạn học kia lớn lên vô cùng đẹp, có phải là tặng cho nam nhân cao cao anh tuấn một con gấu?

Cố Diễn vô cùng muốn hôn y.

Hắn giờ phút này khao khát muốn cùng Tô Thừa thân cận da thịt. Cố Diễn lôi kéo y lên xe, con gấu chiều cao hơn hai mét bị đặt ở ghế sau, ánh mắt vừa kiên định vừa hèn mọn.

Hai người Tô Thừa giờ khắc này đương nhiên cũng ngồi ở phía sau, bởi vì phía trước không gian quá nhỏ, không phát huy được.

Cố Diễn cướp lấy đôi môi mềm mại của y, từng tác dùng lưỡi quét qua từng ngóc ngách trong cổ họng. Tô Thừa phát ra tiếng nghẹn ngào thoải mái, còn hết sức phối hợp động tác trên tay của Cố Diễn, dán chặt vào nhau làm chuyện xấu mà đem quần áo trên người cởi đi. Cố Diễn muốn đem áo của y lột xuống thật lâu, hiện ra phần eo cùng xương quai xanh, còn không bằng không mặc, liền cẩn thận cởi chỉ cho một người xem.

Cố Diễn biểu hiện vô cùng kích động, liền đem mục tiêu chuyển hướng xuống ngực Tô Thừa, môi lưỡi ẩm ướt nóng lên rất nhanh bao lấy một điểm trước ngực Tô Thừa, khiến y không nhịn được kêu ra tiếng. Cố Diễn cứng mút mạnh mẽ, lại cảm thấy rất bất mãn, thậm chí còn dùng tới răng, nhẹ nhàng gặm cắn, cảm thụ quá mức kích thích khiến quả quả trước ngực y rất nhanh hồng sáng to sưng lên.

Một bên khác không chiếm được thỏa mãn, so với cảm giác hư không liền làm lòng ngứa ngáy. “Cố Diễn… Cố Diễn… Bên kia…”

Cố Diễn cười rộ lên, ánh mắt ngày càng sâu, rốt cuộc buông tha đầu nhũ đã bị hành hạ đến mức có chút đau nhói, chuyển miệng sang nơi khác. Đầu vú bên này bị thấm ướt đứng thẳng trong gió, đột nhiên cảm nhận được có chút cảm giác mát mẻ, đầu óc nóng lên, lôi kéo tay Cố Diễn trùm tới, đem con vật nhỏ kia đưa đến trong tay đại hôi lang, “Nơi này, sờ sờ nó, đừng có ngừng…”

Tô Thừa khuôn mặt hèn mọn y chang con gấu đồ chơi kia, trên mặt nhuộm đầy tình dục, bộ dáng muốn gì cứ lấy để lấy lòng Cố Diễn, hắn cắn mạnh lên một bên nụ hoa khác mới nhả ra, nhẹ giọng nói “Thừa Thừa phóng túng lên thật đáng yêu.”

Tôi Thừa chôn mặt trên người con gấu, đột nhiên e lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.